Bất Diệt Long Đế

Chương 4029: Thánh Sơn xảy ra chuyện




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Đám Ma Tôn Càn Tinh, Kỳ Thiên Ngữ ở bên ngoài đều không tu luyện, ngồi xếp bằng ở cửa, yên lặng chờ đợi, chứng kiến một việc lớn mang ý nghĩa vượt thời đại của Ma Uyên.

Bọn họ cũng không có đi trợ giúp công kích, với sức chiến đấu của bọn họ cũng không cách nào tới gần hộp đá. Hai Thánh Tổ cơ hồ không ngừng nghỉ, Vân Thánh Tổ còn dùng thủ đoạn bí mật đưa tin cho Thiên Thánh Tổ, khiến hắn quay về.

Vèo!

Lại lần nữa qua năm ngày, trong đại điện bên ngoài truyền đến một tiếng xé gió, Thiên Thánh Tổ trở về. Hắn xé rách không gian, đi vào Tam Trọng Thiên, nhưng không xuất hiện ở nơi này, vì vậy chạy lại đây với tốc độ nhanh nhất.

- Tuyệt!

Đám Càn Tinh lớn tiếng la hay, có Thiên Thánh Tổ gia nhập, phỏng chừng phá vỡ vòng bảo hộ càng nhanh. Ba Thánh Tổ ở đây, cho dù Thiên Tội Chân Nhân chạy tới cũng không còn đường cứu vãn, đại cục đã định.

Trong lòng Tiêu Dao Thánh Hoàng đã tuyệt vọng, hắn còn chưa buông bỏ, Thiên Thánh Tổ đến làm rút ngắn một nửa thời gian bảo hộ này phá vỡ, phỏng chừng tối đa hơn một tháng vòng bảo hộ sẽ bị phá.

- Tiêu Dao, đừng cố làm gì nữa, năm xưa một Thánh Tổ của chúng ta mất mười năm cũng không thể phá giải thánh vật này, tổ tiên đó của chúng ta cực kỳ mạnh về tạo nghệ thần văn, dựa vào ngươi? Trăm năm đều không phá mở được!

- Tiêu Dao, ngươi cũng là một nhân vật, muốn gia nhập Thánh Uyên chúng ta không? Chúng ta cho ngươi đãi ngộ cùng cấp bậc với chúng ta, vẫn cho ngươi quản lý nhân tộc chịu không?

- Đúng rồi, Tiêu Dao, ngươi đầu bôn chúng ta, chúng ta có thể bảo chứng với ngươi sẽ không tiếp tục vô cớ giết một nhân tộc nào. Ngươi không suy nghĩ cho mình cũng nên nghĩ cho tộc quần các ngươi!

Ba Thánh Tổ bắt đầu xúi giục, Tiêu Dao Thánh Hoàng quả thực là một nhân tài, bọn họ cũng cần nhân tộc giúp bọn họ liên tục không ngừng thu thập bồi dưỡng các loại tài nguyên. Tộc nhân Ma Uyên cấp thấp không biết làm việc này, kêu bọn họ đi đào mỏ, không chừng quặng mỏ bị bọn họ phá sập luôn.

- Buồn cười!

Tiêu Dao Thánh Hoàng đùa cợt đáp lại:

- Các ngươi cảm thấy ta loại người hèn nhát vậy sao? Câm mồm lại hết đi, đừng phí lời!

- Ha ha!

Thiên Thánh Tổ cười cười nói:

- Nhân tộc các ngươi từng có một thiên tài tuyệt thế thì phải? Nghe nói ngươi rất xem trọng hắn? Chẳng phải hắn cũng đầu bôn Thánh Uyên chúng ta rồi sao? Hiện tại hắn còn đang tu luyện trên Thánh Sơn của Thánh Uyên chúng ta. À, quên nói cho ngươi, hiện tại hắn tên Càn Ly chứ không gọi là Lục Ly, còn sắp cưới một vị hoàng tộc của Thánh Uyên chúng ta, đơm hoa kết trái ở Thánh Uyên. Trước kia hắn cũng rất có cốt khí, tại sao sẽ đầu bôn chúng ta nhỉ?

Vẻ mặt Tiêu Dao Thánh Hoàng buồn bã, hắn rất tin tưởng Lục Ly, nhưng bây giờ nghe lời Thiên Thánh Tổ nói thì trong lòng hơi dao động, chẳng lẽ Lục Ly thật sự đầu hàng?

Tiêu Dao Thánh Hoàng không tiếp tục để ý bọn họ, ba vị Thánh Tổ cũng không nói chuyện nữa, chuyên tâm công kích vòng bảo hộ, thời gian trôi qua nhanh, rất nhanh hơn hai mươi ngày đã qua.

Vòng bảo hộ đã mỏng như giấy, thoạt trông tùy thời có thể bị phá vỡ, Tiêu Dao Thánh Hoàng và ba Thánh Tổ tính phỏng tối đa nửa tháng vòng bảo hộ này tuyệt đối sẽ phá vỡ.

Tiêu Dao Thánh Hoàng càng thêm tuyệt vọng, hắn nỗ lực lâu như vậy mà không có ý nghĩa và hiệu quả gì, một mình hắn không đánh mở hộp đá này được, ít nhất thời gian ngắn chắc chắn không thể mở ra.

Vù vù vù!

Ầm ầm ầm!

Nửa canh giờ sau, trong đại điện ở bên ngoài vang lên tiếng xé gió, có tiếng công kích sát trận. Ba Thánh Tổ nhướng mày, lúc này bên ngoài người đến? Chẳng lẽ là Thiên Tội Chân Nhân đến?

- Không đúng, là tộc nhân của chúng ta!

Nguyên Thánh Tổ cảm ứng một chút, có chút ngạc nhiên nghi ngờ nói:

- Là Càn Chủy, còn có Càn Hổ? Chẳng phải Càn Hổ đóng giữ ở Thánh Uyên sao? Tại sao đến bên này? Hãn Thiên, ngươi đi mang bọn họ vào!

Thiên Thánh Tổ cũng rất bất ngờ, đám người Càn Tinh ở bên ngoài càng là kinh ngạc không thôi, Thiên Thánh Tổ cấp tốc ra ngoài, giây lát sau mang theo Càn Hổ, Càn Chủy đi vào.

Càn Hổ vừa vào đã quỳ xuống đất, nhìn Nguyên Thánh Tổ nói:

- Ba vị Thánh Tổ, các ngươi mau mau trở về đi, Thánh Sơn xảy ra chuyện! Nhân tộc tạp chủng đáng giận kia đã lấy đi Thánh Sơn!

- Cái gì?

Càn Hổ dứt lời, trong mắt ba Thánh Tổ lộ tia mờ mịt, cho rằng nghe lầm. Ba người nhìn nhau một cái, phát hiện đều không nghe lầm, bọn họ càng thêm mơ hồ.

Đám người Kỳ Thiên Ngữ, Càn Tinh cũng hoang mang, không rõ lời Càn Hổ nói có ý gì. Lấy đi Thánh Sơn? Thánh Sơn là nơi bọn họ cư trụ đúng không? Bị lấy đi là sao? Lục Ly dời núi đi? Càn Hổ có bị khùng không?

Vân Thánh Tổ ngẫm nghĩ, hỏi:

- Càn Hổ, ngươi nói rõ ràng hơn chút, nói gì vậy?

- Nhân tộc, là nhân tộc đó, Càn Ly!

Càn Hổ tức giận nói năng lộn xộn:

- Hắn làm loạn trong Thiên Trì, sau đó tiếp đó cả tòa Thánh Sơn đều bay lên, cuối cùng hắn khống chế Thánh Sơn bay đi. Quang Thánh Tổ hiện tại đuổi theo tên đó, kêu ta đi báo cho ba vị Thánh Tổ, thỉnh các ngài lập tức trở lại!

- Cái gì?

Ba vị Thánh Tổ cực kỳ kinh hoàng, đám người Càn Tinh run bắn, mặt không dám tin tưởng.

Thánh Sơn là cái gì?

Đó là trung tâm của Thánh Uyên, là nơi tất cả hoàng tộc cường đại cư trụ, nơi đó có một tòa Thiên Trì càng là trung tâm của Ma Uyên, là Thánh Trì dựng dục toàn bộ Ma Uyên, Thánh Sơn bay đi? Còn bị một nhân tộc khống chế bay đi? Sao nghe như mơ giữa ban ngày vậy, đang kể chuyện thần thoại à?

Ba Thánh Tổ lại lần nữa nhìn nhau một cái, trong mắt tràn ngập hoảng loạn. Càn Hổ không thể nào báo tin giả như vậy, Thánh Hoàng bay đi thật rồi? Thật sự bị Lục Ly khống chế?

Thánh Sơn là một món siêu cấp chí bảo, việc này người bình thường không biết, chỉ có cấp bậc Thánh Sơn mới biết. Ở trong mắt người khác thì Thánh Sơn bay đi là chuyện khó tin, nhưng ba Thánh Tổ biết Thánh Sơn thật sự có thể bay mất.

Oong!

Càn Hổ ngẫm nghĩ, nhẫn lóe sáng, lấy ra một miếng ngọc phù, đó là lệnh bài của Quang Thánh Tổ. Càn Hổ còn lấy ra một Ấn Thạch, rót vào ma lực, theo sau Ấn Thạch sáng lên, một hình ảnh hiện ra trong không trung.