Bất Diệt Long Đế

Chương 3980: Không công bằng




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Vỗ xuống?

Kỳ Thiên Ngữ cười lạnh nói:

- Lục Ly, ngươi có biết hắn là ai không? Ngươi đắc tội hắn, về sau sẽ không có quả ngon để ăn.

- Ha ha!

Lục Ly chẳng để ý cười nói:

- Vừa rồi ta đã đắc tội rồi, hắn bị ta đập đến gần chết, sau đó chạy đi chữa thương. Bối cảnh sao? Chẳng lẽ hắn là tôn tử của Nguyên Thánh Tổ.

- Là hậu đại trực hệ của Vân Thánh Tổ!

Kỳ Thiên Ngữ lộ vẻ ngưng trọng giải thích:

- Gia gia hắn còn là Tam trưởng lão Thánh Uyên, quyền cao chức trọng, ta khuyên ngươi không nên đắc tội hắn, nếu không sự tình làm lớn, ta cũng sẽ bị ngươi liên lụy.

- Chủ yếu là ngươi sợ bị ta liên lụy đúng không, ha ha ha!

Lục Ly cười ha ha, nhìn Càn Dư phía dưới xông tới, liền đánh ra một cái pháp tướng, Càn Dư lập tức bị đánh xuống, hắn chửi ầm lên. Đồng thời lôi cả Kỳ Thiên Ngữ vào cùng mắng một chỗ, sử dụng tất cả các loại ngôn ngữ uy hiếp.

Kỳ Thiên Ngữ thấy vậy, lập tức cuống lên, rất muốn giải thích, nhưng giờ phút này hắn ở cùng Lục Ly, giải thích như nào cũng đều không rõ. Hắn nổi giận đùng đùng nhìn qua Lục Ly nói:

- Lục Ly, ngươi muốn chết cũng đừng kéo theo ta.

- Kỳ Thiên Ngữ!

Lục Ly tỏ vẻ nghiêm túc nhìn qua hắn nói:

- Xem ra những năm này ngươi đến Ma Uyên, đã chịu rất nhiều khuất nhục đúng không. Ngươi vẫn chưa hiểu rõ một điểm, sở dĩ bây giờ ngươi không bị ức hiếp, là bởi vì ngươi là đồ đệ Vân Thánh Tổ, và chiến lực tăng lên rất nhanh.

Nếu như không có hai điểm này, ngươi cho rằng nhường nhịn bọn hắn, quỳ gối thấp hèn với bọn hắn sẽ hữu dụng sao?

- Mặc kệ ta có xuất thủ đối phó bọn hắn hay không, bọn hắn đều sẽ tìm ta gây phiền phức, đều sẽ nghĩ hết tất cả các biện pháp ức hiếp ta. Đã như vậy, tại sao ta phải khách khí? Nếu như Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ muốn giết ta, coi như ta làm cái gì cũng không có ý nghĩa. Trái lại nếu như bọn hắn biết được ta hữu dụng, cho dù ta quá phận một chút, bọn hắn cũng sẽ không để ý, ngươi không hiểu được đạo lý này sao?

Kỳ Thiên Ngữ khẽ giật mình, sau khi suy nghĩ kỹ một chút dường như lời Lục Ly nói có chút đạo lý. Hiện tại cường giả Ma Uyên không dám nhằm vào hắn, cũng không phải là vì thái độ của hắn, mà là vì thái độ của Vân Thánh Tổ, hắn nhẫn nhục chịu đựng cũng được, ngông cuồng một thế cũng được, đều không có quan hệ gì.

- Không đúng!

Kỳ Thiên Ngữ suy nghĩ một chút liền lắc đầu, hắn và Lục Ly không giống nhau, Lục Ly là một người đầu hàng tới, được Thiên Thánh Tổ coi trọng. Còn lúc hắn tới đây tìm nơi nương tựa, vẫn chỉ là nô lệ của một tên Ma Chủ, về sau hắn phản phệ tên Ma Chủ này mới có tự do, ban đầu hắn bị ức hiếp, chỉ có tu vi Ma Chủ, nếu như hắn dám ngông cuồng, chắc chắn khi đó hắn đã chết rồi.

- Không công bằng!

Kỳ Thiên Ngữ cảm thấy rất khổ sở, đều là người đầu hàng, vì sao hắn lại chịu cực khổ nhiều năm như vậy, còn Lục Ly lại có thể tiêu dao như thế? Đều là chó săn của Ma Uyên, vì cái gì đãi ngộ lại khác nhau lớn như vậy?

- Rầm rầm rầm!

Lục Ly lần lượt nện Càn Dư xuống dưới, tiếng mắng chửi của Càn Dư càng ngày càng khó nghe, về sau bởi vì Lục Ly coi thường hắn, hắn bắt đầu nhục mạ Kỳ Thiên Ngữ, uy hiếp Kỳ Thiên Ngữ, nói trở về sẽ rút từng cây xương của Kỳ Thiên Ngữ ra.

Kỳ Thiên Ngữ biết Càn Dư nói được sẽ làm được, vị này chính là Hỗn Thế Ma Vương, ỷ vào gia thế hoành hành bá đạo ở Ma Uyên, ngoại trừ số ít Ma Tôn không dám trêu chọc ra, còn lại không để con dân Ma Uyên vào mắt, tâm trả thù cũng rất lớn.

- Nhất định phải lên đi!

Kỳ Thiên Ngữ nhìn lên trên một cái, cắn răng không để ý Càn Dư nữa, mà ngồi xếp bằng xuống tu luyện chữa thương. Chỉ có đi lên, hắn mới có thể tiến nhập Thiên Trì, hắn tin tưởng chỉ cần đi vào Thiên Trì tu luyện mười năm, nhất định thực lực của hắn có thể đạt được lột xác. Quay về thực lực hắn cường đại, sẽ không sợ Càn Dư trả thù.

Trước đây ít năm hắn chịu bao nhiêu tra tấn, hắn không muốn lại bị như thế một lần nữa, lần này hắn tuyệt đối không cho phép thất bại, cho dù là chết, hắn cũng muốn chết trên đỉnh thứ phong.

Sau khi Càn Dư bị đánh vài chục lần, lại bị trọng thương lần nữa, hắn hùng hùng hổ hổ lui xuống. Kỳ Thiên Ngữ chữa thương một canh giờ, cũng đứng dậy đi lên phía trên.

Lục Ly cười tủm tỉm đi theo phía sau, tiếp tục tìm kiếm cơ hội. Thật ra có rất nhiều lần hắn không xuất thủ, nhưng hắn không vội vã hành động. Mục đích thật là muốn cho Kỳ Thiên Ngữ chịu khổ nhiều một chút, thứ hai là hắn muốn mê hoặc Càn Lưu, tìm kiếm cơ hội thích hợp xuất thủ.

Hắn biết mình chỉ có cơ hội xuất thủ toàn lực một lần, nếu như không thể thành công mà nói, Càn Lưu sẽ không cho hắn cơ hội nữa.

Sau khi lại bị đánh xuống hai lần, thương thế của Kỳ Thiên Ngữ đã rất nặng, nhưng hắn không có chữa thương, mà cắn răng tiếp tục xông lên phía trên.

Lục Ly tiếp tục cười tủm tỉm đi theo Kỳ Thiên Ngữ, lúc đi được nửa đường dưới chân Kỳ Thiên Ngữ lại kết băng lần nữa, hắn nhảy lên không trung, lần này hắn còn bắn ra công kích về phía trên.

Càn Lưu biến mất, tầng băng dưới chân nổ tung, cùng lúc đó không gian phía bên trái trên bờ vai Kỳ Thiên Ngữ bị xé nứt, một cái móng vuốt hung hăng chộp xuống.

- Chính là lần này!

Lục Ly cảm ứng được chân thân của Càn Lưu, trong mắt hắn xuất hiện hai đạo kim quang, lập tức phá không bay lên, đâm thẳng hư ảnh phía sau móng vuốt, cùng lúc này đồng thời hét lớn:

- Kỳ Thiên Ngữ!

Kỳ Thiên Ngữ cũng là người cực kì thông minh, hắn biết chắc chắn Lục Ly toàn lực xuất thủ, trên người hắn liên tục toát ra hắc khí, bao phủ về phía hư ảnh kia, tranh thủ kéo dài một ít thời gian cho Lục Ly.

- Ông!

Hai đạo kim quang biến mất, đâm vào hư ảnh, trực tiếp công kích linh hồn Càn Lưu. Đây là công kích linh hồn mạnh nhất của Lục Ly, sau khi hắn phóng thích xong không quan tâm cái gì, lấy ra Trật Tự Thần Liên, quét ngang về phía trên, hắn quát khẽ lần nữa: