Bất Diệt Long Đế

Chương 3955: Một thanh kiếm tốt




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một tên Chuẩn Đế làm sao có thể là đối thủ của Lục Ly, ở thời điểm quan trọng tên lão ma kia lấy ra một cái khiên chắn nghĩ rằng ngăn cản một chút, nhưng bị Lục Ly một chưởng đã đập nát. Bàn tay Lục Ly đánh thẳng một mạch vào, sau đó đập thật nhanh vào trên đầu tên Chuẩn Đế.

- Rầm!

Tên lão ma Chuẩn Đế này rất nhanh bị đánh chết, không phải Lục Ly một chiêu tới địch, hai tên lão ma còn lại có một chút luống cuống, muốn chạy trốn đi, nhưng trên người Lục Ly toát ra tràn ngập đế uy, đồng thời khí tức lạnh lùng tà ác trên người cũng trấn áp xuống.

Đôi mắt hai người kia co rụt lại, biết trốn không thoát, cắn răng quỳ lạy nói:

- Đại nhân tha mạng, tha mạng, chúng ta cũng là bị ép buộc, chúng ta chỉ là thủ hạ của lão ma, việc không liên quan đến chúng ta.

Lục Ly làm sao có thể nghe theo lời hai người giải thích, trên thân chớp động mấy lần, đem đầu hai người đập nát, hắn còn đem thi thể ba người thu nhập vào bên trong Không Gian giới, đây chính là công lao, lúc về có thể mang ra ghi chép công trạng.

- Vù vù!

Khi giết chết hai người, Lục Ly mới cảm giác có chút không bình thường, nếu như đổi lại hắn của trước kia không bị ma hoá, chắc chắn sẽ không giết người. Dù sao cũng là đồng bào Nhân tộc, cùng lắm bắt ba người tới chiến khu làm lính.

Nhưng vừa rồi hắn lại không có suy nghĩ gì cả, trực tiếp đánh chết ba người. Điều này chứng minh rằng suy nghĩ đen tối và tà ác đã chiếm cứ vị trí chủ đạo bên trong linh hồn hắn, gặp loại tình huống này, hắn hoàn toàn không cân nhắc cái khác.

- Ta bị sao thế này? Ta có muốn hay không để cho chủ hồn của ta thức tỉnh? Hay trái lại đem ma khí đi luyện hóa?

- Luyện hóa làm cái gì? Như này không phải rất tốt hay sao? Thoải mái hận thù, sống tùy ý, muốn làm cái gì thì làm cái đó?

- Ba người này đáng chết, tất cả lão ma đều đáng chết, Nhân tộc đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Ta bây giờ là con dân của Thánh Uyên, muốn giết chết tất cả Nhân tộc!

- Đi Đông Vũ Đại Lục, đi đem giết chết tất cả mọi người Chúc gia, giết chết toàn bộ! Trong đầu Lục Ly hiện lên một cái suy nghĩ trong đầu, nhưng ý nghĩ này rất nhanh bị suy nghĩ khác lấn át lại.

Phần lớn linh hồn của hắn bây giờ đều bị ma hoá, giống như là ở độ thiên kiếp, tâm trí bị mất phương hướng. Mặc dù một cái suy nghĩ đúng đắn vừa hiện lên, nhưng lại không thể ở bên trong chủ hồn chiếm vị trí chủ đạo, cũng như năm đó hắn ở Thần giới lúc bị ma hoá.

Hắn rất nhanh cưỡi Thần Hành Chu nhanh chóng bay đi, sự tàn ác trong lòng của hắn cũng càng ngày càng nặng, lần này hắn không có khống chế Thần Hành Chu tránh hòn đảo trước mặt. Ở trong lòng của hắn lúc này chỉ có một cái suy nghĩ trong đầu chính là giết hết trên đường đi qua, chém giết toàn bộ người của Chúc gia.

Giết hại ba tên lão ma, khiến dục vọng giết chóc trong lòng của Lục Ly kích phát ra hoàn toàn, thân thể hắn đã bị ma hoá, hiện tại linh hồn cũng có từng bước theo chiều hướng ma hoá.

Khi Lục Ly bay đi không bao xa, đột nhiên giữa không trung ngưng tụ một cái bóng mờ, chính là tên Thiên Thánh tổ kia, hắn nhìn cho đến khi Thần Hành Chu đi xa chỉ còn tàn ảnh, khẽ gật đầu nói:

- Rất tốt, cứ tiếp tục như vậy, có lẽ không bao lâu nữa hắn sẽ hoàn toàn biến thành một con dân của Thánh Uyên, cũng sẽ trở thành một thanh kiếm tốt, giúp Thánh Uyên chúng ta đối phó bên trong Vương giới. Chờ sau khi hắn thánh hóa hoàn toàn, có thể đưa đi Thánh Uyên đào tạo một chút nữa, có lẽ sức mạnh có thể tăng lên tới Ma Tôn đỉnh phong, đến lúc đó Nhân tộc bên kia sẽ nhức đầu!

Lục Ly bay đi một mạch, đi ngang qua mấy hòn đảo. Hòn đảo nơi này đều là căn cứ của hải tặc, những tên cướp này nhìn thấy Thần Hành Chu trong mắt đều sáng, đều muốn đi đoạt lấy một phen, nhưng cũng biết ngồi được Thần Hành Chu đều là cường giả, không dám làm loạn.

Bọn hắn không dám làm loạn, Lục Ly lại làm loạn. Sau khi tiêu diệt ba tên lão ma kia, suy nghĩ muốn chém giết trên người của Lục Ly càng ngày càng nặng, sau khi hắn cảm ứng được người ở phía dưới không có ý tốt, không có chút gì do dự, trực tiếp lao xuống tấn công giết hàng loạt.

Hòn đảo phía dưới không có người nhiều, chỉ có hơn nghìn người, toàn bộ đều bị Lục Ly xé nát, một tên cũng không để lại. Hơn nữa mỗi người đều sẽ bị Lục Ly đem đầu của bọn hắn đánh nát, dường như chỉ có như vậy mới có thể phát tiết sự tàn ác trong lòng, mới có thể khiến cho trong lòng của hắn thấy sảng khoái.

Giết người trên đường đi qua, khi Lục Ly đến Đông Vũ Đại Lục thì trên tay của hắn đã nhuộm đầy máu tươi của hơn vạn người, mặc dù phần lớn trong đó đều là thổ phỉ, nhưng rất nhiều người cũng không có trêu chọc hắn, nếu như là trước kia thì căn bản hắn sẽ không muốn động thủ.

Nhưng suy nghĩ tà ma trong thân thể Lục Ly đã bắt đầu vô tình ảnh hưởng đến hắn, khiến tính cách của hắn có thay đổi lớn. Lần này và hắn trước kia bị ma hoá ở Thần giới không giống nhau, khi đó là thần trí của hắn bị mất phương hướng, rơi vào trạng thái không biết gì, giống như bị điên dại, biến thành cỗ máy giết chóc.

Lần này ý thức của hắn hoàn toàn tỉnh táo, đồng thời hắn cho rằng làm như vậy không sai. Hắn đã không phải là Lục Ly của trước kia, Lục Ly trước kia vẫn còn có một sợi chủ hồn đúng đắn, thế nhưng bị hắn phong ấn, trở nên yên lặng, dưới tình huống bình thường thì không có cách nảo tự thức tỉnh được.

Lúc này Lục Ly đã tới Đông Vũ Đại Lục, ở đây có rất nhiều người, suy nghĩ chém giết của hắn cũng càng ngày càng nặng. Thế nhưng hắn lại ép buộc bản thân phải tỉnh táo lại, hắn không thể đại khai sát giới, nếu không sẽ kinh động đến những nhân vật lớn của Nhân tộc bên này, không chỉ hắn phải chết, người của Lục gia cũng sẽ phải chết.

Suy nghĩ lương thiện trong lòng của hắn bị ma diệt không ít, nhưng bảo vệ cho Lục gia đã ăn sâu bén rễ ở bên trong linh hồn của hắn. Hắn cũng không muốn kinh động đến Chúc Thiên Đại Đế, càng không muốn khiến cho Đế cấp lớn mạnh của Nhân tộc bao gồm cả Thiên Tội Chân Nhân bao vây tiêu diệt hắn.