Bất Diệt Long Đế

Chương 3929: Giả thần giả quỷ




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ô ô ô!

Gió càng lúc càng lớn nhưng cơn gió này không phải là gió bình thường, nó đâm thẳng vào trái tim người, bên trong còn có khí tức âm tà truyền đến, nếu là võ giả bình thường đoán chừng đã sớm bị doạ chạy.

Lục Ly là Đế cấp tự nhiên không sợ hãi chút nào, An Lộ Nhi có chút sợ hãi nhưng nhìn thấy Lục Ly bình tĩnh như thế, nội tâm cũng có chút lòng tin. Trong tay nàng cầm chiến đao Lục Ly cho, hai mắt mở to nhìn bốn phía, dáng vẻ giống như lúc nào cũng có thể ra tay.

- Ô ô ô!

Gió càng lúc càng lớn, đột nhiên bầu trời xuất hiện một đám mây đen, cả tòa đại sơn đều tối sầm lại, khí tức âm tà càng thêm nồng đậm. Khuôn mặt nhỏ bé của An Lộ Nhi trở nên tái nhợt, bên trong đôi mắt không thể được lộ ra vẻ sợ hãi.

Càng ngày khắp nơi càng đen, trong núi cũng bắt đầu xuất hiện sương mù nồng đậm, từng đạo khí tức đáng sợ từ trong sương mù truyền đến, giống như từng con Lệ Quỷ mai phục ở bên trong.

Rốt cục An Lộ Nhi cũng không nhịn được đưa tay bắt lấy cánh tay Lục Ly, Lục Ly cười nhạt một tiếng nói:

- Lộ Nhi, con phải nhớ kỹ, thật ra tàn hồn Lệ Quỷ không đáng sợ, thứ đáng sợ là con người kia. Càng là tình huống cố làm ra vẻ bí ẩn, càng không thể nào là do Lệ Quỷ tàn hồn làm ra, mà là người làm ra, người dọa người mới có thể hù chết người.

- Người làm ra?

An Lộ Nhi kinh ngạc chớp mắt, Lục Ly suy nghĩ một chút nói:

- Cũng không hoàn toàn là người, hắn đã biến mình thành nửa người nửa quỷ, là một lão ma rơi vào Ma Đạo.

- Đông đông đông!

Từng tiếng bước chân vang lên giống như quân đội đang đi đều, hơn nữa có rất nhiều tiếng bước chân, bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng bước chân, giống như có vô số đại quân đang chạy về bên này.

An Lộ Nhi càng thêm sợ hãi, bởi vì có thể nhìn thấy rất nhiều quân sĩ mặc chiến giáp màu đen như ẩn như hiện bên trong một số đám sương mù. Thế nhưng những tất cả quân sĩ kia đều là người chết, mặt mũi hung dữ, tròng mắt đỏ hoe, trên mặt đều là vằn đen, nhìn rất kinh khủng.

Thân thể An Lộ Nhi ép sát vào người Lục Ly, chỉ kém chút nữa là ôm lấy hắn. Lục Ly suy nghĩ một chút, vươn tay ôm An Lộ Nhi vào trong ngực, cười nói:

- Đừng sợ, thực ra những thứ này đều là ảo ảnh, thế nhưng chúng mang theo một tia hồn lực, có thể ảnh hưởng linh hồn của con người, cũng có thể coi đây là ảo trận.

- Rầm rầm rầm!

Âm binh âm tướng bắt đầu xung phong, nhìn qua khắp nơi đều có, khí tức âm tà kinh khủng tràn ngập ra, nếu là người đoán chừng sẽ bị dọa chết. Lục Ly cười lạnh một tiếng, giơ tay đánh ra mấy cái thủ chưởng, trấn áp bốn phương tám hướng.

- Ầm ầm ầm ầm!

Uy lực đại thủ ấn của Lục Ly rất lớn, khí thế mạnh mẽ trực tiếp đánh tan những âm binh kia, đầu tiên An Lộ Nhi hơi giật mình, sau đó lộ vẻ sùng bái nhìn Lục Ly. Thân thể nhỏ bé không còn run rẩy nữa, cảm giác có Lục Ly ở bên cạnh thì trời sập cũng không sao.

- Rầm rầm rầm!

Không ngừng có âm binh âm tướng tiến đến, trong đó còn có một số quái vật nhìn cực kỳ hung ác, đây đều là ảo cảnh biến ra, Lục Ly tiện tay là có thể đánh tan. Hắn không đi tìm kiếm tên Yêu Ma này mà đứng chờ đợi, xem nó có thể bày ra trò gì.

Sau khi mấy ngàn âm binh âm tướng xông tới bị Lục Ly đánh xơ xác, có lẽ tên Yêu Ma kia đoán dựa vào việc này là không được, nên ngừng khống chế âm binh âm tướng tiến công.

Sau đó mặt đất rung động, tiếp theo một tòa phế tích trước mặt Lục Ly nổ tung, một sinh vật dữ tợn từ trong lòng đất chui ra, sinh vật kia có ba con mắt, khí tức tà ác rất cường đại, mỗi một mắt đều có thể câu hồn đoạt phách.

An Lộ Nhi nhìn thoáng qua lập tức bị hù dọa, Lục Ly duỗi một tay ra bịt mắt nàng lại nói:

- Đừng nhìn, ma vật này không phải ảo ảnh, nó là sinh vật trong lòng đất, hoàn toàn có được thần thông câu hồn, nhìn lâu hồn phách sẽ bị câu đi.

Lão Yêu Ma kia nhìn thấy âm binh âm tướng không dọa được Lục Ly, liền sử dụng một đại gia hỏa, đúng là gia hỏa này cũng có chút chiến lực, không chỉ có công kích linh hồn cường đại, mà đoán chừng công kích nhục thân cũng có thể so với võ giả Lục Kiếp bình thường.

Lục Ly lười chiến đấu với loại ma vật này, trực tiếp thả ra mấy đạo Phong Hồn, một đạo công kích linh hồn cường đại đi qua, không ngờ con cự thú kia ầm ầm ngã xuống đất, linh hồn bị Lục Ly trực tiếp tiêu diệt.

- Làm sao có thể?

Trong bụng con cự thú kia phát ra một tiếng gầm, Lục Ly cười lạnh một tiếng nói:

- Còn thủ đoạn gì dùng hết ra đi.

- Hả!

Trong bụng cự thú truyền ra một tiếng hét kinh ngạc, sau đó bắp thịt cự thú nổ tung, một lão giả mặc áo choàng màu đỏ máu lao ra. Trên người trên mặt lão giả này đều là hình xăm màu đỏ, người không ra người quỷ không ra quỷ, lão đứng bên cạnh cự thú, con ngươi đỏ sậm nhìn chằm chằm vào Lục Ly nói:

- Người trẻ tuổi, bản tọa khuyên ngươi lập tức rời đi, nếu không thân thể ngươi sẽ bị nguyền rủa, cuối cùng biến thành giống như bản tọa, vĩnh viễn bị trấn áp ở trong mảnh đất không lành này.

- Vậy sao?

Lục Ly giống như cười mà không phải cười, nhún vai nói:

- Ta là người thích khiêu chiến, ta rất muốn nhìn xem mình sẽ bị nguyền rủa, bị trấn áp như thế nào!

- Nếu ngươi đã không nghe khuyên bảo, vậy thì vĩnh viễn ở lại đây, bồi tiếp bản tọa trấn thủ cái phế tích này.

Lão Yêu Ma lạnh lùng nói một câu, sau đó đạp mạnh hai chân xuống mặt đất, không ngờ mặt đất lại loé lên một đạo ánh sáng màu đỏ xanh, vô số kiến trúc bỏ hoang phát sáng. Lúc đầu nơi này là một màu đen kịt, sau khi ánh sáng xanh đỏ loé lên nhìn càng khủng bố hơn.

Không chỉ có ánh sáng loé lên, mà giữa không trung, dưới mặt đất, trên vách tường, rất nhiều nơi đều lấp lánh phù văn, những phù văn kia lấp lóe bay lượn, một số nơi còn có Quỷ Hỏa bay lượn, nơi này cho người cảm giác giống như một tòa thành chết, Địa Ngục Chi Thành.