Bất Diệt Long Đế

Chương 3902: Ánh rạng đông




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thiên Tội chân nhân không động thủ, ngược lại thu hồi phất trần, mặt không biểu tình nói:

- Các ngươi tự tận ngay trước mặt ngàn vạn quân sĩ đi, bần đạo nói lời giữ lời, bảo đảm cho toàn tộc các ngươi.

Hai người liếc nhau, trong mắt chất đầy vẻ ảm đạm, lại khẽ thở ra một hơi, cả hai khom lưng hành lễ với Thiên Tội chân nhân rồi đồng thanh quát khẽ nói:

- Đa tạ chân nhân!

- Ta có tội, giờ chỉ biết tự sát dĩ tạ lỗi với thiên hạ, tộc nhân ta không can dự vào chuyện này, mong mọi người đừng liên luỵ vô tội!

Dư Đế hét lớn một tiếng, sau đó giơ tay lên vận chuyển Nguyên lực vỗ lên đầu, một tiếng trầm vang, Dư Đế ầm ầm ngã xuống, một chưởng vừa rồi đã chấn nát đầu hắn.

Nhai Đế nhìn thi thể Dư Đế, trầm mặc một lát, sau đó cắn răng nhìn sang Thiên Tội chân nhân nói:

- Ma Uyên đã hàng lâm hai tên Ma Tổ...

Chưa nói dứt câu, đột nhiên thất khiếu đổ máu, ầm vang ngã gục trên đất, thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện linh hồn hắn trực tiếp nổ tung. Rất rõ ràng hắn bị Ma Tổ phóng thích bí pháp, một khi làm lộ tình hình Ma Uyên, lập tức trực tiếp chết đi.

Hai cấp Đế tử vong, một người trong đó còn là thống soái chiến khu Bắc bộ, tử trạng cả hai đều vô cùng khốc liệt, song lúc này không có bất kỳ ai đồng tình bọn hắn, ngược lại ánh mắt nhìn bọn hắn còn chất đầy chán ghét và thống hận.

Hiển nhiên hai người này không phải bị cường hành khống chế, mà là chủ động bị khống chế. Nói cách khác, hai người bị Ma Tổ bắt lại, sau đó mới đầu hàng. Ma Tổ khống chế hai người, sau đó liền thả về.

Phía Ma Uyên làm vậy, hiệu quả rất rõ rệt, đoạn thời gian Nhân tộc liên tục chiến bại, tinh nhuệ Nhân tộc tử thương thảm trọng, cấp Đế vẫn lạc rất nhiều. Nếu không phải Thiên Tội chân nhân xuất hiện, nếu cứ tiếp tục để Nhai Đế suất lĩnh đại quân, tinh nhuệ Nhân tộc sẽ không ngừng tụ tới, như rau hẹ bị người từ từ cắt nhổ, đến lúc đó Tam trọng thiên sẽ thật rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

- Vô Lượng Thiên Tôn, người chết thù diệt, bần đạo nói muốn bảo đảm cho tộc nhân bọn hắn, còn mong chư vị nể mặt bần đạo, đừng đi làm khó tộc nhân bọn họ.

Thiên Tội chân nhân mở miệng, đám cấp Đế kia tự nhiên không ngừng gật đầu. Vừa rồi bọn hắn đều nghe được rõ ràng, Thiên Tội chân nhân là Thánh Hoàng. Thánh Hoàng, còn là một Thánh Hoàng sống sờ sờ ngay trước mặt, đây chính là chí cường giả tuyệt đối, không ai ở Tam trọng thiên có thể địch nổi.

Tam trọng thiên sắp hủy diệt, Thánh Hoàng rốt cục xuất hiện, vậy liền đồng nghĩa với Tam trọng thiên được cứu, lời Thiên Tội chân nhân nói, ai dám không nghe?

Bịch!

Một tên cấp Đế dẫn đầu quỳ xuống, quát khẽ nói:

- Chân nhân, Tam trọng thiên gặp phải đại kiếp, ức vạn con dân sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, nếu cứ mặc cho đại quân Ma Uyên tiếp tục tàn phá, toàn bộ Nhân tộc Tam trọng thiên đều sẽ thành ma nô, thương sinh lâm nạn, còn mong chân nhân đứng ra chủ trì đại cục, suất lĩnh chúng ta đề kháng Ma Uyên.

Bịch!

Tất cả cấp Đế, bao gồm cả Dương Đế đều quỳ gối, đồng thanh quát khẽ nói:

- Mong chân nhân đứng ra chủ trì đại cục, cùng chung tay đề kháng Ma Uyên.

- Mong chân nhân chủ trì đại cục, cùng chung tay đề kháng Ma Uyên!

Ngoài thành, từng phiến từng phiến quân sĩ quỳ xuống kêu hô, trong mắt vô số mắt tuôn trào lệ nóng, cảm giác như tìm được chủ tâm cốt, như thấy được hi vọng. Thánh Hoàng, đây chính là tồn tại còn cường đại hơn cả bọn Luân Hồi Đại Đế Chúc Thiên Đại Đế.

Thần tình trên mặt Thiên Tội chân nhân lại vẫn chẳng có chút ba động nào, cứ thế chắp tay đứng đó, lúc này chúng nhân mới ẩn ẩn cảm giác được bá khí trên người hắn, hắn liếc mắt nhìn quần hùng một lượt, nói:

- Muốn bần đạo đi ra chủ trì đại cục? Cũng được. Chẳng qua nhất định phải đáp ứng ta hai điều kiện.

- Chân nhân mời nói!

Chúng cấp Đế lập tức vui vẻ đáp, chỉ cần Thiên Tội chân nhân nguyện ý ra tay, đừng nói hai điều kiện, có một trăm điều kiện bọn hắn cũng đáp ứng. Tam trọng thiên diệt vong, địa bàn của bọn hắn liền đi đứt, dù bọn hắn có mang theo gia tộc chạy trốn, cũng sẽ chỉ như dã thú lang thang, tứ hải phiêu linh.

Thiên Tội chân nhân trầm ngâm thoáng chốc rồi nói:

- Thứ nhất, toàn bộ Tam trọng thiên đều phải nghe lệnh ta, ai không nghe mọi người cùng nhau tru diệt. Thứ hai, không được chất vấn bất cứ mệnh lệnh nào của bần đạo, sau khi bần đạo hạ lệnh, nhất định phải lập tức chấp hành..

Thứ Thiên Tội chân nhân muốn chính là quyền lực tuyệt đối, thứ này nếu là người khác yêu cầu, dù có là Chúc Thiên Đại Đế chúng nhân đều sẽ ngập ngừng, nhưng đối mặt với Thánh Hoàng thì chẳng kẻ nào dám chần chờ cả, bọn Dương Đế dồn dập biểu thị đồng ý.

- Tốt, quân đội giải tán, về lại doanh địa cả đi.

Thiên Tội chân nhân phất phất tay nói:

- Tất cả cấp Đế theo bần đạo vào đây, ừm, Tiểu Lục tử, ngươi cũng tiến vào, cứ yên tâm để Nghịch Long Tường dưỡng thương ở chỗ này, có bần đạo, không ai có thể thương hắn.

Một tên cấp Đế sai người thu dọn thi thể Nhai Đế và Dư Đế, mấy tên Chuẩn Đế cũng về lại quân doanh quản lý quân đội. Lục Ly thả ra Lục Linh và Bành Hồ lão ma, dặn dò mấy câu, sau đó cùng theo chúng nhân tiến vào trong thành bảo.

Nửa ngày sau, một đạo thông cáo truyền khắp toàn bộ Tam trọng thiên, chiến khu Bắc bộ nhất trí đề cử Thiên Tội chân nhân làm thống soái tối cao, Thiên Tội chân nhân cũng yêu cầu tất cả cường giả Chuẩn Đế trở lên lập tức truyền tống đến Phi Vân Thành, cùng bàn bạc đại kế đề kháng Ma Uyên.

Mệnh lệnh này đưa ra có chút bá đạo, thậm chí không có đạo lý, phải biết hiện tại bên phía chiến khu Nam bộ đang có vô số quân sĩ và cường giả Ma Uyên. Bọn Chúc Thiên Đại Đế mà tới đây, lỡ đại quân Ma Uyên bên kia tấn công thì phải làm sao?

Chỉ là, tin tức này vừa truyền ra, trọn cả Tam trọng thiên lập tức chấn động, vô số người vui đến phát khóc, vô số người bôn tẩu bẩm báo.

Thánh Hoàng, không ngờ Tam trọng thiên lại có Thánh Hoàng còn sống, hơn nữa còn đứng ra chủ trì đại cục. Vô số người cũng theo đó chửi rủa Nhai Đế và Dư Đế, thậm chí có người kêu gào muốn diệt toàn tộc Nhai Đế và Dư Đế.