Bất Diệt Long Đế

Chương 3885: Có chắc tiến hóa được không?




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly liên tục quát khẽ ba tiếng, thanh âm rất lớn, vang vọng phương viên vạn dặm. Nhưng đợi một lúc lâu vẫn không thấy có người đáp lời, Lục Ly lại cảm ứng một phen, khua tay nói:

- Bành Hồ lão ma, đi trước mở đường, nhớ kỹ, không thể tùy ý phá hư đồ vật trên đảo.

Bành Hồ lão ma ngoan ngoãn bay xuống, không dám đào tẩu, đùa nghịch tiểu tâm cơ trước mặt một tên cấp Đế, hắn tuyệt đối sẽ chết rất nhanh, trốn khẳng định là trốn không thoát. Trừ phi Lục Ly và một cấp Đế khác khai chiến, vậy may ra mới có cơ hội đào tẩu.

Bành Hồ lão ma bay lên đảo, cẩn thận tiến vào trong khí lưu màu đỏ máu, Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn đều không nhúc nhích. Riêng Lục Ly thì nhắm mắt lại cảm ứng tình hình Bành Hồ lão ma.

Hưu hưu hưu!

Bành Hồ lão ma mới vừa tiến vào được hơn mười dặm, vô số rễ dài màu đỏ dưới đảo chợt đâm ra, điên cuồng quấn quanh lão ma, nhìn qua chí ít cũng phải mấy ngàn sợi rễ.

Lão ma lấy ra cự phủ quét ngang mà đi, nhẹ nhàng chém đứt đống rễ dài, những sợi rễ kia bị đánh đứt, trực tiếp hóa thành mưa máu. Lão ma không dám tiếp tục mạo hiểm đi tới, thận trọng quét sạch sợi rễ xung quanh, không để cho chúng cận thân.

Chỉ là sợi rễ như thể vô cùng vô tận, chém đứt lại tiếp tục xuất hiện, liên miên không dứt. Lát sau, Bành Hồ lão ma kinh hô:

- Chủ nhân, huyết khí này có độc, còn là kịch độc!

- Trước cầm cự!

Lục Ly nhàn nhạt truyền âm đáp một câu, sau đó truyền âm cho Huyết Linh Nhi nói:

- Tiến vào lòng đất thăm dò một phen, chú ý cẩn thận chút!

Huyết Linh Nhi bay ra từ trong người Lục Ly, tiến vào lòng đất, Kỳ Vọng Sơn thấy Lục Ly không nhúc nhích, bèn cũng an tĩnh đứng một bên, chỉ là vẫn một mực giới bị bốn phía. Trinh sát kia thì lùi sang một bên, thần sắc đầy vẻ sợ hãi.

- Chủ nhân!

Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Dưới lòng đất có một gốc Mị Tinh, chủ nhân, tinh nguyên Mị Tinh này có trợ giúp rất lớn với ta, phiền ngươi giúp ta đánh chết nó!

- Mị Tinh?

Lục Ly nhíu mày, đối với hắn mà nói đánh giết Mị Tinh vấn đề không lớn, chỉ là nơi đây liệu có phải Thánh Không Đảo mà Đại Ma Vương nhắc tới? Nếu phải, hắn mạo muội động thủ, vậy chính là hành vi khiêu hấn đối với tuyệt thế cường giả trên đảo.

- Vọng Sơn tộc trưởng, ngươi áp trận!

Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó dặn dò nói:

- Ta đích thân vào trong đảo thăm dò, xem thử trong đảo có cường giả không?!

- Được, ngươi cẩn thận chút!

Kỳ Vọng Sơn thần sắc ngưng trọng nói, quái vật thủ hộ hòn đảo này đã cường đại như vậy, nếu thật có người ở, vậy người kia chí ít cũng là cấp Đế trung kỳ trở lên.

Ngao!

Lục Ly phóng thích Thần Long Biến, khí lưu này đã có độc, hắn không thể không cẩn thận, sau khi phóng thích Thần Long Biến, khí huyết sẽ vô cùng cường đại, độc vụ bình thường không cách nào xâm nhập nhục thể hắn được.

Ách!

Bành Hồ lão ma ở phía dưới thấy được màn này, tròng mắt tức thì co rụt lại, trước đó Lục Ly từng nói có mấy loại thủ đoạn giết hắn, giờ xem ra lời này là thật. Khí huyết cường đại như thế, nhìn không khác gì hung thú hình người, đoán chừng nếu để Lục Ly cận thân, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng xé xác hắn.

Lục Ly không tiến vào trong đảo, mà trực tiếp tung mình bay lên cao không, nhắm mắt lại thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình trong. Tốc độ hắn không nhanh không chậm, đảo này không tính quá lớn, nhiều nhất một hai nén hương liền có thể đảo quanh một lượt.

Hưu!

Phía dưới, vô số sợi rễ đâm ra, cuốn thốc lên cao, tốc độ cực nhanh. Lúc này Lục Ly đột nhiên tăng tốc, cả người hóa thành hồng quang, nhẹ nhàng tránh thoát đám rễ kia.

Vô số sợi rễ bắn ra, tốc độ Lục Ly càng lúc càng nhanh, không ngừng tránh né, không sợi rễ nào có thể cuốn lấy hắn. Hắn khoái tốc bay tới bay lui trên đảo, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng bốn phía.

Rất nhanh, trên mặt hắn liền lộ ra vẻ nghi hoặc, bởi vì trên đảo là một mảnh hoang vu, không thấy có bất kỳ kiến trúc nào, cũng không thấy dấu hiệu có người sinh sống. Nơi đây càng giống như một tòa hoang đảo, cũng không cảm ứng được có Thần Văn tồn tại.

Lục Ly khoái tốc du tẩu, rất nhanh đã dò xét khắp đảo một lượt, lại vẫn không phát hiện bất kỳ nơi nào khả nghi. Nơi đây hoàn toàn không thấy bóng người, nếu có người cư trú, hẳn sẽ không hoang vu vậy được.

Lục Ly vẫn chưa yên tâm, lần nữa phi hành hai vòng, dò xét mọi nơi trên đảo tận ba lượt, sau đó bay ra ngoài đảo, truyền âm nói:

- Huyết Linh Nhi, lại đi thăm dò mấy lần, xem trên đảo có Thần Văn không?!

- Được!

Huyết Linh Nhi khoái tốc đi thăm dò, ở phía dưới Bành Hồ lão ma đáng thương kêu lên:

- Chủ nhân, xong chưa?

- Kêu la cái gì?

Lục Ly trừng mắt quát:

- Lại không chết được, hoảng cái gì? Tuổi đã cao vậy rồi, bình tĩnh chút đi!

Mặt Bành Hồ lão ma đen thui như đáy nồi, không dám nói thêm gì nữa, chỉ đợi chốc lát, Huyết Linh Nhi đã truyền âm tới:

- Chủ nhân, ta xác định trong đảo này không có bất kỳ Thần Văn nào.

- Bành Hồ lão ma, quay về đi!

Lục Ly kêu nói, Bành Hồ lão ma lập tức chạy vội trở về, da thịt toàn thân bị hủ thực, nhìn vô cùng thê thảm. Nguyên lực trong người Lục Ly vận chuyển, từ sau lưng một con Ngân Long bay lên không, thiên uy cuồn cuộn tràn ngập ra, trấn áp khiến Kỳ Vọng Sơn và Bành Hồ lão ma ở bên cạnh hít thở không thông.

Hưu!

Pháp tướng gào thét lao đi, đánh tới hòn đảo bên dưới, một tiếng rền vang chấn thiên, trọn cả hòn đảo bị nổ toác ra, đất đá tung trời, nước biển quanh bốn phía cuộn lên sóng cao vạn trượng. Khí vụ màu đỏ máu phiêu tán rơi rụng, cuốn thốc phương viên mấy ngàn dặm.

Uy lực pháp tướng quá cường đại, hòn đảo trực tiếp bị đánh cho chia năm xẻ bảy. Vô số sợi rễ bị oanh vụn, khắp trời toàn là khí vụ màu đỏ máu cuộn trào, nhìn qua hệt như độc chướng.

Lát sau, nước biển quanh bốn phía khôi phục bình tĩnh, độc vụ cũng theo đó tiêu tán, thần niệm chúng nhân đã có thể tiến vào thăm dò, Lục Ly khóa chặt một gốc thực vật cực lớn dưới đáy biển.