Bất Diệt Long Đế

Chương 3883: Bành Hồ lão ma




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thần Hành Chu bay qua phụ cận, kinh động đến hắn, hắn lập tức tung người bay lên từ trong một hải đảo hắc khí vờn quanh, thần niệm khóa chặt Lục Ly và Kỳ Vọng Sơn, quát khẽ nói:

- Tìm chết? Địa bàn của lão tử mà cũng dám xâm nhập?

Kỳ Vọng Sơn sửng sốt, quay sang liếc Lục Ly một cái, nhẹ giọng nói:

- Ta đi ra xem xem.

Lục Ly khẽ gật đầu, Kỳ Vọng Sơn cứ thế xông ra, thăm dò thấy người kia cũng là một tên Chuẩn Đế, lập tức cười tủm tỉm chắp tay nói:

- Các hạ là ai? Có thể cho biết tên họ được không?

Người kia để râu quai nón, thoạt nhìn như Nộ Mục Kim Cương, hắn trừng nhìn Kỳ Vọng Sơn nói:

- Lão tử danh hào Bành Hồ Tiên Nhân, ngươi đến từ đâu? Ở Ngân Viêm hải vực chưa từng thấy qua ngươi.

- Bành Hồ Tiên Nhân?

Mặt Kỳ Vọng Sơn lộ vẻ cổ quái, lạnh giọng nói:

- Ngươi là Bành Hồ lão ma a? Năm xưa từng đồ một thành ở Thần Phong đại lục, sau đó chạy tới Ngân Viêm hải vực? Không ngờ lại trốn ở chỗ này?

- Thật to gan!

Bành Hồ lão ma sát khí đằng đằng nói:

- Chuyện năm đó là Liễu gia khinh người quá đáng, lão tử giết cả nhà hắn thì có gì sai? Ngươi tới đây là để báo thù thay cho Liễu gia? Dù ngươi cũng là Chuẩn Đế, nhưng lão tử bóp chết ngươi vẫn rất nhẹ nhàng, cứ tới đây.

- Ngươi không biết chữ này?

Kỳ Vọng Sơn chỉ vào Thần Hành Chu cách đó không xa, lạnh giọng nói:

- Lão phu Kỳ Vọng Sơn!

Mấy năm qua Kỳ gia rất nổi danh ở Tam trọng thiên, hơn nữa đại gia tộc họ Kỳ cũng không nhiều, có được Chuẩn Đế cũng chỉ mỗi nhà bọn hắn mà thôi.

Ai ngờ Bành Hồ lão ma lại không nửa điểm phản ứng, trong tay hiện ra một chiếc cự phủ, nói:

- Ta mặc kệ ngươi là Kỳ Vọng Sơn hay là Kỳ Vọng Thủy, dám trêu chọc lão tử, lão tử chặt ngươi.

Hưu!

Dứt lời, Bành Hồ lão ma lao đến, cự phủ ngưng tụ hư ảnh, trên hư ảnh ẩn ẩn có long hành hổ vồ, cảm giác như vạn thú gào thét lao đến, nước biển phía dưới cũng quay cuồng lên, vòm trời theo đó chấn rung.

Kỳ Vọng Sơn vốn không muốn khai chiến, nhưng Bành Hồ lão ma này không phân tốt xấu liền đánh tới, Kỳ Vọng Sơn đành phải ứng chiến.

Trong tay Kỳ Vọng Sơn hiện ra một thanh chiến đao, khí tức cuộn trào, thần quang lấp lánh, không cần nói cũng biết là Đế binh. Thân là tộc trưởng Kỳ gia, há có thể không có Đế binh? Năm đó Kỳ Thiên Ngữ đều có được tháp lưu ly bảy màu, Luân Hồi Đại Đế lại là một trong những cấp Đế mạnh nhất, sao có thể thiếu Đế binh?

Hai người đại chiến ngay trên biển, chiến lực Kỳ Vọng Sơn không sai, nhưng chiến lực Bành Hồ lão ma cũng vô cùng bưu hãn. Người này tinh thông mấy loại chân ý cường đại, thân pháp như Quỷ Hồn, mặc dù trong tay Kỳ Vọng Sơn có Đế binh song vẫn rất khó đánh trúng đối phương.

Biển cả xung quanh cuộn lên sóng thần, từng con sóng ngất trời phủ khắp bốn phương tám hướng, vòm trời đều bị xé rách. Lục Ly không thể không khống chế Thần Hành Chu lui ra sau, bằng không Thần Hành Chu tất bị chém nát.

Lục Ly ở bên nhàn nhã quan sát, hai đại Chuẩn Đế khai chiến, Bành Hồ lão ma còn như thể phát điên, chiến đấu này còn rất nhiều chỗ đáng xem, có rất nhiều thứ có thể học tập.

Bên này phát sinh động tĩnh lớn như thế, chẳng mấy chốc đã hấp dẫn rất nhiều người xung quanh đến theo dõi, đương nhiên những người này đều không dám tới gần mà chỉ tiềm phục phía xa xa. Thần niệm Lục Ly sớm đã phát hiện, song không xua đuổi, như thế càng tốt, hàng tung của bọn hắn càng được người chú ý, liền sẽ càng không có cấp Đế dám oán toán bọn hắn.

Chiến đấu kéo dài khá lâu, hai người chiến lực nhau, mặc dù Kỳ Vọng Sơn có Đế binh và đế giáp, nhưng chiến lực trong hàng ngũ Chuẩn Đế lại không tính quá mạnh, Kỳ gia còn có mấy người mạnh hơn hắn. Thân pháp Bành Hồ lão ma quá quỷ dị, Kỳ Vọng Sơn muốn đánh bại đối phương là điều tương đối khó.

Đợi hơn hai canh giờ, Lục Ly thấy Kỳ Vọng Sơn không cách nào đánh bại đối thủ bèn tung người bay ra, sau khi thu hồi Thần Hành Chu bèn chậm rãi bay tới chiến trường.

- Vọng Sơn tộc trưởng, lui ra sau, để ta!

Lục Ly nhàn nhạt nói, giọng điệu đầy tự tin, một tên Chuẩn Đế mà thôi, hắn hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bóp chết. Kỳ Vọng Sơn lập tức lui lại, Bành Hồ lão ma lại bị chọc tức, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, thoạt nhìn có vẻ như mới vừa đột phá Lục Kiếp, đây là đang xem thường hắn?

- Tiểu tử, ngươi muốn chết!

Bành Hồ lão ma gầm gào, phẫn nộ vọt tới Lục Ly, Lục Ly lại đứng im không nhúc nhích, chỉ lấy ra một thanh nhuyễn kiếm, quơ múa như thiểm điệm. Tần suất khua múa cực cao, từng đạo gợn sóng khuếch tán đi, nhẹ nhàng tiến vào trong thân thể Bành Hồ lão ma, vô số hồn lực cũng theo đó tràn vào linh hồn Bành Hồ lão ma.

- Công kích linh hồn? Hừ!

Bành Hồ lão ma cười lạnh, trong linh hồn hắn có Yêu Hồn bát phẩm, Lục Ly trẻ tuổi như vậy, tạo nghệ ở phương diện linh hồn chắc chẳng đáng gì?

Rất nhanh hắn phát hiện mình sai, hồn lực Lục Ly ngưng tụ trong đầu Bành Hồ lão ma, tạo thành từng đạo hồn lực cực lớn, giống như từng con cự long lao vút tới lui trong linh hồn Bành Hồ lão ma.

Bí thuật linh hồn được Lục Ly phóng thích chính là bí thuật lưu lại trong cổ lụa của Hồn Ngọc Hoàng, hồn lực được đến ngưng tụ, uy lực theo đó tăng lên gấp mười. Hiện tại cường độ linh hồn Lục Ly đã sánh ngang cấp Đế hậu kỳ, với hồn lực hùng hậu như thế, há là một tên Chuẩn Đế có thể ngăn đỡ được?

- Không hay!

Rất nhanh, Bành Hồ lão ma liền kinh hô, bất ngờ không quản gì nữa cả, cứ thế đứng im giữa trời, toàn lực thủ hộ linh hồn. Bằng không nếu chỉ dựa vào Yêu Hồn chắc chắn không ngăn được công kích linh hồn kia, hắn sớm muộn cũng sẽ hồn phi phách tán.

Hưu!

Thân hình Lục Ly lóe lên, vọt tới bên người Bành Hồ lão ma, vươn tay nắm lấy cổ đối phương, Nguyên lực phóng thích, sát cơ khủng bố bao trùm Bành Hồ lão ma, Lục Ly lạnh giọng nói:

- Cho ngươi ba lựa chọn, một là đi chiến khu Bắc bộ chống đỡ Ma Uyên một vạn năm, hai ta phục dịch ta một vạn năm, ba là, chết!