Bất Diệt Long Đế

Chương 3880: Mê




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly cười cười nói:

- Đối với ta mà nói, những thứ này đã không có tác dụng gì quá lớn. Ừm... chừng này hẳn đủ để thực lực tổng hợp Chúng Sinh Cung đề thăng một đoạn. Lão tổ, giao tình giữa ngươi ta là thế nào? Đây chỉ là chút tâm ý của ta thôi.

- Tâm ý này của ngươi thực sự quá nặng!

Tu La lão nhân rốt cục cũng là người từng đi qua Tam trọng thiên, hắn biết đống đồ mà Lục Ly cầm ra này, dù có bán cả gia tộc mà hắn từng hiệu lực cũng không đổi được.

Ngồi lại tán gẫu một lát ở Chúng Sinh Cung, Tu La lão nhân và Lý Tiêu Dao đều không rõ ràng tình hình gần đây của Đại Ma Vương, từ sau lần đại chiến khi trước, Đại Ma Vương liền chưa từng lộ mặt qua, cũng không thấy có bất cứ động tĩnh gì. Bởi vì không ai dám đi trêu chọc nàng, làm thế chẳng gì khác tìm chết cả.

Tính cách Đại Ma Vương trước nay vẫn luôn như vậy, không đi chọc nàng, nàng liền không chọc người khác, bởi thế mấy năm qua không thấy có bất kỳ tin tức nào.

Lục Ly Phi Độ Hư Không đi qua, hiện tại khoảng cách Phi Độ Hư Không đã rất xa, Nhị trọng thiên có vẻ lớn, nhưng chỉ sau mấy trăm lần Phi Độ Hư Không liền có thể đi một vòng.

Mấy chục lần Phi Độ Hư Không, Lục Ly nhẹ nhàng đi tới phục cận Thiên Ma Đảo, hắn bay thẳng đến, tận lực khống chế tốc độ, thần niệm đảo quanh, nhẹ nhàng tránh qua chỗ đông người, ngay cả trinh sát tiềm phục xung quanh đều không phát hiện ra được.

Cứ thế một đường bay thẳng đến Thiên Ma Đảo, chỉ sau một canh giờ, hắn đã có mặt trên đảo. Song không đi kinh động người Thiên Ma Đảo mà tiếp tục bay về phía Thiên Ma Thành.

Hai ba canh giờ sau, Lục Ly tới được Thiên Ma Thành, thần niệm đảo khắp toàn thành, rất nhanh trên mặt liền hiện ra ý cười, hắn thấy được rất nhiều người quen, bọn Phủ Ma Đao Ma Tiễn Ma đều có mặt ở đây.

Hưu hưu hưu!

Thần niệm Lục Ly không ẩn tàng, bởi thế bọn Phủ Ma lập tức cảm ứng được, vô số người đằng không bay lên, đợi khi chúng nhân phát hiện Lục Ly, ai nấy đều không giấu được vẻ kinh ngạc.

- Lục Ly!

Rất nhanh, trên mặt Phủ Ma hiện ra ý cười, hắn vẫn không khác gì năm đó, râu quai nón, mặt mang ý cười như gió xuân, hắn bay đến bên cạnh Lục Ly, định đưa tay đáp lên vai Lục Ly, nhưng nghĩ nghĩ liền chỉ cười nói:

- Thanh niên mà chúng ta từng biết rốt cục đã trưởng thành, biến thành đại thụ che trời, thực lực mạnh đến mức chúng ta đều chỉ có thể ngưỡng vọng.

Bọn Đao Ma cảm khái mấy câu, Lục Ly chào hỏi chúng nhân một lượt, sau đó truyền âm hỏi dò:

- Đại nhân có đây không?

- Không biết!

Phủ Ma lắc đầu, truyền âm nói:

- Đại nhân bế quan từ rất nhiều năm trước, một mực không thấy xuất quan, ta cũng không biết có ở đây hay không, ta dẫn ngươi qua đó xem xem.

- Được!

Lục Ly cùng theo Phủ Ma bay xuống, tiến vào trong thành bảo, sau đó bước vào truyền tống trận, đi đến trên đảo nhỏ quen thuộc khi trước.

Hiện tại thần niệm Lục Ly đã có thể nhẹ nhàng quét khắp toàn đảo, nhưng hắn không dám phóng thích thần niệm, sợ mạo phạm Đại Ma Vương. Mặc dù thực lực bây giờ của hắn rất cường đại, nhưng trong lòng hắn vẫn vô cùng tôn kính Đại Ma Vương.

- Ồ!

Tiến vào trong nhà gỗ, Lục Ly không thấy được thân ảnh tinh nghịch quen thuộc trước đây. Khi ấy nơi này chính là chỗ ở của một vị tiểu công chúa, vô cùng nghịch ngợm, lần đầu tiên gặp mặt, Lục Ly còn bị tiểu công chúa kia cầm quả nện.

Lục Ly quay sang nhìn Phủ Ma một cái, kẻ sau cũng có chút kinh ngạc, nhẹ giọng quát khẽ:

-Đại nhân, Lục Ly trở về, thỉnh cầu bái kiến!

Trong nhà gỗ không thấy bất kỳ tiếng vang nào, trong lòng Lục Ly nội thoáng trầm xuống, đợi chốc lát Phủ Ma tiếp tục hô lên, nhưng vẫn không thấy có đáp lại. Phủ Ma ra hiệu Lục Ly chờ ở bên ngoài, hắn một mình đi vào.

- Đại Ma Vương không ở đây?

Lục Ly cảm ứng một phen, nhận ra trên đảo không có bất kỳ khí tức nào, trong lòng không khỏi có chút lo lắng, mong rằng Đại Ma Vương đừng xảy ra chuyện. Ở trong lòng hắn Đại Ma Vương chính là trưởng bối có ân với mình.

Sa sa sa!

Phủ Ma đi ra, trong tay cầm một phong thư, rất là quái dị nói:

- Đại nhân lưu lại một phong thư, cho ngươi. Lạ thật, đại nhân đi đâu mới được? Sao lại không báo cho chúng ta một tiếng, tiểu công chúa cũng mang đi.

Lục Ly tiếp lấy phong thư, quét mắt nhìn qua, trên đó viết mấy chữ lớn, gửi Lục Ly.

Lục Ly cũng không cố kỵ, trực tiếp mở thư ra, nội dung bên trong là:

- Lục Ly, nếu ngươi cầm được phong thư này, hẳn đã từ Tam trọng thiên trở về. Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều nghi hoặc, nhưng giờ ta không thể nói cho ngươi biết, ta cũng sẽ không giúp ngươi, hết thảy đều phải dựa vào chính ngươi. Ta đưa tặng ngươi hai câu... Ở Tam trọng thiên có một tòa Thánh Không Đảo, trên đảo có một lão nhân, nếu ngươi có thể mời được hắn, có lẽ sẽ phá giải được tình thế nguy hiểm. Hữu duyên tái kiến, vô duyên thì vĩnh viễn không gặp lại, Đại Ma Vương.

Chữ không nhiều, bút tích sớm đã khô, hẳn lưu lại được một đoạn thời gian, lời bên trong rất rõ ràng, lượng tin tức cũng đủ, khiến Lục Ly nhìn trân trối suốt nửa ngày mà vẫn không hồi thần lại được.

Phong thư này có thể chứng minh một điểm, Đại Ma Vương đi, có lẽ sẽ không trở về.

Còn một tầng sâu xa hơn là, tựa hồ Đại Ma Vương hiểu rất rõ tình hình Tam trọng thiên. Có lẽ nàng cũng có năng lực phá cục nhưng nàng không nguyện ý ra tay, lại giới thiệu cho Lục Ly một cao nhân. Ngoài ra câu sau cùng của Đại Ma Vương tựa hồ ngụ ý tương đối cao thâm, hữu duyên tái kiến, thế nào là hữu duyên?

Một điểm quan trọng nữa, Đại Ma Vương đi đâu?

Lục Ly có trực giác, Đại Ma Vương hẳn đã rời khỏi Nhị trọng thiên. Nếu đã rời đi, vậy nàng có thể đi đâu? Không khả năng lại tới giới diện Nhị trọng thiên khác được. Nhưng nếu không phải đi giới diện khác, vậy chỉ có thể đi Tam trọng thiên, hoặc là đi giới diện tương tự như Vô Tẫn Thần Khư.

Đại Ma Vương đến cùng có thật sự hiểu rõ thế cục Tam trọng thiên hay không? Nàng liệu có phải là cường giả cấp bậc Thánh Hoàng? Vì sao nàng không nguyện ý ra tay? Vì sao phải trước một bước rời đi?