Bất Diệt Long Đế

Chương 3857: Phệ Hồn Châu




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vì sao Kỳ Thiên Ngữ phải dùng kế thay mận đổi đào điệu hổ ly sơn? Nhất định là nhằm về lại trong cổ mộ kia. Nghĩ đến đây, Lục Ly tức tốc phóng về phía cổ mộ.

Chỉ là vừa nãy hắn đã phi hành ròng rã hơn ba canh giờ, giờ muốn bay trở về tự nhiên cũng phải mất hơn ba canh giờ.

Đợi khi hắn vội vã bay về, đến lối vào Huyết Linh Nhi truyền âm nói:

- Phong ấn nơi này hình như bị động qua, chỉ là vẫn chưa bị phá!

- Mở ra!

Lục Ly vội vàng kêu Huyết Linh Nhi mở ra Thần Văn, khoái tốc lách mình tiến vào, sau đó phóng thẳng đến chỗ giáo đường. Vừa đến giáo đường, Huyết Linh Nhi lần nữa truyền âm:

- Thần Văn ở đây cũng tương tự.

- Mở ra!

Đợi sau khi Huyết Linh Nhi mở ra Thần Văn, Lục Ly lao xuống cổ mộ, vừa tiến vào Lục Ly liền đã ngửi được mùi ma khí nồng đậm, chính là khí tức trên thân Kỳ Thiên Ngữ.

Ánh mắt Lục Ly quét quanh bốn phía, lại không phát hiện có biến hóa gì, mọi thứ trong cổ mộ không khác gì lúc hắn rời đi, cũng không thấy có dấu hiệu bị phá hoại. Lục Ly trầm ngâm một lát, sau đó để Huyết Linh Nhi ra, truyền âm nói:

- Huyết Linh Nhi, đi thăm dò di thể trong cổ mộ, nhìn xem có bị phá hư không?

Huyết Linh Nhi chui ra, lát sau liền truyền âm nói:

- Chủ nhân, di thể trong quan tài đã biến thành phấn vụn.

- Hả?

Ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, hỏi:

- Trước đó thì sao? Trước đó là thế nào? Ngươi có từng thăm dò qua?

- Thăm dò qua!

Huyết Linh Nhi truyền âm, khẳng định nói:

- Trước đó là một cỗ thi thể, mặc dù khô héo, nhưng vẫn là một cỗ thi thể rất hoàn chỉnh.

- Lớn chuyện rồi đây!

Kỳ Thiên Ngữ thôn phệ thi thể cổ cường giả, mặc dù không biết hắn thôn phệ kiểu gì, vì sao phải thôn phệ, nhưng Lục Ly một mực cảm thấy sẽ có rắc rối to. Kỳ Thiên Ngữ không chỉ biến thành Ma Chủ, còn có được rất nhiều thần thông kỳ dị, ngay cả thi thể cổ cường giả đều bị hắn thôn phệ.

- Đi!

Lục Ly xông ra ngoài, lần này không phong ấn nữa, thi thể trong cổ mộ đã mất, không còn gì phải giữ kín nữa cả, cũng không sợ có người tới đây.

Vừa xông ra, Lục Ly lập tức tử tế cảm ứng một phen, nhưng lần này không còn cảm ứng được khí tức Kỳ Thiên Ngữ, hắn đành phải tìm kiếm loạn xạ, lấy tốc độ nhanh nhất dạo quanh phụ cận một lượt.

Mười ngày!

Hắn vòng quanh chỗ này hơn mười ngày, lại chẳng tìm được gì, đừng nói Kỳ Thiên Ngữ, đến cả quân sĩ Ma Uyên đều không thấy. Hắn biết Kỳ Thiên Ngữ đã mất tích, chí ít trong thời gian ngắn e rằng khó mà tìm ra được.

Hắn không chút do dự, tức tốc Phi Độ Hư Không rời đi, đến các thành trì gần đây dò la, sau đó truyền tống tới chủ thành, lại ngồi Không Gian Chi Môn truyền tống đi Bắc Nguyên đại lục.

Lục Ly tìm đến một tên trưởng lão Kỳ gia, hỏi dò nói:

- Đại Đế ở đâu? Ta phải lập tức gặp hắn, ta có chuyện khẩn cấp.

Nếu là người khác, trưởng lão Kỳ gia sớm đã tát văng ra ngoài. Nhưng Lục Ly lại có tư cách hỏi vậy, trưởng lão Kỳ gia nghĩ nghĩ rồi nói:

- Tộc Vương hẳn đang trong thành bảo, ta dẫn ngươi đi qua.

Trưởng lão Kỳ gia dẫn Lục Ly đi tìm, rất nhanh liền tìm đến nơi Luân Hồi Đại Đế cư trú, bên ngoài có một tên thống lĩnh Kỳ gia trấn thủ, người kia đi vào thỉnh thị một phen, Luân Hồi Đại Đế mời Lục Ly vào trong.

Tộc trưởng Kỳ gia Kỳ Vọng Sơn cũng ở chỗ này, ngoài ra còn có hai vị trưởng lão Kỳ gia, Luân Hồi Đại Đế ngồi ở thủ vị, thấy Lục Ly đi vào bèn mỉm cười nói:

- Tiểu anh hùng của chúng ta trở về? Lục Ly, lần này ngươi lập công lớn ở Thần Phong đại lục, tình hình bên kia thế nào rồi?

- Về cơ bản đã được bình định.

Lục Ly đáp nói:

- Bên kia còn có không ít người, chẳng mấy chốc liền sẽ xử lý xong. Đại Đế, ta muốn hỏi, Kỳ Thiên Ngữ thật đã chết rồi ư?

- Kỳ Thiên Ngữ?

Trên mặt Luân Hồi Đại Đế chớp qua một tia kinh ngạc, đám người Kỳ Vọng Sơn lại ngơ ngác nhìn nhau, không hiểu chuyện gì, vì sao Lục Ly lại đột nhiên hỏi tới Kỳ Thiên Ngữ? Đứa bé này năm đó chính bởi vì Lục Ly mà chết, giờ Lục Ly lại hỏi, thế chẳng phải đánh mặt Kỳ gia?

Luân Hồi Đại Đế lại không nghĩ vậy vậy, hắn đáp:

- Thiên Ngữ đích thật đã chết rồi, Lục Ly, sao ngươi hỏi thế?

- Bởi vì ta nhìn thấy Kỳ Thiên Ngữ!

Lời này của Lục Ly khiến chúng nhân kinh ngạc không thôi, nét mặt ai nấy đều đầy vẻ chấn kinh, Lục Ly bổ sung thêm:

- Hắn biến thành một tên Ma Chủ, ta dám khẳng định chính là hắn!

- Cái gì?

Bọn Kỳ Vọng Sơn không khỏi kinh hô, Luân Hồi Đại Đế lại như có điều suy nghĩ, hắn trầm ngâm một lát rồi nói:

- Trừ Vọng Sơn ra, những người còn lại đi xuống cả đi, những lời Lục Ly vừa nói khi nãy, các ngươi không được tiết lộ ra ngoài dù chỉ một chữ, bằng không xử trí theo tộc quy!

Mấy tên trưởng lão vội vàng lĩnh mệnh lui xuống, trên mặt ai nấy lại đều không giấu được vẻ chấn kinh và nghi hoặc. Đợi đám trưởng lão lui hết, Luân Hồi Đại Đế mới thần sắc ngưng trọng nói:

- Lục Ly, kể lại tình hình cụ thể xem nào, một chữ cũng không được sót!

- Được rồi!

Lục Ly kể lại một lượt đầu đuôi sự thể, từ truy tung Ma Chủ đến đi vào cổ mộ, thậm chí bao gồm chuyện được đến hạt châu, thi thể Hồn Ngọc Hoàng hóa thành phấn vụn.

Đợi Lục Ly kể xong, Luân Hồi Đại Đế và Kỳ Vọng Sơn liếc mắt nhìn nhau một cái, thần sắc hai người đều mất tự nhiên, Luân Hồi Đại Đế u ám thở dài nói:

- Năm đó lão phu tính toán không sai, Thiên Ngữ quả nhiên là Tà Vương Đế Tinh, tốc độ phát triển nhanh như vậy, đây là một bước lên trời ở Ma Uyên? Hắn rất có thể đã trở thành kiếp số của Tam trọng thiên, đồng thời cũng sẽ mang đến cho Kỳ gia chúng ta kiếp nạn bất tận.

Kỳ Vọng Sơn hoảng lên, vội nói:

- Tộc Vương, giờ phải làm sao? Có thể tìm ra, sau đó triệt để đánh giết hắn không?

- Khó!

Luân Hồi Đại Đế lắc đầu nói:

- Nếu ta không đoán sai, người này chắc đã được đến truyền thừa từ Ma Uyên Chí Tôn, tu luyện ma pháp vô thượng. Thi thể Hồn Ngọc Hoàng bị hắn thôn phệ, hắn rất có thể đã có được khí tức Nhân tộc. Hắn tiềm phục đi, ngươi căn bản không cảm ứng ra được ma khí trên người hắn.