Bất Diệt Long Đế

Chương 3843: Xảy ra chuyện lớn




Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Mấy trăm vạn đại quân, chia làm mấy trăm cánh nhỏ, khuếch tán đi khắp bốn phương tám hướng, đi qua đâu toàn bộ võ giả cấp thấp nơi đó đều bị biến thành ma nô, đợi khi những ma nô này tứ ngược khắp nơi, trọn cả Thần Phong đại lục sẽ biến thành Địa Ngục.

Nếu quân sĩ Ma Uyên xông ra Thần Phong đại lục, đi Ngân Viêm hải vực, đi Tử Dương đại lục, đi Phi Hỏa đại lục. Khuếch tán rộng càng rộng, muốn tiêu diệt lại càng khó, nguy hại đối với Tam trọng thiên lại càng lớn.

Có thể tưởng tượng, nếu toàn bộ quân sĩ Ma Uyên đều khuếch tán, phân tán thành từng nhóm nhỏ hành động, trọn cả Tam trọng thiên đều tràn ngập võ giả Ma Uyên. Đám võ giả Ma Uyên này xuất hiện ở thành trì nào, thành trì đó sẽ biến thành tử thành, đến khi ấy nhân khẩu Tam trọng thiên cấp kịch giảm mạnh, triệt để hóa thành kiếp nạn diệt thế.

Vấn đề then chốt nằm ở!

Cường giả Ma Uyên ở hai đại chiến khu không phải số ít, phía Nhân tộc khó mà điều động cường giả và quân đội đi diệt sạch lực lượng Ma Uyên trong phúc địa. Nếu điều động quá nhiều, phòng tuyến ở hai đại chiến khu nhiều khả năng sẽ bị phá, khi ấy lại càng rắc rối to.

- Phải mau chóng tiêu diệt toàn bộ lực lượng Ma Uyên ở Thần Phong đại lực, bằng không hậu quả khôn lường!

Lục Ly quát khẽ, Kỳ Đinh Đông gật đầu nói:

- Tộc Vương cũng nói như vậy, hắn đã điều động không ít người truyền tống đi qua, hắn sai ta tới mời ngươi xuất quan, để ngươi đi Thần Phong đại lục tiêu diệt quân sĩ Ma Uyên. Hắn nói ngươi không cần hành động theo đại quân, một mình ngươi có thể sánh ngang trăm vạn đại quân. Hắn còn nói ở Thần Phong đại lục hẳn không có cường giả cấp Ma Tôn, hắn đã phái cấp Đế đi phong ấn thông đạo kia, để ngươi và đám tuổi trẻ tinh anh khoái tốc tiêu diệt sạch sẽ lực lượng Ma Uyên ở Thần Phong đại lục!

Luân Hồi Đại Đế hiểu rất rõ thủ đoạn của Lục Ly, biết Lục Ly có thần kỹ Phi Độ Hư Không, còn tinh thông công kích linh hồn, có thể quần công, rất hữu hiệu khi đối phó quân sĩ Ma Uyên cấp thấp.

Nhiệm vụ gian khổ a!

Lục Ly cảm giác như bị một ngọn núi lớn đè ngay ngực, hắn vô cùng rõ ràng, quân sĩ Ma Uyên đã khuếch tán, nếu chỉ dựa vào quân đội đi vây quét, hiệu suất quá thấp. Không bằng triệu tập một ít võ giả tinh anh đi qua, như vậy tốc độ thanh tiễu sẽ nhanh hơn một chút.

- Ngươi ở lại đây, ta lập tức đi Thần Phong đại lục!

Lục Ly quát khẽ, tình thế cấp bách, hắn tới trễ một giây, Thần Phong đại lục sẽ chết đi càng nhiều người. Mặc dù Thần Phong đại lục là địa bàn của Phượng Hậu, nhưng hắn đã không cố được quá nhiều.

- Không, ta cùng đi với ngươi!

Kỳ Đinh Đông chém đinh chặt sắt nói, Lục Ly lại khoát tay, tung mình xông ra bên ngoài, chỉ để lại một câu:

- Ngươi hành động theo những người còn lại, ta đi một mình, hiệu suất sẽ càng cao, nghe lời!

Lục Ly tiến vào trong thành bảo, vọt vào Không Gian Chi Môn, Kỳ Đinh Đông mím môi một cái, lại không nói gì thêm. Nàng cũng rõ ràng, chiến lực bản thân kém xa Lục Ly, đi theo chỉ là liên lụy.

Lục Ly truyền tống ra từ trong Không Gian Chi Môn, đến Không Gian Thành. Sau đó phóng vút lên trời rồi nhanh chóng vụt xuống, lao đến một tòa Không Gian Chi Môn khác.

Bên này có vô số võ giả chính đang truyền tống, Lục Ly lại không quản được quá nhiều, quát khẽ nói:

- Tránh ra, để ta truyền tống trước.

Người xung quanh không khỏi bất mãn, không ngờ lúc này lại có người chen ngang làm loạn, trưởng lão Kỳ gia thấy là Lục Ly, lập tức không chút ngập ngừng, quát khẽ nói:

- Tránh hết ra, để Dũng Nghị tướng quân đi trước, một mình hắn có thể sánh ngang trăm vạn đại quân!

Tam trọng thiên loạn, không chỉ Thần Phong đại lục, mấy đại lục và hải vực khác cũng loạn. Bây giờ điều vô số người nghĩ đến không phải đi Thần Phong đại lục vây quét quân sĩ Ma Uyên, mà là nghĩ đến đào tẩu.

Trọn cả Tam trọng thiên đều cảm thấy không an toàn, vậy đi đâu? Đi bí cảnh, đi tiểu thế giới khác, đi giới diện Nhị trọng thiên. Mặc dù Tam trọng thiên bị hủy, những nơi còn lại cũng đi đứt, nhưng giờ mà lưu lại, qua không bao lâu nhiều khả năng sẽ tao ngộ quân sĩ Ma Uyên, khi ấy sẽ lập tức chết đi, hoặc là biến thành ma nô.

Rốt cục, chết muộn cũng đỡ hơn là chết sớm, nói không chừng có chuyển cơ thì sao?

Thần Phong đại lục lại càng loạn, vô số người điên cuồng hội tụ đến các thành trì, trốn ở trong thành, hoặc là nghĩ cách truyền tống rời đi. Nhưng nhiều người như vậy có thể truyền tống đi đâu? Truyền tống đi thành trì khác, những thành trì bên kia cũng chật đầy người....

Mấy tên cấp Đế đi tới Thần Phong đại lục, Phượng Hậu cũng tức tốc quay về chủ trì đại cục. Dù sao bên này là địa bàn Đan gia, nếu Đan gia bị diệt, nàng có giết bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên ở chiến trường Nam bộ đều chẳng có nghĩa lý gì.

Phượng Hậu còn tính lý trí, không để Đan gia lập tức chuyển dời, mà hạ lệnh để con dân Tam trọng thiên tận lực tới tụ tập trong thành, không được truyền tống lung tung. Bởi vì quá nhiều người, căn bản không truyền tống hết được, ngược lại còn kéo chậm cường giả đi qua cứu viện.

Chiến khu Nam bộ và chiến khu Bắc bộ đều khẩn cấp điều động một ít quân đội và cường giả đi qua, nhưng đại bộ phận quân đội đều được sai phái tới các thành trì ngoại vi Thần Phong đại lục. Mục đích chính là đoàn đoàn vây quanh Thần Phong đại lục, không cho quân đội Ma Uyên xông ra Thần Phong đại lục.

Một đại lục gặp kiếp nạn, dù sao cũng đỡ hơn toàn bộ Tam trọng thiên gặp kiếp nạn!

Chỉ cần vây kín Thần Phong đại lục, sau đó chậm rãi buộc chặt miệng túi, từ từ thanh tiễu đại quân Ma Uyên. Làm vậy Thần Phong đại lục nhiều khả năng sẽ tổn thất rất lớn, nhưng cũng là cách ổn thỏa nhất. Mặc cho quân sĩ Ma Uyên lao ra, bằng với toàn bộ Tam trọng thiên phải đối mặt với hạo kiếp.

Đồng thời Phượng Hậu dẫn theo mấy tên cấp Đế áp sát thông đạo, ý đồ dùng hết mọi cách hủy đi hoặc phong ấn nơi này, không thể để cho càng nhiều cường giả và quân đội Ma Uyên giết ra.

Giờ Thần Phong đại lục đã thủng trăm ngàn lỗ, khắp nơi đều có quân đội Ma Uyên.