Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lần trước Luân Hồi Đại Đế xuất hiện hư ảnh, lần này lại là bản tôn thân đích thân đến, đó là một nam tử tuấn vĩ, bề ngoài thoạt nhìn còn đang tuổi trung niên, uy áp không quá nặng, chỉ là bất luận kẻ nào vừa liếc nhìn đều cảm nhận được người này khác với tầm thường.
Như là một thanh bảo kiếm giấu mình trong vỏ, mặc dù không phong mang tất lộ, lại dường như có thể tùy thời xuất kiếm bổ ra vòm trời. Ánh mắt hắn không thâm thúy, cũng không sắc bén, nhưng mang đến cho người cảm giác sáng rõ, như là hai vầng Minh Nguyệt, khiến người chú ý dị thường.
So với Luân Hồi Đại Đế, Nghịch Long Tường có vẻ đặc sắc hơn nhiều, trong thân thể cất chứa năng lượng cuồng bạo, khí huyết vô cùng cường đại, ép cho người hít thở không thông. Ánh mắt hắn rất bình tĩnh, lại như hai thanh lợi kiếm, vừa nhìn liền khiến người cảm thấy đau nhói.
Trừ hai người kia ra, những cấp Đế còn lại Lục Ly không nhận ra một ai, Lục Linh thì biết được một ít. Hai người tiến vào, cung kính cung kính kính hành lễ, Lục Linh còn đơn độc hành lễ riêng với Nghịch Long Tường.
- Lục Ly, Nghịch Long Linh, tốt lắm!
Luân Hồi Đại Đế mở miệng, ngôn từ thân hòa, khiến người cảm thấy rất thân thiết hòa ái, trên mặt hắn lộ ra ý cười chân thành nói:
- Các ngươi có thể bình an trở về, bản đế rất vui mừng. Các ngươi lập được đại công, tự sẽ có phong thưởng, ngày đó lúc các ngươi rời đi, bản đế hứa ban cho các ngươi một năm tu luyện ở Luân Hồi Sơn, hứa hẹn này một mực hữu hiệu, các ngươi tùy thời có thể qua bên đó tu luyện.
- Đa tạ Đại Đế!
Lục Ly và Lục Linh vội vàng bái tạ, Luân Hồi Đại Đế lại hỏi dò chuyện về ba người một phen, rằng Lục Ly tu luyện ra Nguyên lực như thế nào, Lục Ly lần nữa nhắc lại những gì sớm đã chuẩn bị trước kia.
- Ừm...
Luân Hồi Đại Đế tán gẫu một lát, sau đó đột nhiên quay sang Lục Ly vẫy vẫy tay nói:
- Lục Ly, ngươi đi theo ta một chuyến, bản đế có một số chuyện muốn đơn độc hỏi dò ngươi.
Dứt lời, Luân Hồi Đại Đế đi tới phía sau đại điện, Lục Ly chắp tay với đám cấp Đế còn lại, rồi cũng đi theo Luân Hồi Đại Đế.
Ở Tam trọng thiên, uy vọng Luân Hồi Đại Đế còn cao hơn cả Chúc Thiên Đại Đế, cấp Đế tại trường đều dành cho Luân Hồi Đại Đế sự kính trọng lẫn bội phục. Luân Hồi Đại Đế đơn độc triệu kiến Lục Ly khẳng định là có chuyện quan trọng, không ai hoài nghi hắn có tư tâm.
Tiến vào một thiền điện phía sau, Luân Hồi Đại Đế phất tay, mở ra Thần Văn, chỉ vào chỗ ngồi nói:
- Ngồi đi, không cần quá giữ lễ.
Lục Ly cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống, Luân Hồi Đại Đế trầm ngâm một lát, sau đó nhìn qua Lục Ly nói:
- Lục Ly, các ngươi hẳn đã đi Vô Tẫn Thần Khư?
- Ách?
Cả người Lục Ly khẽ chấn, trong mắt hiện đầy vẻ cả kinh, ý niệm đầu tiên hiện ra trong đầu chính là, chẳng lẽ Tượng Linh Lung đã nói hết mọi chuyện rồi? Nhưng nghĩ lại Tượng Linh Lung hẳn không phải loại người như vậy, thế thì từ đâu mà Luân Hồi Đại Đế biết được?
- Ngươi đừng nghĩ nhiều!
Luân Hồi Đại Đế cười cười nói:
- Đây là tự bản đế suy đoán, ta tính ra được các ngươi đi một thời không khác. Lần này trở về, thực lực các ngươi đều tăng vọt, khẳng định tất có kỳ ngộ. Mà giới diện mạnh nhất quanh đây, trừ Ma Uyên ra thì cũng chỉ có Vô Tẫn Thần Khư. Nếu các ngươi đi Ma Uyên, vậy e rằng sớm đã chết, bởi thế ta mới có suy đoán này.
Lục Ly ngấm ngầm bội phục, sớm nghe nói qua Luân Hồi Đại Đế tinh thông thuật bói toán thiên cơ, không ngờ lợi hại đến vậy. Hắn khẽ gật đầu, sau đó hỏi:
- Đại Đế cũng biết Vô Tẫn Thần Khư?
- Tự nhiên, bởi vì ta cũng từng qua đó!
Câu trả lời của Luân Hồi Đại Đế khiến Lục Ly không khỏi cả kinh, Luân Hồi Đại Đế giải thích nói:
- Sau khi đột phá cấp Đế, ta từng du đãng khắp nơi, nhất thời không cẩn thận tiến vào trong hư không vô tận, cơ duyên xảo hợp tiến vào Vô Tẫn Thần Khư. Chỉ là ta không ở lại trong đó quá lâu, chỉ mai danh ẩn tích sống hai ngàn năm liền trở về, gần đây bên kia như thế nào?
Nếu Luân Hồi Đại Đế đã đi qua, Lục Ly liền không có gì hay để giấu diếm nữa qua, hắn kể lại tình hình ở Vô Tẫn Thần Khư một lượt, đồng thời nói qua về chuyện gặp phải ở Vô Tẫn Thần Khư.
Luân Hồi Đại Đế hài lòng gật đầu nói:
- Lục Ly, không ngờ ngươi còn có một phen duyên phận với Thiên Đế Tông. Ngươi rõ ràng có được tiền trình rất tốt ở Thiên Đế Tông, lại từ xa xôi vạn dặm quay về cố thổ, ta rất vui mừng.
Lục Ly thần sắc chân thành nói:
- Người nhà của ta ở chỗ này, tộc nhân cũng ở chỗ này, thế giới bên này là cội nguồn của ta, dù trở thành cao tầng Thiên Đế Tông, ta cũng là lục bình không rễ. Lại nói, Tam trọng thiên còn chưa vượt qua hạo kiếp, thân là con dân bên này, sao có thể ngồi yên không quản?
- Rất tốt!
Luân Hồi Đại Đế khẽ gật đầu tán thưởng, sau đó đảo mắt nhìn về phía thần đan Lục Ly, nói:
- Pháp giới của ngươi đúng là kỳ dị, ta không cách nào nhìn thấu. Con đường tu luyện của ngươi hẳn nên khác với chúng ta, bởi thế ta không cách nào chỉ điểm cho ngươi, đoạn thời gian gần đây ngươi cũng đừng lên chiến trường, tới Luân Hồi Sơn tu luyện đi, trước đột phá cấp Đế rồi tính. Hiện tại đối với ngươi mà nói, mọi chuyện đều là việc nhỏ, đột phá cấp Đế mới là then chốt!
- Đi Luân Hồi Sơn tu luyện?
Lục Ly nhướng mày, mặc dù Luân Hồi Sơn là nơi Luân Hồi Đại Đế tu luyện, là bảo địa đỉnh cấp nhất tại Tam trọng thiên, vô số người mơ ước tiến vào tu luyện mà không được. Nhưng Lục gia mới lập, lại xa ở Lẫm Đông Đại Lục, Dương Đế và Phượng Hậu đều đang nhìn chằm chằm, ai biết bọn họ sẽ giở trò gì? Nếu hắn không kịp thời quay về tọa trấn, sao có thể an tâm?
- Ngươi đang lo lắng Lục gia?
Luân Hồi Đại Đế nhìn ra lo lắng của Lục Ly, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Thế này đi, ta đích thân kiến tạo một tòa Không Gian Chi Môn, nối liền Luân Hồi Sơn với Lục gia, nếu có chuyện gì, chỉ nửa ngày ngươi liền có thể đuổi đi qua, thế chắc yên tâm rồi chứ?