Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 81: Đương nhiên là nhiệm vụ ban thưởng rồi!




Có điên mới tin cậu!

Hừ, xem tôi là con nít ư!

Triệu Dật cười ha ha trong lòng, vẻ mặt không đổi sắc. Dựa theo lời nói của Sở Lê Lê, rất dễ khiến người ta mơ mộng hảo huyền. Nhưng đối với Triệu Dật hắn không quan tâm, vẫn bình tĩnh nói chuyện.

“Ha ha, vậy sao, thế thì chúng ta nên phối hợp cùng nhau. Theo tôi thấy, mọi người đều mới nhập học, cả nam lẫn nữ đều có chút ngại ngùng chưa thân thuộc. Hai bên đang tự chơi với nhau, giống như hai phe không thuộc trận doanh. Trong thời gian tới, tôi dự định tổ chức một lần hoạt động chung cho cả lớp. Việc này có thể giúp mọi người thân thiết hơn, tăng cường sự đoàn kết của lớp học. Ý kiến của cậu thế nào? Có đề nghị gì không?”

Ngừng lại chốc lát, Triệu Dật nói bổ sung: “Tốt nhất là hoạt động không tốn kém. Tuy hoạt động cần thiết, nhưng cũng không thể tạo gánh nặng kinh tế cho mọi người.”

Tất nhiên, số tiền chi tiêu cho hoạt động chỉ là chuyện nhỏ, Triệu Dật hoàn toàn có thể tài trợ tất cả. Nhưng con người đều có lòng tự trọng, không phải ai cũng nguyện ý tiếp nhận sự hào phóng của người khác.

Sở Lê Lê nháy mắt mấy cái, cười khẽ: “Vậy thì xem phim thôi. Hình như trường chúng ta có một câu lạc bộ điện ảnh, cuối tuần đều sẽ chiếu phim. Mặc dù chỗ chiếu hơi kém một chút, nhưng được cái giá vé khá rẻ, chỉ 5 tệ một ghế. Lớp chúng ta cũng khá đông nên có thể bao nguyên rạp, cuối cùng chọn một bộ phim hay là được.”

“Xem phim à?”

Triệu Dật hơi suy tư một chút: “Ý tưởng này không tệ! Chúng ta có thể chọn phim tình cảm hoặc phim hài kịch, hai thể loại này cả nam lẫn nữ đều xem được. Chỉ là… Nếu chỉ xem mỗi phim, cảm giác thấy thiếu thiếu gì đó. Để tôi suy nghĩ một chút......”

Trong lúc Triệu Dật cúi đầu suy nghĩ, Sở Lê Lê cũng không nói chuyện. Cô chỉ lặng yên nhìn hắn, ánh mắt lưu chuyển không biết trong lòng đang nghĩ gì.

Triệu Dật nghĩ ngợi không tới một phút, ngẩng đầu cười nói: “Xem phim có thể, nhưng chúng ta sẽ thêm một chút yêu cầu. Nếu tôi không nhầm thì lớp chúng ta có tỉ lệ nam nữ gần như một đối một. Đầu tiên, chúng ta sẽ đánh số theo thứ tự chỗ ngồi, tiếp đó in theo số thứ tự đó. Sau đó tách chỗ phiếu thành chẵn và lẻ để nam nữ rút riêng. Nam nữ sẽ ngồi xen kẽ nhau, còn việc ai ngồi với ai thì xem nhân phẩm. Tôi nghĩ việc này sẽ giúp mọi người có tinh thần hơn.”

Hơi ngừng một chút, ánh mắt Triệu Dật đảo qua trận doanh nam sinh và trận doanh nữ sinh. Hắn thể hiện là người từng trải nói: “Cậu nhìn bọn họ đi. Nam sinh cùng nam sinh chơi, nữ sinh cùng nữ sinh chơi, có khác gì hồi cấp ba không? Thật khiến người ta đau lòng.”



Sở Lê Lê nhịn không được bật cười, liếc Triệu Dật nói: “Cậu đúng là nhanh nhẹn dứt khoát. Lúc nãy vừa nói muốn giúp bọn họ có đôi có cặp, bây giờ nhận chức vụ chưa được bao lâu đã có ý tưởng thực hành rồi!”

Triệu Dật cười cười: “Tôi nghĩ nếu chỉ xem phim thì chưa đủ. Mọi người mới lên đại học, chưa thân nhau nên còn rất ngại ngùng. Như vậy đi, chúng ta sẽ xem phim vào buổi chiều, sau đó sẽ cùng liên hoan một bữa. Lúc liên hoan có thể xếp chỗ ngồi như xem phim, trộn lẫn nam nữ lần nữa. Sau mấy hoạt động này, tôi không tin không có thêm 2 – 3 đôi trong lớp!”

Sở Lê Lê nhắc nhở: “Nhưng nếu tổ chức thêm bữa liên hoan thì tiền tiêu đối với một ít bạn học sẽ có chút khó khăn.”

Triệu Dật gật đầu: “Điều này tôi cũng biết, chuyện liên hoan giao cho tôi giải quyết. Tôi sẽ nghĩ biện pháp đi kéo tài trợ. Tóm lại, sẽ không để mọi người xuất tiền.”

Mắt Sở Lê Lê hơi hơi nhíu lại, cô nói: “Cậu định một mình trả tiền sao?”

Triệu Dật cười cười: “Tôi sẽ đi kéo tài trợ.”

Sở Lê Lê hé miệng cười nhẹ: “Có tới 40 người tham gia, coi như bình quân một người một trăm thì cũng lên tới 4,000 tệ. Chuyện miễn phí là bất khả thi, không có tiệm nào hào phóng như vậy. Dù sao chúng ta chỉ là sinh viên, họ không có lợi ích gì khi giúp chúng ta. Còn về chuyện mặc cả, tôi đoán cùng lắm họ cho vé ưu đãi giảm giá 80% 90%......”

Triệu Dật giơ ngón trỏ lên: “Xuỵt!”

Sở Lê Lê không phải học sinh bình thường. Thông qua sự thành thục cùng cách ăn mặc trang điểm, có thể thấy điều kiện gia đình cô không đơn giản. Bởi vậy Triệu Dật quyết định sẽ không giấu cô một số việc. Hơn nữa, cô còn là lớp trưởng, có một số việc sẽ cần cô hỗ trợ che giấu.

Sở Lê Lê nhìn hành động của Triệu Dật, lập tức nở nụ cười. Cô thấp giọng hỏi: “Cậu có âm mưu gì?”

Đương nhiên là nhiệm vụ ban thưởng rồi!



Triệu Dật lẩm bẩm trong lòng, ngoài miệng lại cười nói: “Vui một mình không bằng vui chung. Tôi làm vì vui thôi, lý do cậu làm lớp trưởng không phải cũng vì chơi vui à?”

Sở Lê Lê nhẹ nhàng nở nụ cười: “Nếu không… tôi chịu một nửa?”

Một ông chủ như tôi, số lẻ còn dư sức thanh toán chầu này. Tôi phải cần cô giúp chịu một nửa tiền sao?

Nghĩ hay lắm!

Triệu Dật lắc đầu: “Không cần! Tôi có thể giải quyết.”

Sở Lê Lê cũng không miễn cưỡng, khẽ gật đầu: “Vậy, được rồi! Thế cậu định chuẩn bị khi nào tiến hành?”

Triệu Dật nghĩ chốc lát, trực tiếp nói: “Thứ bảy tuần tới đi! Nếu làm luôn trong tuần này, tôi sợ mọi người còn không chuẩn bị kịp. Hơn nữa, mọi người chỉ vừa mới quen biết, đợi qua một tuần để họ thân hơn đã. Nếu không có ít quen biết, họ cũng chỉ ngượng ngùng, không thoải mái......”

Sở Lê Lê gật đầu: “Được rồi! Nếu có gì cần bên tôi phối hợp, cậu cứ mở miệng.”

Triệu Dật trêu ghẹo nói: “Cậu là lớp trưởng, nếu có khó khăn thì làm sao một lớp phó vui chơi giải trí như tôi, có thể khiến lớp trưởng như cậu cực khổ vất vả được chứ?”

Sở Lê Lê hé miệng cười cười: “Dù sao cũng đều vì lớp học phục vụ, giữa chúng ta đâu cần phân biệt như vậy....”

Chúng ta đâu cần phân biệt sao?

Muốn hay không trong cô có tôi, trong tôi có cô?