Ánh mắt Sở Lê Lê đảo qua toàn bộ lớp học, lập tức cô liền chú ý đến ở phía sau mình. Liễu Vũ Phi và Triệu Dật ở bên cạnh đang nhìn mình chằm chằm, trong ánh mắt hơi lộ ra một chút kinh ngạc.
Sở Lê Lê rất tự tin đối với vẻ đẹp cùng mị lực của mình, nhưng khi nhìn thấy Liễu Vũ Phi, cô lại có chút giật mình.
Cô gái này mặc dù không có trang điểm, nhưng mà gương mặt xinh đẹp tinh xảo kia của cô cùng với cái khí chất trẻ trung tươi đẹp ấy, không thua kém cô chút nào. Thậm chí còn khiến cho Sở Lê Lê cảm thấy có chút hâm mộ.
Trong lớp mình vẫn còn có cô gái đẹp như vậy sao?
Trong lúc Sở Lê Lê đang nhìn chằm chằm Liễu Vũ Phi, Liễu Vũ Phi theo bản năng tiến lại gần Triệu Dật một chút, giống như là mèo con đang bảo vệ thức ăn.
Động tác này làm cho Sở Lê Lê nhịn không được cười lên, cô gái này tuy là rất đẹp, nhưng mà vẫn còn rất đơn thuần.
Ánh mắt Sở Lê Lê chuyển từ Liễu Vũ Phi trượt đến trên thân Triệu Dật. Sau khi xem xét, ánh mắt Sở Lê Lê lập tức sáng lên.
Ồ, lại là một soái ca!
Mặc dù không phải là cực kì đẹp trai soái ca, thế nhưng khi nhìn lại có cảm giác rất thoải mái, hơn nữa trên người hắn còn có một loại khí chất trầm ổn khác biệt với các học sinh còn lại.
Trong lúc Sở Lê Lê đang dò xét Triệu Dật, Triệu Dật ngẩng đầu ánh mắt của hắn và của Sở Lê Lê giao nhau. Trên mặt hắn lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng, khẽ gật đầu xem như lên tiếng chào.
Ánh mắt Sở Lê Lê lại sáng lên thêm một chút.
Đúng là rất có phong cách!
Ánh mắt của nam sinh này nhìn về phía cô mặc dù có ý thưởng thức, nhưng mà cô lại cảm nhận được, đó cũng chỉ là thưởng thức mà thôi chứ không có ý gì khác.
Ánh mắt đối phương rất tự nhiên, động tác gật đầu chào cô cũng rất tự nhiên. Trên người tràn đầy một cỗ tự tin và nội liễm, giống như phong độ nhanh nhẹn của công tử thế gia, lại có chút giống với sự nho nhã lễ độ của quý tộc phương tây.
Khiêm tốn lịch sự mà không đường đột mạo phạm. Tự tin nội liễm mà không kiêu căng ngạo mạn.
Sở Lê Lê cũng khẽ gật đầu, nở nụ cười xinh đẹp xem như đáp lại.
Nụ cười này, lập tức làm cho Liễu Vũ Phi tức giận.
Hồ ly tinh!
Cô ta mới tiến vào cửa phòng học, liền bắt đầu thả thính khắp nơi, câu dẫn người khác!
Liễu Vũ Phi giận thì giận, nhưng lại không thể bộc lộ điều gì. Dù sao thì cô ta cũng chỉ là cười chào hỏi, cũng không có làm cái gì cả, không lẽ trong đám bạn học không thể chào hỏi nhau sao?
Mình nói gì được chứ?
Quan trọng là Triệu Dật cùng Sở Lê Lê là bạn học cùng lớp, chẳng lẽ mình lại đứng lên làm chuyện ầm ĩ sao, như thế thì chỉ sợ Triệu Dật sẽ chán ghét chính mình.
Không có người đàn ông nào lại thích một cô gái tự dưng sinh sự gây chuyện phiền toái, huống chi cô cùng Triệu Dật còn chưa có xác định quan hệ yêu đương nữa chứ.
Liễu Vũ Phi giận hờn, đưa tay nhẹ nhàng bấm hông Triệu Dật một cái, nhưng mà cũng không có mạnh tay quá.
Triệu Dật quay đầu lại nhìn, Liễu Vũ Phi mỉm cười ngọt ngào nhìn về phía Triệu Dật.
Triệu Dật làm sao không biết Liễu Vũ Phi đang suy nghĩ cái gì trong lòng. Hắn mỉm cười, thấp giọng trấn an nói: “Cô ấy không phải là kiểu con gái mà mình yêu thích.”
Liễu Vũ Phi nghe xong, lập tức vui vẻ.
“Đây chính là cậu nói nha, không được phép có quan hệ gì với cô ta đó!”
Triệu Dật cười cười: “Đơn thuần chỉ là quan hệ bạn bè.”
Nghe Triệu Dật dỗ dành như thế, Liễu Vũ Phi bắt đầu vui vẻ trở lại.
Mặc dù luôn cảm thấy câu nói này của hắn không đáng tin cậy, nhưng ít nhất là hắn còn đồng ý dỗ dành mình.
......
Sáng hôm sau, Triệu Dật ăn mặc sạch sẽ gọn gàng để... trốn học.
Triệu Dật lái xe tại khách sạn đón Liễu Vũ Phi, đi thẳng một đường đến khu D đại học Giang Châu.
“Có muốn mình dừng xe để bên ngoài hay không?”
Liễu Vũ Phi không chút do dự nói: “Không có việc gì, tiến vào đi.”
Hơi dừng lại, Liễu Vũ Phi cười giảo hoạt nói: “Đây cũng không phải là xe của mình. Nếu có người hỏi, mình liền nói cậu là bạn trai của mình, miễn cho người khác tới quấy rối mình!”
Triệu Dật cười ha ha: “Được!”
Lái xe Porsche vào đại học Giang Châu trong lúc nhất thời thu hút vô số ánh mắt của mọi người.
Trong vô số ánh mắt hâm mộ của đám người, Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi hoàn tất thủ tục nhập học. Sau đó lại lái xe, một đường đi thẳng đến ký túc xá của Liễu Vũ Phi. Đỗ xe xong, Triệu Dật giúp Liễu Vũ Phi xách theo hành lý đi lên tầng.
Phòng ngủ của Liễu Vũ Phi đã tới đông đủ bốn người. Triệu Dật nhìn lướt qua bọn họ, rõ ràng tất cả đều có dáng người cao gầy, chấm điểm ít nhất cũng 85 điểm trở lên, hơn nữa cách ăn mặc đều rất có phong cách thời trang.
Có thêm một hoa khôi như Liễu Vũ Phi, trong phòng liền trở thành bốn đóa hoa vàng tươi đẹp. Xem ra cái phòng ngủ này nhất định sẽ trở thành phòng ngủ của các ngôi sao xinh đẹp thuộc đại học luật Giang Châu.
Sau một hồi trò chuyện, Triệu Dật biết ba người kia gọi Ngô Lỵ, Từ Mộng Kiều và Đỗ Tư Tư. mỗi người đến từ những nơi khác nhau như Kinh Thành, Quang Châu và Ký Bắc.
“Cậu là bạn trai của Liễu Vũ Phi sao?”
Triệu Dật liếc mắt nhìn Liễu Vũ Phi, cười cười: “Đúng!”
Nghe được Triệu Dật thừa nhận, ánh mắt Liễu Vũ Phi lập tức phát sáng lên, nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại nhiều thêm một chút.
Anh chàng này đúng là có chút năng lực.
“Cậu ở trường nào vậy?”
“Trường Công Thương Giang Châu.”
“A, có hơi xa nơi đây một chút.”
Sau khi nói chuyện hai câu, hứng thú của Ngô Lỵ và Từ Mộng Kiều đối với Triệu Dật liền giảm xuống nhiều. Dù sao các cô là sinh viên năm nhất của trường đại học tốt nhất ở Giang Châu, trong lòng vẫn có chút cảm giác tự mãn.
Một sinh viên ở trường học bình thường rõ ràng không được các cô để ở trong lòng, huống hồ hắn vẫn là bạn trai của Liễu Vũ Phi. Mặc dù nhìn qua đúng là rất có khí chất, nhưng mà còn chưa đủ để các cô để tâm.
“Cũng gần tới thời gian ăn cơm trưa, tôi mời mọi người ăn bữa cơm này nhé. Sau này còn muốn mọi người quan tâm nhiều hơn tới Liễu Vũ Phi.”
Ngô Lỵ miễn cưỡng hỏi: “Soái ca chuẩn bị mời chúng ta đi nơi nào ăn, nhà ăn trong trường sao?”
Triệu Dật mỉm cười: “Trường học có quá nhiều người, chúng ta ra ngoài trường ăn đi, ăn hải sản có được không?”
Ánh mắt Ngô Lỵ hơi sáng lên một chút, cười nói: “Được nha! Cậu mời sao.”
Triệu Dật cười cười: “Cơm rau dưa mà thôi, không thành vấn đề.”
Từ Mộng cười duyên nói: “Ăn hải sản sao? Mình ăn nhiều lắm đấy nha!”
Triệu Dật cười nói: “Cứ thoải mái ăn.”
“Được! Vậy đi thôi, hôm nay chúng ta hưởng ké một chút hào quang của bạn học Liễu, cảm ơn bạn học Liễu nha.”
Năm người xuống đến dưới lầu, ánh mắt Ngô Lỵ liền rơi vào xe Porsche đỗ ở dưới. Ánh mắt cô sáng lên nói: “Ồ! Xe của ai đây ta, nhìn thật đẹp nha.”
Porsche, có thể không đẹp sao?
Triệu Dật đi tới trước cửa, mở cửa xe mỉm cười nói: “Người đẹp! Mời lên xe.”
“Oa, chiếc xe con này là của anh sao?”
Triệu Dật mỉm cười gật đầu.
Ánh mắt đám người Ngô Lỵ lập tức phát sáng, nụ cười trên mặt càng thêm vui vẻ một chút. Vốn dĩ còn có bộ dáng miễn cưỡng, bỗng nhiên trở nên năng động, giống như trong lòng của các cô hiện tại...