Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 523




Chương 523: Vấn đê vệ sĩ  

             Quan Tâm cười khẽ nói: "Ông chủ, tài sản của anh càng ngày càng nhiều, anh không sợ có người có ý đồ xấu đối với anh sao?"  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Bây giờ tôi có bao nhiêu tiền chứ, khi nào tài sản của tôi có hơn một trăm tỷ thì có thể cân nhắc đến việc tìm vệ sĩ. Cô nhìn xem trong xã hội hiện nay rất nhiều người đều có tài sản trăm tỷ, nhưng nhiều nhất họ cũng chỉ có một tài xế kiêm vệ sĩ. Không có gì phải nghi ngờ về trật tự và an ninh xã hội ở Trung Quốc, nếu là ở nước ngoài thì hiển nhiên là khác nhau rồi.”  

             “Vệ sĩ?”  

             Triệu Dật quả thật là không cần đến. Thứ nhất hắn che giấu tài năng và không để lộ mặt hay thân phận của mình. Thứ hai là hắn có kỹ năng chiến đấu cộng thêm kỹ năng sử dụng súng, ngoài ra hắn còn có 92 điểm tố chất thân thể cực tốt, sẽ sợ bọn xã hội đen hay sao?  

             “Vệ sĩ?”  

             Hắn có lẽ còn phải bảo vệ ngược lại vệ sĩ của mình ấy chứ.  

             Quan Tâm suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như cũng đúng. Những doanh nhân hoặc những vị đại gia giàu có kia về cơ bản đều tìm vệ sĩ là một cựu chiến binh vừa làm tài xế, vừa phụ trách an toàn cho mình, làm gì cần đến vệ sĩ chuyên nghiệp cơ chứ.  

             Cậu bé hàng xóm bên cạnh đào cát một hồi thì cảm thấy chán, thế là cậu bé đứng lên nhặt một quả bóng đá trên bãi biển chơi.  

             Trẻ con tuổi này đúng là hiếu động. Ở trên ghế sô pha cậu bé đá tới đá lui, bỗng nhiên dùng sức đá một cái thật mạnh, quả bóng kia lập tức bay lên, bay tới vị trí ghế hai người Triệu Dật đang ngồi.  

             Triệu Dật nghiêng đầu nhìn thấy quả bóng kia sẽ nện xuống đầu của Quan Tâm. Triệu Dật theo bản năng một tay chống đỡ thân thể rồi vọt lên, nghiêng người nhào tới ghế nằm bên cạnh của Quan Tâm, một tay của hắn vươn ra chắn phía trước đầu của cô.  

             “Phanh!”  

             Quả bóng kia đụng vào cánh tay Triệu Dật thì bắn trở về, rơi xuống đất.  

             Động tác của Triệu Dật giống như tia chớp khiến cho cả người đều nhào vào ghế dựa, tuy rằng thân thể không hoàn toàn đặt ở trên người Quan Tâm, thế nhưng cũng không khác biệt là bao.  

             "A!"  

             Khóe mắt Quan Tâm nhìn thấy quả bóng bay tới thì theo bản năng sợ hãi kêu lên một tiếng. Sau đó cô cảm giác trên người có thứ gì đó chạm vào, có một thân hình nghiêng sang đè lên người mình, vươn tay ngăn cản quả bóng đá kia.  

             Quan Tâm theo bản năng quay đầu lại, sau đó mặt cô đụng phải khuôn mặt gần trong gang tấc của Triệu Dật, miệng cũng hôn lên mặt Triệu Dật.  

             Triệu Dật cũng không nghĩ tới sẽ có biến cố này, vội vàng vịn tay lên ghế chống đỡ thân thể, sau đó đứng lên.  

             Tiếng kêu của Quan Tâm kinh động cô gái đang đọc sách phía bên kia. Cô đứng lên, bước nhanh chân đi ra ngoài, khi nhìn thoáng qua thấy quả bóng đá dưới chân hai người thì đại khái cũng hiểu được chuyện gì đã xảy ra.  

             Cậu bé rất lễ phép, mặc dù sắc mặt có chút hoảng sợ nhưng lại không chạy, ngược lại dùng tiếng Anh nói lớn tiếng: "Xin lỗi tiên sinh, cháu không phải là cố ý..."  

             Dù sao cũng là trẻ con, cũng không phải là chuyện gì lớn. Hơn nữa đối phương đã nói xin lỗi trước nên Triệu Dật cũng không tức giận, vừa cười vừa trả lời bằng tiếng Anh: "Không sao, lần sau cẩn thận một chút, đừng đá vào người khác nhé."  

             Cậu bé thở phào nhẹ nhõm rồi chạy lên ôm quả bóng đá.  

      Lúc này, cô gái cũng đi tới, cô hỏi cậu bé: "William, có chuyện gì vậy?"  

             Cậu bé tên William nhanh chóng trả lời: "Em không cẩn thận đá bay quả bóng, thiếu chút nữa đá trúng vào chị gái này, thế nhưng đã được vị tiên sinh này cản lại, em đã nói xin lỗi rồi..."  

             Cô gái trẻ mỉm cười gật đầu, đưa tay sờ sờ đầu William, dùng ngôn ngữ tiếng Trung Quốc hơi có chút cứng nhắc nói: "Thật sự là xin lỗi, đã làm phiền hai vị rồi."  

             Triệu Dật cười nói: "Không sao, không cần xin lỗi."  

             Cô gái trẻ tự giới thiệu: "Hai người sống trong biệt thự số 28 đúng không? Chúng tôi là hàng xóm, chúng tôi sống ở biệt thự số 27. Tên tôi là Alyssa Megan, đến từ Thuỵ Điển."  

             ...  

             Triệu Dật cười nói: "Tôi là Triệu Dật, còn đây là Quan Tâm... tiếng Trung Quốc của cô nói cũng ổn đó nha."  

             Alyssa mỉm cười nói: "Tôi là một sinh viên trao đổi, đã học tập tại Trung Quốc một năm, tôi thích ở đây."  

             Triệu Dật bừng tỉnh, cười nói: "Chúng tôi đến từ Giang Châu, đến nơi này là để nghỉ phép, rất vui khi được làm quen với cô."  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!