Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 323




Chương 323: Tô Nhã đồng ý hợp tác  

             Tô Nhã do dự một lát, trên mặt cũng hiện ra nụ cười: “Đúng vậy! Bọn họ thật sự sẽ không ngốc như vậy. Rõ ràng là hợp tác có thể kiếm tiền thoải mái, tại sao phải ăn một mình. Hơn nữa như thế này thì ăn một mình cũng không ngon được. 400 đến 600 triệu là con số mà không phải ai cũng có thể mang đi đầu tư một lần."  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy! Hơn nữa bọn họ đã điều tra rồi, hẳn là phát hiện Dược phẩm Lôi Sâm dường như cũng không có biến động gì lớn, bọn họ cũng không nắm chắc được. Hơn nữa muốn ăn một mình chính là làm mất lòng cháu. Mặc dù cháu còn rất trẻ, nhưng người một tháng có thể giúp họ kiếm được mấy trăm triệu, cháu nghĩ sẽ không ai muốn làm mất lòng cháu đâu."  

             Tô Nhã gật đầu: "Không chỉ là không thể làm mất lòng mà còn phải lôi kéo và tăng cường mối quan hệ hữu nghị giữa hai bên. Trên người cháu có một tương lai vô hạn. Những người này như đã thành tinh, làm thế nào có thể bỏ qua cơ hội này để kiếm tiền và tăng cường mối quan hệ cơ chứ?"  

             Triệu Dật mỉm cười đáp: "Chính xác là đạo lý này. Cô! Cô có muốn tham gia một chút không?"  

             Tô Nhã cười nói: "Có ai còn sợ mình nhiều tiền sao? Tiểu Dật! Cháu có lòng như vậy, đương nhiên cô cũng muốn tham gia. Nhưng mà gần đây cô đã bỏ tiền ra phát triển hai tòa bất động sản. Cũng không giàu như Tập đoàn đầu tư Thần Minh, cô phải hỏi một chút. Đại khái là sau khi đầu tư xong thì bao lâu mới có thể rút về? Dù sao cô cũng phải tính đến vốn lưu động của công ty..."  

             Triệu Dật cười nói: "Công ty đương nhiên phải đảm bảo vốn lưu động, đương nhiên cô vẫn phải lấy công ty làm gốc. Số tiền kia đầu tư đến tháng 1 mới có thể thu hồi được, chậm nhất là ngày 15 tháng 1. Khoảng ngày 5 tháng 1, cô cứ đầu tư một ít tiền sẽ không ảnh hưởng vốn lưu động của công ty. "  

             Trong ánh mắt Tô Nhã đã tràn đầy vẻ ngạc nhiên, bởi vì Triệu Dật nói thời gian quá chính xác!  

             Điều này có nghĩa là hắn rất chắc chắn về thời gian Công ty Dược phẩm Lôi Sâm xảy ra biến cố. Cũng biết khi nào hoạt động sẽ kết thúc. Nhưng bây giờ mới là đầu tháng 11, chẳng lẽ hắn còn có thể dự báo trước tương lai sao?  

             Tô Nhã cũng không hỏi kỹ càng Triệu Dật rốt cuộc là Công ty Dược phẩm Lôi Sâm sẽ xảy ra biến động gì. Nếu nói như vậy thì sẽ lộ ra là không quá tin tưởng hắn.   

             Triệu Dật là người có ơn cứu mạng Liễu Vũ Phi, bây giờ lại là bạn trai của Liễu Vũ Phi. Nhìn tình hình này, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra thì sau này hắn sẽ là con rể của mình, xem như là một nửa con trai. Mình chỉ có một đứa con gái như vậy, không phải tất cả mọi thứ sau này đều thuộc về con gái của mình sao? Còn không phải cũng là của bọn nó sao?  

             Tô Nhã suy nghĩ một lúc: "Bây giờ vốn của cô đều đang đầu tư vào việc phát triển hai dự án bất động sản. Số tiền có thể điều đi không quá nhiều. 100 triệu đã là giới hạn tối đa của bà rồi."  

             Triệu Dật cười nói: "Được! Có 100 triệu này của cô, số vốn sẽ là 590 triệu nhân dân tệ. Vậy giao dịch này cháu càng nắm chắc hơn rồi."  

             Tô Nhã vui vẻ nói: "Ngày mai cô sẽ chuyển tiền cho cháu, cháu cứ gửi số tài khoản cho cô."  

             Triệu Dật gật đầu đáp: "Cháu sẽ đăng ký một công ty đặc biệt để giải quyết vấn đề này. Đến lúc đó cô cứ gửi trực tiếp vào tài khoản công ty này là được."  

             "Được!"  

             Sau khi Tô Nhã đồng ý, đột nhiên có chút cảm thán: "Cô nghe nói trước đây cháu đã tổ chức cho Phi Phi một bữa tiệc sinh nhật hoành tráng, còn tặng cho nó món quà đắt tiền như vậy. Cô còn đang nghĩ mua cho cháu cái gì thật tốt, xem như là đáp lại một chút ân tình. Không ngờ cháu như vậy mà đã là một triệu phú rồi. Hơn nữa còn không quên mang cô theo kiếm tiền, trong lòng cô có chút xấu hổ…"  

             Triệu Dật cười nói: "Cô! Cô đừng quan tâm ân tình hay không ân tình gì cả. Cháu là bạn trai của Phi Phi, cháu đối xử tốt với cô ấy là điều nên làm. Vẫn là câu nói đó, nước phù sa không chảy ruộng ngoài. Sau này chúng ta sẽ là người một nhà. Người trong nhà giúp đỡ lẫn nhau mà còn phân biệt cái gì chứ? Cô nói có đúng không?"  

             Liễu Vũ Phi ngồi bên cạnh nghe Triệu Dật tỏ rõ thái độ lập tức mặt đỏ bừng, nhưng trong lòng lại vô cùng vui vẻ, tràn đầy hạnh phúc.  

             Tô Nhã thở dài: "Phi Phi có thể gặp được cháu, thật sự là số mệnh may mắn của nó. Cô cũng mừng thay cho nó. Cô đây chỉ hi vọng hai đứa thật bình an và hạnh phúc..."  

             Sau khi ăn cơm xong, Triệu Dật lái xe đưa Liễu Vũ Phi trở về trường học.  

             Liễu Vũ Phi ngồi ở trên ghế phụ, chống cằm. Ánh mắt chuyên chú nhìn Triệu Dật.  

             Triệu Dật cười nói: "Sao lại nhìn anh như vậy?"