Chương 237: Có tốt nhất vì sao muốn kém hơn
"Đúng vậy! Trên trang web cũng có một video tự giới thiệu bản thân trong hồ sơ tìm việc của cô ấy. Quả thật là một cô gái xinh đẹp..."
Đới Lương tươi cười giới thiệu: "Nhưng cô ấy cũng có năng lực. Tốt nghiệp khoa Thư ký của Đại học Sư phạm Thủ đô. Đã từng làm việc trong một công ty đã niêm yết trên sàn chứng khoán. Sau đó cô ấy còn ra nước ngoài du học học tại học viện Quản lý Quốc tế ở Hà Lan và tốt nghiệp với số điểm cao ... "
Triệu Dật tò mò hỏi: "Học viện này rất nổi tiếng sao?"
Đới Lương giải thích: "Học viện Quản lý Quốc tế Hà Lan được công nhận là cơ sở đào tạo dịch vụ tư nhân tốt nhất trên thế giới. Các giảng viên ở đây đều gồm các chuyên gia từ khắp nơi trên thế giới. Trong đó còn có một số quản gia hoàng gia cao cấp giàu kinh nghiệm giảng dạy."
"Các gia tộc, tập đoàn và khách sạn năm sao giàu có nhất trên thế giới gửi những nhân viên tài năng của họ đến học viện để học tập và lấy chứng chỉ. Hoặc thuê những sinh viên tốt nghiệp từ ngôi trường danh giá này làm quản lý hoặc quản gia tư nhân là tốt nhất."
Triệu Dật hơi kinh ngạc, ánh mắt lại rơi vào trên tư liệu của cô gái này.
Quan Tâm.
Một cái tên rất thú vị.
"Cô ấy tốt nghiệp khoa thư ký còn chưa tính, lại còn đi du học nước ngoài rất có chí tiến thủ. Đây là một nhân tài toàn diện, một người đã sẵn sàng trở thành quản gia và thư ký."
Đới Lương cười nói: "Đúng vậy! Dựa theo tư liệu mà xem xét thì cá nhân tôi muốn tiến cử cô ấy. Cô ấy không chỉ có năng lực làm việc mà hơn hết là có ý thức phục vụ. Rất nhiều người có năng lực làm việc nhưng ý thức phục vụ lại tương đối kém một chút."
Triệu Dật 'ừ' một tiếng nhưng không đưa ra quyết định trực tiếp.
"Trước tiên cứ phỏng vấn nói chuyện trước đã."
Chẳng bao lâu sau, hai người tham gia phỏng vấn đã đến. Người đàn ông trung niên tên là Quách Lôi trông có vẻ giỏi giang và điềm đạm. Người đẹp trẻ tuổi cũng buộc tóc đuôi ngựa và mặc một bộ vest chuyên nghiệp. Cả người không có chút cẩu thả nào, xinh đẹp, thân thiện nhưng không mất đi sự tinh tế.
Cả hai vô cùng ngạc nhiên khi thấy người tuyển dụng mình hóa ra là một thanh niên chỉ trạc tuổi đôi mươi.
Triệu Dật không nói nhảm, lập tức bật hệ thống và rà quét riêng từng người.
"Chức năng quét hệ thống đã khởi động, đang thu thập thông tin mục tiêu.
...
Tên: Quan Tâm
Tuổi: 27
Chiều cao: 165cm
Cân nặng: 45,5kg
Giá trị nhan sắc: 93
Dáng người: 95
Đặc thù cho điểm: 94
Độ thiện cảm: 59.”
"Chức năng quét hệ thống đã khởi động, đang thu thập thông tin mục tiêu.
...
Tên: Quách Lôi
Tuổi: 42
Chiều cao: 170cm
Trọng lượng: 70,5kg
Giá trị nhan sắc: 72
Dáng người: 75
Đặc thù cho điểm: 72
Độ thiện cảm: 48
Ghi chú 1: Lý do cho điểm xếp hạng đặc biệt thấp nguyên nhân là đối tượng nghiện rượu, sau khi uống rượu vào thì tính tình thay đổi. Từng tiết lộ bí mật đời tư của ông chủ cũ sau khi uống rượu, dẫn đến mâu thuẫn giữa ông chủ cũ và gia đình bùng phát. Anh ta đã bị sa thải vì điều này".
Triệu Dật sững sờ, mẹ kiếp! này còn tốt sao?
Quách Lôi này đối với hắn có mức độ thiện cảm khá thấp. Tuy rằng chỉ là người qua đường nhưng mà lại thấp hơn nhiều so với điểm xếp hạng đặc biệt. Đây có lẽ là do ông ta có định kiến về hắn sao?
Cảm thấy chính mình trẻ tuổi mà trong lòng sinh ra khinh thường?
Đầu tiên cứ bỏ qua chuyện này, nhưng mà chỉ riêng chuyện tiết lộ bí mật của ông chủ cũ dẫn đến bùng phát mâu thuẫn gia đình. Đây chính là điều đại kỵ của Triệu Dật.
Triệu Dật cùng Quách Lôi tán gẫu vài câu, lập tức đuổi ông ta đi. Sau đó mới phỏng vấn Quan Tâm.
Triệu Dật nói đơn giản: "Cô Quan, tôi đã đọc qua sơ yếu lý lịch của cô. Cô có kỹ năng của thư ký cùng quản gia gộp lại. Hiện tại tôi không có nhà riêng để cô quản lý, tôi đang nghiêng về phương hướng thư ký cuộc sống, chính là giúp tôi xử lý một số việc mà tôi giao. Tạm thời mà nói thì cũng không có quá nhiều chuyện, cô cũng không cần sáng đi làm chiều về đúng giờ. Khi tôi có việc giao phó thì cô chỉ cần tận tâm làm việc, khi tôi không có việc gì giao phó thì cô có thể tự do sắp xếp thời gian của mình…”
Quan Tâm mỉm cười trả lời: "Chủ tịch Triệu, thứ cho tôi nói thẳng. Theo những gì ngài đã nói thì những việc này thư ký cuộc sống bình thường hẳn là có thể làm được. Dường như chủ tịch Triệu không cần tốn thêm tiền đi nuôi một người làm thêm rảnh rỗi như vậy."
Triệu Dật cười nói: "Cô cho rằng cùng tôi ở nơi này khiến cho tài năng của cô không dùng được sao?"
Quan Đồng nở nụ cười: "Không phải vậy đâu. Quản gia hoặc thư ký có trách nhiệm làm những việc mà ông chủ đã giao để ông chủ cảm thấy an tâm, nhẹ nhõm và thoải mái hơn. Dù là vấn đề lớn hay nhỏ đi chăng nữa thì nguyên tắc là đều phải toàn lực ứng phó. Tôi chỉ là đứng ở góc độ của chủ tịch Triệu mà xem xét thôi.”
Triệu Dật cười và nói: "Đã có tốt nhất! Vì cái gì mà tôi đây lại không chọn người tốt nhất, mà lại muốn lựa chọn người kém hơn… Cô kỳ vọng đãi ngộ bao nhiêu?”
Quan Đồng tự tin trả lời với nụ cười trên môi: "Tôi có thể đảm nhận trách nhiệm thư ký, hỗ trợ ông chủ giải quyết công việc cũng có thể đảm nhận nhiều công việc vặt vãnh trong cuộc sống. Đồng thời, tôi cũng có thể đảm đương được trách nhiệm quản gia, chỉ đạo một đội giúp đỡ gia đình ông chủ được phục vụ một cách tốt nhất. Mức lương dự kiến ​​hàng tháng của tôi là 40.000 tệ, năng lực của tôi xứng đáng với mức lương này. Đây cũng là lý do tại sao lúc nãy tôi đề xuất nguyên nhân với chủ tịch Triệu. Với mức lương này, chủ tịch Triệu có thể thuê bảy, tám thư ký tư nhân chuyên nghiệp."
Bốn mươi nghìn!