Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 144




Chương 144: Hắn nhất định sẽ diễn hỏng  

             “Xe Vương Thượng Hải, Hướng Hoa!”  

             Trương Tử Sơn mở to hai mắt, giật mình nói: “Sư phụ của Quan Trạch lại là Hướng Hoa!”  

             Chu Văn Tĩnh vẻ mặt cũng chấn kinh nói: “Khó trách kỹ thuật lái xe của hắn tăng lên nhiều như vậy, khó trách Phi Long cũng không phải là đối thủ của hắn, thì ra hắn là đệ tử của Hướng Hoa. Nghĩ đến việc hắn biến mất trong giới đua xe một thời gian, là bởi vì đi theo Hướng Hoa khổ luyện kỹ thuật lái xe. Hôm nay chính là ngày hắn hót một tiếng làm người khác kinh hồn."  

             Ánh mắt Mộc Dao có chút hâm mộ nói: "Hướng Hoa trước đây từng nói không nhận đệ tử, nghĩ không ra hắn lại nhận Quan Trạch làm đệ tử, thật sự khiến người khác hâm mộ."  

             Tần Băng Lạc không nói chuyện, ở bên cạnh nhìn Triệu Dật, cô phát hiện gương mặt Triệu Dật khá bình tĩnh. Dường như không có điều gì khiến hắn bất ngờ.  

             "Anh không cảm thấy chuyện này quá bất ngờ sao?"  

             Triệu Dật liếc mắt nhìn Tần Băng Lạc, thoải mái cười nói: "Có thể dạy ra một đồ đệ tốt thì cũng là một người thầy tốt. Trong giới đua xe ở Thượng Hải, Phi Long và xe vương Thượng Hải Hướng Hoa là hai cao thủ lợi hại nhất. Phi Long bại dưới tay Quan Trạch, mà sư phụ của hắn lại là Hướng Hoa, vậy thì chuyện này không phải quá hợp lý hay sao?”  

             Hơi dừng lại một chút, Triệu Dật nhìn Quan Trạch ở trên đài, đang được đám người ở bên dưới hò reo, do dự một chút nói: “Hắn khổ luyện lâu như vậy, còn mở ra sự kiện lớn thế này. Không phải chính là vì ngày hôm nay mở mày mở mặt sao? Không chừng, hắn còn muốn ở trong cái vòng tròn này làm lão đại!”  

             Tần Băng Lạc như có cùng suy nghĩ, cô nói: “Vậy sao! Nói như vậy thì cũng đúng, nhóm con nhà giàu thích nhất là đua xe. Cái vòng tròn này kỳ thực cũng không hề nhỏ, bọn họ cũng thích nhất là loại đua xe ngầm kích thích ngập tràn nguy hiểm này, chứ không phải những giải đua xe chính quy. Quan Trạch nếu ở trong cái vòng này làm lão đại, lập tức có thể nhận được niềm tin của mọi người.”  

             “Được đám người này ủng hộ, thứ nhất có thể thu được mạng lưới quan hệ, thứ hai có thể đem giải đua xe ngầm này thành một cách kiếm tiền. Nếu như có thể tổ chức thường xuyên tranh tài kiểu này, còn mở thêm đánh cược. Hắn làm nhà cái, một năm có thể kiếm được không ít.”  

             Triệu Dật cười nói: "Đây là ví dụ điển hình cho cái gọi là nằm gai nếm mật. Hy vọng vở hài kịch của hắn hôm nay không bị diễn hỏng, bây giờ sự nghiệp có chút hài lòng tốt nhất là nên yên ổn. Nếu không, hơn phân nửa là phải đập bát…”  

             Trương Tử Sơn thoáng có chút nghi ngờ hỏi: “Anh Dật! Anh nói đập bát là có ý gì!”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Nếu như hôm nay hắn làm đến đây là dừng, thì đó chính là một cái kết cục viên mãn, xem như là đạt được mục đích của hắn. Thế nhưng là nếu hắn nghênh ngang đắc ý, nghĩ rằng có thể thuận nước béo cò trước mặt mọi người làm nhục tôi, đả kích đối thủ tiềm ẩn trong mắt hắn. Vậy thì coi như bộ hài kịch này hơn phân nửa là đã diễn hỏng rồi.”  

             Trương Tử Sơn nhìn một chút Tần Băng Lạc đang ở bên cạnh, bỗng nhiên hắn tỉnh ngộ. Thế nhưng ánh mắt vẫn như cũ, càng lúc càng sáng, hắn nói: “Ồ! Nếu như hắn khiêu chiến anh Dật, vậy anh lập tức sẽ đón nhận khiêu chiến của hắn đúng không. Đến lúc đó… tất cả những gì hắn đạt được hôm nay, cũng đều hóa thành hư ảo…”  

             Mộc dao mở to hai mắt, hưng phấn nói: “Thậm chí ngay lúc này, chỉ cần Triệu Dật có thể chiến thắng hắn, thì tất cả những thứ này xem như là cái tát vào mặt của hắn. Càng vinh quang thật nhiều bao nhiêu thì sẽ càng nhục nhã hơn bây nhiêu.”  

             Mộc Dao sau khi nói xong, lại có một chút gì đó không thể xác định, cô hỏi: “Triệu Dật! Sư phụ của hắn chính là xe vương đấy, cậu thật sự chắc chắn như vậy sao?”  

             Triệu Dật mỉm cười, giơ bàn tay của mình lên đáp: “Sư phụ của có phải là xe vương hay không đều không quan trọng, quan trọng chính là kỹ thuật lái xe của hắn vừa rồi đã bộc lộ rõ. Cho nên mặc kệ sư phụ của hắn là ai, kết quả cũng giống nhau.”  

             Chu Văn Tĩnh cùng Trương Tử Sơn khẽ liếc nhau, ánh mắt tràn đầy vẻ kinh ngạc.  

             Rõ ràng có thể thấy, Triệu Dật cũng không để xe vương Thượng Hải ở trong mắt!  

             Quá kiêu ngạo!  

             Hai người lại đưa ánh mắt nhìn về phía người đang đứng trên đài là Quan Trạch, hắn sẽ làm thế nào đây?  

             Hắn thật sự có dựa theo lời ước chiến trước đây với Triệu Dật hay không?  

             Triệu Dật dường như không ý thức được mình vừa nói một lời quá chấn động, hắn cười nói: “Được rồi! Trước tiên đổi tiền nào.”  

        Nhìn thấy ánh mắt nồng nhiệt của đám người dành cho mình, trong lòng Quan Trạch cảm thấy vô cùng thoải mái.  

             Chính mình cuối cùng đã hết những ngày cực khổ!  

             Từ giờ trở đi, chính mình ở Thượng Hải là tiểu vương. Một thời gian nữa, xe vương Thượng Hải chính là mình!  

             Mọi chuyện đều phát triển theo ý nguyện của mình, thế nhưng lại có một cái tì vết!  

             Triệu Dật!  

             Tên này không chỉ ở bên cạnh Tần Băng Lạc, hơn nữa còn có quan hệ rất tốt với Tần Băng Lạc, hắn còn thắng tiền của mình!  

             Nhất định phải khiến cho hắn mất hết mặt mũi!  

             Quan Trạch hoàn toàn sắp xếp xong trình tự, trước tiên tô vẽ danh tiếng của bản thân thật đậm, tiếp đó làm ra vẻ muốn bước xuống đài. Thế nhưng đi được vài bước, hắn bỗng nhiên dừng lại. Kế đến hắn xoay người quan sát vị trí của Triệu Dật, sau đó giơ lên microphone nói.  

             “À! Đúng rồi! Suýt nữa thì quên mất một chuyện…”  

             Trên mặt Quan Trạch lộ ra một  nụ cười cởi mở, hắn nói: “Lúc nãy trước khi tranh tài, tôi cùng một người bạn mới quen đến từ Thiên Phủ là Triệu Dật có một cái ước hẹn. Đó là, sau khi tôi hoàn thành tranh tài sẽ cùng cậu ấy đơn độc so tài…”  

             Quan Trạch lập tức hướng về phía Triệu Dật phất phất tay nói: “Triệu Dật! Tôi nghĩ trận ước hẹn này cậu sẽ không quên đấy chứ?”