Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 126




Chương 126: Con Ngựa Số 168 Kiêu Ngạo Bướng Bỉnh  

             Nhóm người Triệu Dật đều quay đầu lại nhìn về phía âm thanh hô hoán. Ở bên đó, có một con ngựa đã thoát khỏi sự khống chế của nhân viên công tác, nó chạy loạn xạ ở giữa sân. Trong lúc nhất thời, việc này khiến không ít người cảm thấy hoảng sợ.  

             Con ngựa này có cơ thể rất cường tráng, toàn thân là bộ lông đen óng ánh. Nhìn thấy nó đang chạy tới, mọi người xung quanh đều lập tức né tránh, chỉ sợ bị nó đụng phải. Nếu chẳng may bị con ngựa này đụng trúng thì chỉ có nước bay luôn mà thôi.  

             Con ngựa ô lúc này tựa hồ rất hưởng thụ loại tràng diện hỗn loạn này. Nó vui vẻ chạy tung hoành bốn vó, không ngừng đổi hướng trái phải. Trong lúc nhất thời, những người đang đuổi theo phía sau không thể làm gì được nó.  

             Tên nhóc này đúng là rất nghịch ngợm nha!  

             Triệu Dật lẩm bẩm một câu trong lòng, đồng thời trong lúc đó hắn cũng đang cùng nó thành lập liên kết tinh thần. Hắn đang trấn an nó, khuyên nó không thể chạy loạn như vậy sẽ làm người khác bị thương.  

             Ở trên sân có một số vị khách quý là người đã có tuổi, còn có vài đứa bé. Con ngựa này mà lỡ đụng vào ai thì người đó sẽ ra sao đây?  

             Triệu Dật đã có năng lực ngăn cản chuyện này, đương nhiên sẽ không thể ngồi yên mà không để ý.  

             Con ngựa ô đột nhiên ngẩn người, tựa hồ không nghĩ tới kiểu liên kết tinh tần kỳ lạ này. Dựa theo sự cảm ứng tinh thần, nó lập tức phát hiện Triệu Dật ở phía trước.  

             Nó bắt đầu giảm tốc độ chạy, nhưng bốn vó cũng không dừng lại, bước đi nhanh nhẹn hướng về phía Triệu Dật. Một cặp mắt ngựa to lớn hiếu kỳ đánh giá Triệu Dật, rõ ràng không hiểu vì sao người này lại có thể liên kết tinh thần với nó.  

             Người này cũng không phải là ngựa, kể cả giống ngựa cũng không được!  

             Vợ chồng Đặng Lâm cùng Tần Băng Lạc nhìn thấy con ngựa kia đang chạy tới, theo bản năng họ quay đầu nhìn về phía Triệu Dật. Quả nhiên, Triệu Dật đang chuyên tâm nhìn con ngựa, trên mặt mỉm cười thản nhiên.  

             Trong lòng ba người lập tức giật mình, lại là hắn!  

             Kỹ năng huấn luyện thú của Triệu Dật e rằng còn vượt xa hơn những gì bọn họ tưởng tượng!  

             Con ngựa ô chạy đến bên cạnh Triệu Dật rồi dừng bước, đầu ngựa vươn về phía Triệu Dật.  

             Triệu Dật chẳng hề làm gì, cho nên hắn cũng không cần lo lắng bị người khác hoài nghi. Hắn mỉm cười, đưa tay ra.  

             Trong ánh mắt đầy kinh ngạc của tất cả mọi người. Lúc này, con ngựa ô lập tức đưa đầu qua, cọ xát vào tay của Triệu Dật.  

             Triệu Dật tiến đến gần hai bước, đưa tay ôm lấy đầu ngựa. Hắn dùng tay vỗ vỗ, xoa nhẹ mấy cái, tiếp đó nhặt lên chiếc dây cương bị tuột ra. Lúc này, nhân viên công tác đuổi đằng sau cũng đã chạy tới.  

             “Cảm ơn ngài! Thật có lỗi, đã quấy nhiễu mọi người”  

             Triệu Dật mỉm cười, đem dây cương giao cho nhân viên công tác.  

             Vốn dĩ việc này chỉ là một cái vấn đề nhỏ ngoài ý muốn. Nhưng không ngờ, lúc chuẩn bị được nhân viên công tác dắt đi, con ngựa chợt quay đầu lại. Nó nhìn về phía con ngựa số 369 đang ở phía sau lưng mấy người Triệu Dật, phì mũi một hơi thật mạnh. Tiếp đó, nó bới lên một ít bùn hắt tới, rõ ràng đây là một hành động thù địch.  

             Bởi vì khoảng cách xa, cho nên chỗ bùn đất đó đương nhiên sẽ không rơi xuống trên người số 369. Nhưng mà, hành động gây thù của nó lại đưa tới sự chú ý của rất nhiều người.  

             “Chờ đã.”  

             Triệu Dật kêu lên, ngăn cản nhân viên công tác rời đi: “Cho tôi xem một chút tư liệu của nó.”  

             Nhân viên công tác đưa thẻ thông tin cho Triệu Dật. Bên trên tấm thẻ có tất cả tư liệu của con ngựa này, bao gồm thông tin về cha mẹ, tình huống thân thể cùng với thành tích thi chạy.  

             Triệu Dật nhìn kỹ tư liệu, con mắt lập tức sáng lên: “Số 168 cùng số 369 là anh em sao?”  

             Nhân viên công tác gật đầu: “Đúng vậy! Bọn chúng đều là đời sau của quán quân Hắc Bá Tước. Chỉ là, mẹ của bọn nó thì không giống nhau.”  

             Triệu Dật cười, ngón tay chỉ vào: “Tính khí của nó có chút hung hăng nha? Hơn nữa giống như rất ghét số 369?”  

             Bị Triệu Dật hỏi trước mặt rất nhiều người, nhân viên công tác có chút lúng túng. Hắn cũng không có cách nào nói dối, dù sao con ngựa này mới vừa biểu hiện địch ý rõ ràng. Tất cả mọi người đều thấy, quả thật không có chút nào dịu dàng ngoan ngoãn.  

             Huống chi tư liệu nơi đây mọi người đều có thể tra. Con ngựa này có thể nói là tiếng xấu đồn xa, nó là con ngựa cực kì xấu tính, nó rất thích đánh nhau, còn cắn bị thương mấy con ngựa khác. Nếu không phải nó là dòng dõi của Hắc Bá Tước thì sớm đã bị dạy dỗ cho ra trò. Bây giờ đem đặt ở trong buổi đấu giá, chính là vì muốn dùng tên tuổi của cha nó để bán nó ra ngoài.  

             Mày muốn gây tai họa thì đi tai họa người khác nha, đừng ở lại trong chuồng gây rối...  

             Nhân viên công tác cân nhắc từ ngữ: “Tính cách con ngựa số 168 quả thật có chút nóng nảy. Dù vậy, nó đúng là đời sau của Hắc Bá Tước, là giống ngựa vô cùng ưu tú. Việc nó ghét con ngựa số 369, có lẽ là bởi số 369 là đầu đàn của đám ngựa ở đây. Nó không đồng ý số 369 làm ngựa đầu đàn...”  

             Triệu Dật đem lời giới thiệu của nhân viên công tác phiên dịch lại một lần. Tổng kết toàn bộ chính là huyết thống mạnh mẽ, kiêu căng khó thuần. Có tiềm năng, nhưng cũng rất khó sử dụng!  

             Người khác không giải quyết được, nhưng không có nghĩa chính mình không giải quyết được!  

             Một lần nữa, Triệu Dật thiết lập liên kết tinh thần cùng số 168, giao tiếp với nó ở phương diện tinh thần. Thông qua sự giao tiếp tinh thần không cần sử dụng lời nói, Triệu Dật đại khái xác nhận một việc.  

             Đúng là số 168 không phục số 369, nó cảm thấy bản thân nó ưu tú hơn !