Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 121




Chương 121: Huấn luyện thú phản chủ  

             “Ô ô!”  

             Trong nháy mắt, đầu của con chó săn hứng chịu sự áp chế từ tinh thần của Triệu Dật. Một tác động kịch liệt xảy ra, cơn đau làm nó muốn từ bỏ tất cả. Hơn nữa, với trí thông minh của mình nó nhận thức rõ ràng nguyên nhân của cơn đau, chính là từ người đàn ông trước mặt này gây ra.  

             Hắn muốn mình phải khuất phục!  

             Nếu mình không khuất phục, cơn đau sẽ càng tăng thêm!  

             Đầu óc như muốn nổ tung, đau quá!  

             Mặc dù con chó săn này nhìn qua vô cùng hung dữ, nhưng điều đó chỉ đúng với kẻ yếu. Đối với một người có thể trực tiếp khiến nó đau đến nổ tung, nó lập tức nhận thức và khiếp sợ.  

             Không mất quá nhiều thời gian, ở trong đầu nó biểu đạt sự khuất phục.  

             Đúng lúc này, người trung niên cầm súng đi tới. Hắn mở khóa của xích sắt trên vách tường, trong ánh mắt hắn tràn đầy vẻ tàn nhẫn nhìn Triệu Dật.  

             Hắn dường như đã thấy Triệu Dật tuyệt vọng chạy trốn, tiếp đó bị Baker hung dữ xé thành mảnh nhỏ. Triệu Dật sẽ phải giãy dụa trong máu tươi, cuối cùng thống khổ đến chết.  

             Baker đã từng giết chết ít nhất ba người theo kiểu này, tiếp đó ăn thịt bọn hắn!  

             “Cắn cổ của hắn!”  

             Ngay tại thời điểm Baker vừa được phóng thích, trong đầu của nó tiếp nhận được mệnh lệnh từ phía người kia. Cùng lúc đó, nương theo mà đến còn có sự đau đớn kịch liệt.  

             Trí tuệ của loài chó rất cao, bởi vậy nó hiểu rõ ràng. Nếu như không làm theo mệnh lệnh mà nói, cơn đau trong đầu sẽ tiếp tục tăng lên, để cho nó đau đến không muốn sống.  

             Đau đớn kích thích não Baker, tơ máu tràn ngập hai mắt của nó. Bây giờ, trong đầu nó chỉ có một ý niệm.  

             Cắn cổ của hắn!  

             Cắn xong, đầu óc của mình sẽ không đau!  

             Baker đột nhiên nhảy lên, cắn một cái thật mạnh vào cổ gã trung niên cầm súng. Tiếp đó, những chiếc răng sắc nhọn cắn xuyên qua làn da, cắm sâu vào cổ của hắn.  

             “Aaa…!”  

             Tiếng kêu cứu của gã trung niên cầm súng còn chưa kịp phát ra, cổ của hắn đã bị xé đứt ra một vết thương lớn, dòng máu bắn ra giống như suối phun.  

             Thân thể của gã  trung niên cầm súng trực tiếp mềm nhũn, lảo đảo ngã xuống.  

             Baker vừa mới rơi xuống đất, nó lại lần nữa tiếp vào mệnh lệnh thứ 2 của Triệu Dật.  

             Tiếp tục công kích người đàn ông cường tráng kia.  

             Bây giờ trong đầu nó tràn ngập đau đớn, nó căn bản không có cách nào đi suy xét ai mới là chủ nhân của mình. Trong đầu nó chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là tuân theo chỉ thị của Triệu Dật thì sẽ giảm bớt đau đớn.  

             Tần Băng Lạc đứng ngay gần đó, nhìn thấy thân hình to lớn của con chó săn giống như tia chớp màu đen nhào tới, toàn bộ thân thể cô đều mềm nhũn. Cô không thể nghĩ được gì nữa, trong đầu đột nhiên tối sầm lại, trực tiếp bị sợ quá mà ngất đi.  

             Cả thân hình đồ sộ của Baker phóng tới, nhưng mọi chuyện không như dự đoán của mọi người. Nó không nhào về phía Tần Băng Lạc mà chỉ từ bên cạnh cô trực tiếp nhảy qua. Tiếp đó nó trực tiếp nhào lên trên thân của người đàn ông cường tráng, điên cuồng cắn xé hắn ta.  

             Tên đó lấy tay che kín đầu mình, lớn tiếng kêu thảm: “Mau, mau kéo nó ra, kéo nó ra!”  

             Một người đàn ông da đen đưa tay từ bên hông rút ra súng lục. Nhưng hắn còn chưa kịp nhắm chuẩn, con chó săn giống như bị điên kia đột nhiên quay người. Nó nhảy khỏi người nam nhân cường tráng, trực tiếp bổ nhào về phía hắn.  

             Con chó săn này có thân hình cực kỳ lớn, lúc trước đã từng cắn chết qua mấy người. Nó rất rõ ràng phải làm như thế nào mới có thể để cho con mồi nhanh chóng mất mạng.  

             Nó cắn vào cổ tay của người đàn ông, súng trên tay hắn lập tức bay ra ngoài.  

             Người đàn ông da đen còn lại cũng trở tay hướng về sau lưng sờ soạng. Nhưng chưa đợi hắn thành công, Triệu Dật đã tung người một cái nhảy tới. Không một chút do dự, Triệu Dật trực tiếp một quyền nện lên huyệt thái dương của hắn.  

             Quyền thuật tiêu chuẩn, cộng thêm lực lượng cường hãn không phải người bình thường có thể chịu được. Người đàn ông da đen chịu một quyền, chỉ cảm thấy mắt tối sầm lại, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.  

             Triệu Dật nhặt lên khẩu súng ngắn, trong lúc nhất thời không biết sử dụng như nào. Dù sao từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng tiếp xúc với súng ống.  

             “Người quân tử giấu súng trong người, tuỳ lúc hành động. Xét thấy ký chủ gặp cảnh hoạn nạn, gặp phải kẻ xấu dùng súng tập kích. Đặc biệt ban thưởng khả năng sử dụng súng ông.”  

             “Ghi chú 1: Kỹ năng sử dụng súng, giúp ký chủ quen thuộc tất cả các loại vũ khí súng ống trên thế giới, có thể thông thạo sử dụng. Hơn nữa kỹ năng chính xác hơn người.”  

             Sau khi hệ thống nhắc nhở kết thúc, trong đầu Triệu Dật đột nhiên xuất hiện vô số ký ức liên quan tới súng ống.  

             Hắn “A" một tiếng, rồi nhanh chóng gọn gàng lên đạn.  

             Tiếng bước chân bỗng nhiên vang lên, từ trong phòng xông ra hai gã đàn ông, trong tay đều cầm súng.  

             Triệu Dật không hề suy nghĩ, gần như nâng súng theo bản năng. Hắn nhắm ngay gã nam nhân phía trước, trực tiếp bóp lấy cò súng.  

             “Đùng đùng!”  

             Người đàn ông trúng đạn, thân thể trực tiếp ngã xuống. Người đàn ông phía sau thấy vậy, thân thể lập tức co rụt lại, rúc vào sau cửa ra vào.  

             Triệu Dật không dám tùy tiện đi qua, ngược lại đối với con chó săn ra lệnh.  

             Con chó săn nhả ra người đàn ông da đen, dù vậy hắn cũng chỉ còn thoi thóp. Một lần nữa, nó như một tia chớp màu đen xông vào cách cửa. Bên trong lập tức vang lên tiếng gầm gừ, tiếng người kêu thảm thiết, còn có tiếng súng vang lên liên tục.  

             Triệu Dật đợi đến lúc không còn tiếng súng, lúc này mới đi tới cửa, hướng về bên trong liếc mắt nhìn.