Chương 5: Mở đường
Mở một con đường võ đạo, xây dựng các đại cảnh giới, để võ giả khắp thiên hạ noi theo, lưu truyền trăm vạn thế.
Đây là mong ước, cũng là chấp niệm của Kiếm Ma, trong lúc vô hình vô chất cũng đã trở thành chấp niệm của Lý Quân Thiên. Hắn biết bản thân nếu không làm được điều này, vĩnh viễn sẽ không dung hòa được thân thể của Kiếm Ma, không có thân thể làm gốc rễ, linh hồn sẽ nhanh chóng tiêu tán, đến lúc đó chắc chắn phải c·hết.
Mà Lý Quân Thiên một lòng muốn sống.
Hơn nữa, nếu không tiếp tục xây dựng võ đạo, tuổi thọ đến hắn cũng sẽ c·hết, dù sao thân thể của Kiếm Ma đã bước sang phía sườn dốc bên kia, cho dù có nội lực trải vuốt cũng sẽ không ngừng suy bại, không có ai có thể chống lại tuổi già.
Lý Quân Thiên bắt buộc phải xây dựng cảnh giới, ít nhất cũng phải hoàn thiện cảnh giới mà Kiếm Ma còn đang dang dở. Từ khi chém ra một kiếm kia, thực tế Kiếm Ma đã bước ra vào cảnh giới tiếp theo, nếu như không phải ý thức toàn bộ tiêu tán ra ngoài vậy thì chắc chắn không có chuyện gì của Lý Quân Thiên.
Kiếm Ma trấn áp toàn bộ thiên hạ, cho nên võ đạo của hắn cũng đồng dạng trấn áp võ đạo của thế giới, hắn không ngừng tiến lên thì võ đạo mới có thể tiếp tục mở rộng. Lý Quân Thiên không biết tại sao đến cuối cùng, Kiếm Ma lại muốn võ giả khắp thiên hạ noi theo, để võ đạo của hắn lưu truyền vạn thế. Nhưng nếu muốn làm được điều này vậy chỉ có thể tiếp tục trấn áp thiên hạ, vô địch tại thế, không để người nào vượt qua, không thắng được võ đạo của hắn, mới có thể khiến người người noi theo.
Kiếm Ma, kỳ thực chỉ thiếu một chút ý tưởng, chính cái thế giới nửa cổ đại này hạn chế tư tưởng của bọn hắn, cho nên võ đạo mới bị ngưng lại. Nếu như có thể tiếp xúc một chút tiểu thuyết huyền huyễn tu tiên gì đó, nói không chừng võ lực của thế giới này đã sớm đạt đến cảnh giới Phá Toái Hư Không luôn rồi.
Vừa vặn, những ý tưởng này, Lý Quân Thiên lại không thiếu. Kết hợp với sở học uyên bác của Kiếm Ma, thì việc mở đường nàydễ như trở bàn tay.
...
Lý Quân Thiên nhớ rất rõ một câu nói.
“Cảnh giới, là người người đều có thể đạt đến. Nếu chỉ có bản thân đạt đến được, vậy không thể coi là cảnh giới.”
Lý Quân Thiên không nhớ câu nói đó là ai nói, đã nhìn được ở trong quyển sách nào nhưng vấn cảm thấy rất hợp lý. Dù sao muốn truyền võ toàn thiên hạ mà lại lấy quy chuẩn của Kiếm Ma xây dựng cảnh giới, vậy thì ai có thể làm đến được.
Kiếm Ma là ai?
Là thiên tài kiệt xuất nhất vạn năm qua mà Thương Võ Đại Lục sản sinh ra. Lý Quân Thiên có thể chắc chắn điều này, không có nghi ngờ mảy may. Lấy sức một mình trấn áp một thế giới, lấy võ đạo của mình trấn áp võ đạo toàn thế giới, trước nay chưa từng có ai làm được, người như vậy làm sao có thể dễ dàng sánh ngang.
Cho nên phải lấy tiêu chuẩn của người bình thường để cân nhắc. Nhưng cảnh giới lại cũng không được qua loa, không có nỗ lực, không có thiên phú vậy thì khó mà đạt đến, mỗi khi đột phá sẽ mang đến lực lượng nhảy vọt, như vậy mới có thể tính toán là đại cảnh giới.
Thương Võ Đại Lục, ban đầu luyện chiêu thức, cái này không có gì đáng nói, chiêu thức chính là phương pháp t·ấn c·ông, phương pháp phòng thủ, làm sao cho bản thân phát huy ra hiệu quả lớn nhất.
Đừng nhìn Kiếm Ma luyện võ rất muộn, nhưng chiêu thức của hắn đã sớm đạt đến xuất thần nhập hóa, cảnh giới vô chiêu mà thắng hữu chiêu. Kiếm Ma nhìn như đánh ra công kích rất đơn giản, nhưng bên trong bao hàm thiên biến vạn hóa, linh hoạt tùy tâm, cao siêu ảo diệu không bị chiêu thức bó buộc mà hơn hẳn chiêu thức. Hắn đã từ trong chiến đấu tổng quát toàn bộ chiêu thức võ công sau đó phá giải rồi tự thu lấy cho mình dùng. Có thể nói, tạo nghệ về chiêu thức của Kiếm Ma đã vô địch thiên hạ.
Nội lực, cũng không ngừng đánh phá đan điền, không ngừng mở rộng hết cỡ đến khi nội lực tràn đầy, đan điền không thể chứa nổi. Cái lượng nội lực này, đừng nói người bình thường, cho dù những cao thủ tuyệt đỉnh kia cũng không sánh bằng một phần mười của Kiếm Ma.
Cảnh giới như thế, làm sao có thể so sánh?
Người ta luyện võ trăm năm, tích lũy nội lực không ngừng không nghỉ. Kiếm Ma trời sinh đã đả thông bách mạch, nội lực tự sinh, đan điền cũng so người thường lớn gấp mấy lần, nội lực dùng cuồn cuộn không hết. Đây chính là chênh lệch của thiên hạ đệ nhất với những người còn lại.
Về phần ý cảnh, càng không cần phải nói, một kiếm xé trời, đem mây đen chém thành khe rãnh trải dài không biết bao nhiêu dặm, lấy ý cảnh vấn thiên địa làm cho trời đất biến sắc. Loại ý cảnh này, ai có thể đạt đến.
Các cao thủ tuyệt đỉnh, xưa này có ai có thể đạt được.
Cân nhắc cân nhắc, dựa vào kiến thức võ học, Lý Quân Thiên bắt đầu phân chia.
“Chiêu Thức, Nội Lực, liền gọi là Khí Võ Cảnh đi. Võ giả từ mở ra đường kinh mạch thứ nhất, tích lũy luồng nội lực đầu tiên, là Khí Võ Cảnh giai đoạn thứ nhất, Tầm Mạch. Nội lực nhập đan điền gọi là Hội Dung, hiểu ra ý cảnh gọi là Sơ Khuy.
Tầm Mạch Kỳ, mở ra thập nhị chính kinh có thể để nội lực nhập vào đan điền là hoàn thành.
Hội Dung Kỳ, mở ra kỳ kinh bát mạch có thể hỗ trợ lĩnh hội ý cảnh, bát mạch cũng hỗ trợ vận chuyển cùng luyện hóa nội lực, nội lực cũng có thể thông qua kỳ kinh bát mạch mà ngoại phóng, sẽ mạnh hơn Tầm Mạch Kỳ.
Sơ Khuy Kỳ, hiểu ra ý cảnh, cũng chính là cảnh giới của các cao thủ tuyệt thế bây giờ là được, không cần phải để cho ý cảnh đến cực hạn như Kiếm Ma. Hiểu ra ý cảnh, khả năng cảm tri cơ thể cũng mạnh hơn, có thể thử đả thông bách mạch, nội lực sinh sôi không ngừng.”
Tổng kết qua loa Khí Võ Cảnh, Lý Quân Thiên bắt đầu tổng kết cảnh giới tiếp theo. Toàn bộ cao thủ tuyệt đỉnh hiện tại đều dùng chiêu thức làm mồi dẫn, dẫn động nội lực cùng ý cảnh hòa vào nhau rồi phát ra, nội lực có thể ngoại phóng ba mươi mét đả thương địch thủ. Nhưng Kiếm Ma khi vấn thiên, đã tụ tập toàn bộ ý cảnh, ngưng luyện nội lực vào trong thân, tuần hoàn trong kinh mạch, cuối cùng mới phóng ra, nội lực ngoại phóng mấy trăm mét, chém ra một vùng tán cây quang đãng.
Lý Quân Thiên cho rằng, người của thế giới này bị lối mòn bao phủ quá sâu. Không có ai thử hòa tan nội lực cùng ý cảnh rồi tích trữ vào trong đan điền, ít nhất chưa từng nghe nói ai làm như vậy, kể cả Kiếm Ma cũng không nghĩ ra. Nội lực hòa cùng ý cảnh phát ra sát thương rất mạnh, khâu dung hợp này thường để binh khí gánh chịu, hoặc ít nhất hoàn thành rồi ngay lập tức phóng ra khỏi cơ thể, ai dám dẫn loại lực lượng này vào trong người. Đá lớn dưới một đòn này còn vỡ nát nói gì kinh mạch mỏng manh. Kiếm Ma đến cuối đời vận toàn lực mới sơ bộ hoàn thành quá trình này, nhưng cũng không có ý định tích lũy nó vào trong đan điền mà vẫn vận chuyển quanh thân, đủ thấy điều này rất hung hiểm.
Các cao thủ tuyệt thế như Kiếm Ma, ý cảnh mạnh không còn gì để nói, nguy hiểm là đúng. Nhưng những người khác, ý cảnh mới sinh cũng sẽ không mạnh như vậy, nội lực hùng hậu hòa hợp lại chắc chắn có thể điều khiển.
Lại nói nhiều tiểu thuyết mạng đều viết như vậy, tuy không có căn cứ thực tiễn, nhưng dựa trên lý luận là có thể thành lập. Lý Quân Thiên lập tức vận công nếm thử.
Một sợi kiếm ý hòa vào nội lực hùng hậu, nhanh chóng vận chuyển quanh thân, bách mạch trong cơ thể đều không buông tha, một sợi ý cảnh cùng một đoàn nội lực hòa quyện lại, nặng nề như núi chậm rãi bò quanh thân thể.
Thông qua ý cảnh hòa quyện, Lý Quân Thiên phát hiện mình vậy mà có thể thông qua lực lượng này nội thị bản thân, hơn nữa không chế tùy tâm, tiến lùi như ý, có chăng thì lực lượng khá táo bạo, không thể khống chế từng li từng tí được.
Đôi lông mày của hắn hơi cau lại, vận chuyển hoàn thiện một vòng tuần hoàn khiến cho kinh mạch của hắn hơi chua xót một chút. Không do dự gì nữa, hắn để cỗ lực lượng ngày trở về đan điền.
Oanh!
Một t·iếng n·ổ vang trong đan điền, rung chấn kịch liệt giống như có một bức tường bị hắn dùng lực lượng đánh vỡ tan. Cỗ lực lượng này trở về đan điền, lập tức hóa thành một giọt nước rơi xuống.
Tích đáp!
Đan điền tràn ngập sương mù trắng, cứ như vậy có thêm một chút ẩm ướt.
Lý Quân Thiên mở mắt, ánh mắt sáng ngời.
“Nội lực hóa lỏng, đan điền tích thủy. Cảnh giới này liền gọi là Thác Hải Cảnh đi. Nước trong đan điền càng nhiều liền càng mạnh. Chân khí có thể ngoại phóng trăm mét g·iết địch, so với Sơ Khuy Cảnh thì xa gấp ba lần, uy lực cũng tăng lên rất nhiều, chỉ cần ý cảnh đủ mạnh, vậy thì chân khí cũng sẽ mạnh mẽ theo. Vậy thì từ lúc ngộ ra ý cảnh bắt đầu tích thủy, cho đến khi đan điền đầy nước, hóa thành hải dương.”
Lại cảm nhận được chua xót truyền đến từ kinh mạch, Lý Quân Thiên tỉ mỉ cảm nhận một chút, liền vui vẻ.
“Chỉ có kỳ kinh bát mạch là có thể vận chuyển chân khí mà không bị căng đau, quả không hổ là cầu nối với thiên địa, trước là để nội lực ngoại phóng, sau có thể khống chế chân khí.”
Lý Quân Thiên không tin chuyện chân khí cùng kỳ kinh bát mạch có thể vận chuyển chân khí không ai phát hiện ra. Chắc chắn đã có người từng thử qua, nhưng không có ai dám đem chân khí nhập vào đan điền. Dẫu sao ý cảnh không ngừng cảm ngộ sẽ không ngừng mạnh lên, đến một lúc nào đấy ý cảnh gặp phải trở ngại không thể tinh tiến, lúc ấy chân khí đã cực kỳ mạnh rồi, đem chân khí nhập vào đan điền chắc chắn phải c·hết.
Chỉ có Kiếm Ma, đan điền lớn mạnh gấp mấy lần người thường mới chịu tải được chân khí của hắn, nếu không vừa rồi Lý Quân Thiên cũng sẽ bị nổ đan điền mà c·hết, dẫu sao hắn cũng cảm thấy một lực lượng chấn động toàn thân lúc chân khí vừa nhập đan điền cơ mà.
“Không vội, trước tiên cô đọng chân khí đã.”
Cảm thấy chân khí trong đan điền không có trở ngại gì, không có mối nguy nào, Lý Quân Thiên lập tức cô đọng chân khí, bước vào cảnh giới tiếp theo. Hắn còn nóng lòng muốn nghiên cứu một chút đặc tính của chân khí đây.
...