Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Thức Tỉnh Công Năng Quay Số, Một Đường Võ Đạo Thông Thần

Chương 4: Chiến Thần Đồ Lục, sư tỷ thổ lộ




Chương 4: Chiến Thần Đồ Lục, sư tỷ thổ lộ

Tứ Đại Kỳ Thư.

Đây chính là biệt danh được đặt cho bốn môn công pháp mạnh nhất trong thế giới võ hiệp của Huỳnh Dị tiên sinh.

Bao gồm Chiến Thần Đồ Lục, Trường Sinh Quyết, Thiên Ma Sách cùng Từ Hàng Kiếm Điển.

Bốn quyển kỳ thư này khi tu luyện đến tận cùng thậm chí còn có thể đạt tới Phá Toái Hư Không cảnh giới.

Dương Thiên mộng rồi.

Sống hơn hai mươi năm ở cái thế giới này, hắn cũng chỉ từng được nghe kể về cường giả có thể lấy sức địch vạn quân, bài sơn đào hải, chứ chưa từng nghe qua người nào đó có thể phá toái hư không.

Đây căn bản chỉ là một cái truyền thuyết.

Trong một thế giới cao võ, phá toái hư không đại biểu cho sức p·há h·oại mạnh nhất, chạm đến ngưỡng cửa tiên đạo.

Dương Thiên có cảm giác như đã mở ra một thế giới quan mới.

Hắn không luyện võ nữa, mà giờ đây sắp chuẩn bị đổi qua tu tiên.

"Hệ thống, mở hộp quà cho ta!"

Cố bình phục tâm tình, Dương Thiên ra lệnh cho hệ thống mở ra hộp quà.

[Mời ký chủ lựa chọn một trong bốn loại nội công tâm pháp, bao gồm: Chiến Thần Đồ Lục, Trường Sinh Quyết, Thiên Ma Sách, Từ Hàng Kiếm Điển]

Dương Thiên không cần nghĩ ngợi nhiều, ngay lập tức lựa chọn Chiến Thần Đồ Lục.

Đây chính là công pháp khó lường và sở hữu uy lực mạnh nhất trong Tứ Đại Kỳ Thư, chưa kể đến nếu như xem xét về nguồn gốc, thì ba bản kỳ thư còn lại hoàn toàn đều bắt nguồn từ Chiến Thần Đồ Lục mà ra.

Lấy một được ba, tại sao lại không chọn?

[Ký chủ nhận được "Chiến Thần Đồ Lục" x1]

Dương Thiên không chờ đợi được mà ngay lập tức xem xét môn công pháp này.

"Thiên Địa Bất Nhân, Dĩ Vạn Vật Vi Sô Cẩu."

Câu đầu tiên mà Dương Thiên đọc được dĩ nhiên lại là một câu nói nổi tiếng trong học thuyết Đạo gia.

Hắn càng thêm khẳng định, Chiến Thần Đồ Lục nhất định dính dáng đến tu tiên, chứ không đơn thuần chỉ là một môn võ học đơn giản.

Quả nhiên càng đọc, Dương Thiên lại càng mở rộng tầm mắt.

Người tu luyện Chiến Thần Đồ Lục, như hóa thân thành thần, sát khí tự thân xông lên tận trời, như thiên quân vạn mã.

Luồng sức mạnh này còn ẩn hàm một loại lực lượng hút kéo, làm cho đối thủ hô hấp không thông, toàn thân giống như kim châm, khiến thực lực đại giảm.

Chiến Thần Đồ Lục còn có tác dụng âm dương hỗ trợ, tuần hoàn không ngừng, nội lực sinh ra vô biên vô hạn.

Tu đến cảnh giới đại thành, trước người năm thước có chân khí hộ thân, ngay cả mũi tên cũng không thể đánh vào. Có thể từ khoảng không sinh ra lôi điện tiến hành công kích, nhất kích uy lực hiệu quả cùng sét đánh to lớn giống vậy.

Quả thực giống như tiên đạo chi pháp.

Dương Thiên đọc qua một lần, nhận ra Chiến Thần Đồ Lục có tổng cộng 49 phù điêu đồ, chứa đựng hết thảy những võ học chi lý, từ đao kiếm, quyền cước, thương pháp cho đến ám khí.



Muốn tu luyện tới cảnh giới Phá Toái Hư Không, cần phải lần lượt thấu hiểu áo nghĩa phức tạp trong từng bức phù đồ. Nếu như cưỡi ngựa xem hoa, ắt sẽ tinh thần hỗn loạn, rơi vào trạng thái tẩu hoả nhập ma.

Mặc dù quá trình tu luyện tương đối rườm rà, nhưng Dương Thiên tự tin bản thân sở hữu ngộ tính yêu nghiệt, nhất định sẽ đem môn tuyệt học này tu luyện được đến tận cùng.

Hắn ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu giải mã tấm phù đồ thứ nhất.

Một canh giờ trôi qua, dựa trên những lý giải tự thân của mình, Dương Thiên bắt đầu vận chuyển công pháp.

Không lâu sau, hắn mở to mắt.

"Quả thực là công pháp tu tiên a!"

Tuy rằng đã dự tính được trước điều này, thế nhưng cho đến khi thực sự tu tập Chiến Thần Đồ Lục, Dương Thiên vẫn cảm thán không thôi.

Môn công pháp này khi vận chuyển thì thể nội sẽ nhận được to lớn bồi dưỡng, nội lực chân khí theo đó cũng chuyển biến sang một dạng khác, như là linh khí trong tiểu thuyết tiên hiệp một dạng.

Uy lực của loại khí tức không chỉ lớn hơn chân khí trước đó cả chục lần, căn bản chính là một cái chất biến.

Dương Thiên yên lặng nghĩ đến, chỉ cần thấu hiểu hoàn toàn bức phù đồ thứ nhất, thực lực người tu luyện đã cùng nhất lưu cao thủ không khác.

Chiến Thần Đồ Lục chính là thần kỳ như vậy!



Thời gian lại cấp tốc đi qua.

Nửa năm sau đó, nhờ vào Chiến Thần Đồ Lục, Dương Thiên đã mơ hồ chạm tới bình cảnh của nhị lưu cảnh giới.

Hắn không vội vã đột phá.

Theo như tự thân tìm hiểu, từ nhị lưu đột phá đến nhất lưu cao thủ sẽ có động tĩnh rất lớn. Nội lực từ đây sẽ quán xuyên tất cả kinh mạch trong cơ thể, khiến giác quan trở nên thông linh, hô hấp thông thuận, đồng thời phóng thích một chút dư uy ra bên ngoài.

Dương Thiên cảm thấy không thể đột phá bên trong tiểu viện.

Hắn dự định sẽ tìm đến một nơi nào đó không người, như một vùng rừng núi chẳng hạn.

Sinh hoạt ngược lại vẫn thường thường tiếp diễn, Dương Thiên không có lười biếng dù chỉ là một ngày.

Đồng môn xung quanh hắn ta cũng là một dạng như vậy, trong vòng nửa năm, không có ai biến hoá quá lớn cả.

Chỉ trừ một người duy nhất.

[Giải Thanh Nhã trong lúc luyện công bất chợt nhớ đến ngươi, độ thiện cảm hiện tại là 70/100]

Dương Thiên im lặng.

Ngươi luyện công thì luyện công, mắc mớ gì nhớ đến ta?

Hắn cũng không có chạm mặt nàng kể từ hơn nửa năm trước.

Cũng chẳng biết lối suy nghĩ của người này là như thế nào.

Xem ra ngoại hình ưa nhìn cũng không phải là chuyện tốt.

Dễ bị khác phái chú ý tới.



Dương Thiên thở dài, hắn chỉ muốn yên ổn tu luyện thôi có được không.

Tuy Giải Thanh Nhã dáng dấp mỹ lệ, nhưng chúng quy là một cái của nợ a.

Hắn muốn vô địch thiên hạ cái đã, chờ cho không có ai dám đánh chủ ý lên người thân xung quanh thì mới nghĩ đến vấn đề này.

Dương Thiên thầm quyết định, sẽ tránh xa cái sọt mang tên Giải Thanh Nhã.

Nhưng chạy trời không khỏi nắng.

Một ngày nọ, cái sọt này tìm đến cửa.

Giải Thanh Nhã tìm đến tận tiểu viện của Dương Thiên, trực tiếp đi tới hắn trước mặt, cười nói:

"Sư tỷ có chuyện muốn nói với ngươi, đi theo ta a!"

Dương Thiên còn chưa kịp phản ứng, thì đã bị nàng lôi kéo rời đi.

Trước mặt còn hiện lên một dòng thông báo:

[Giải Thanh Nhã ngày ngày tưởng nhớ đến ngươi, nhận ra tâm tình của bản thân, quyết định tiến tới thổ lộ. Độ thiện cảm hiện tại là 80/100]

Mặt khác người trong tiểu viện đều dùng ánh mắt ganh tị nhìn lấy hắn, thế nhưng trong lòng của Dương Thiên lúc này, Giải Thanh Nhã đã không khác gì ma quỷ.

Độ thiện cảm của nàng gia tăng còn nhanh hơn cả tốc độ tu luyện của hắn nữa!

Mới có mấy tuần trôi qua mà đã tăng tận 10 điểm?

Đây không phải là một cái ái cuồng đi?

Dương Thiên sinh lòng sợ hãi, chỉ biết đi theo đối phương.

Cho đến khi cả hai dừng chân ở một khu vực vắng người, hắn mới bắt đầu cân nhắc.

Ta nên làm gì đây?

Phản kháng? Hay là thuận theo?

Nghĩ lại thì, sống hai kiếp người, đây là lần đầu tiên có người tỏ tình với hắn ta.

Hơn nữa lại còn là một vị nữ tử xinh đẹp.

Chung quy là cũng không nỡ từ chối.

Xung quanh lúc này là một rừng cây vắng vẻ, Dương Thiên tâm thần có chút bất an.

Giải Thanh Nhã quay người nhìn hắn, hưng phấn cười nói:

"Sư đệ, ngươi hẳn là còn nhớ ta là ai đi?"

Dương Thiên định phủ nhận thì chợt nhớ lại lần gặp mặt với nàng ở sảnh đường, khổ sở gật đầu.

Giải Thanh Nhã nói tiếp:

"Sư đệ, lần đó ta cũng không có muốn ăn thịt ngươi, tại sao lại phải chạy trối c·hết như vậy?"



Dương Thiên nhất thời không biết trả lời ra làm sao. Cũng không thể nói là hệ thống đưa ra thông báo, khiến hắn biết được cảm xúc lúc đó của đối phương đi.

"Lúc đó ta có việc bận, phải rời đi ngay lập tức." Hắn ta qua loa một cái lý do.

Giải Thanh Nhã tất nhiên là không thể nào tin tưởng, Dương Thiên là trông thấy mặt của nàng, sau đó mới bắt đầu chạy trốn.

Mặt nàng có khó nhìn như vậy sao?

Sư đệ biểu cảm lúc đó như là thấy quỷ một dạng.

"Được rồi, bỏ qua cái này, ta đến đây chỉ để hỏi ngươi một chuyện. Sư đệ, ngươi cam tâm cả một đời ở lại cái ngoại môn này sao?"

Dương Thiên có chút sửng sốt. Tất nhiên là hắn không muốn rồi.

Chỉ là nàng hỏi vấn đề này làm gì?

Bờ môi anh đào của Giải Thanh Nhã khẽ động, những lời tiếp theo khiến Dương Thiên không thể nào mà quên được:

"Sư đệ, chỉ cần ngươi trở thành đạo lữ của ta, mỗi tháng ta cho ngươi thêm ba cái Khí Huyết Đan, đủ để ngươi đột phá đến tam lưu trong vòng năm năm, thậm chí là nhị lưu cao thủ, trở thành nội môn đệ tử."

Dương Thiên trừng to mắt.

Nữ nhân này muốn bao nuôi hắn!

Một tháng ba cái Khí Huyết Đan!

Còn có loại chuyện tốt này?

Dương Thiên trở nên lộn xộn. Làm chạn vương cái nghề nghiệp này nha, hắn ta cũng không bài xích cho lắm.

Nếu là cự tuyệt, tương đương với việc hắn ta mất trắng ba cái Khí Huyết Đan mỗi tháng. Một năm thì chính là 36 viên ròng rã.

"Nhưng mà đường đường là một đấng nam nhi…"

Giải Thanh Nhã trông thấy hắn ta vò đầu bứt tai thì cũng không gấp rút, kiên nhẫn chờ đợi lấy.

Dương Thiên đang làm đấu tranh tư tưởng, một bên là cân nhắc đến khả năng bại lộ bí mật tự thân, hai là thân thể của Giải Thanh Nhã cùng đan dược.

Độ thiện cảm của nàng bày ở đây, nàng không có khả năng bẫy rập hắn.

Dương Thiên nhất thời không quyết định được, nói ra: "Cho ta thời gian suy nghĩ."

Giải Thanh Nhã nghe vậy thì tỏ ra hài lòng, đối phương không có thẳng thừng cự tuyệt, nói rõ là nàng còn cơ hội.

"Được, sư đệ suy nghĩ cho kỹ càng. Ta chờ câu trả lời của ngươi." Nàng nhẹ giọng cười nói.

Giải Thanh Nhã sau đó xuất ra một bình đan dược, nói ra:

"Lần trước là ta cùng Hân Nghiên nuốt riêng đan dược của Lôi trưởng lão. Bên trong bình này là hai viên Khí Huyết Đan, coi như là bồi thường a!"

Còn có quà đền bù?

Dương Thiên không có cách nào cự tuyệt, xoắn xuýt nhận lấy.

Giải Thanh Nhã trông thấy một màn này thì khẽ cười một tiếng, tranh thủ đưa tay sờ sờ Dương Thiên khuôn mặt, nói ra:

"Tiểu sư đệ, ngươi thật là đáng yêu!"

[Giải Thanh Nhã đối ngươi ngày càng yêu thích, độ thiện cảm hiện tại là 85/100]

Dương Thiên trông thấy dòng chữ này, càng thêm phiền muộn.