Không dám bàn chuyện cảm tình với bọn hắn?
Đây là ý gì?
Mấy người Mâu Vũ và Giáng Hàn không hiểu ra sao.
Nhưng mà ít ra các nàng hiểu, ở nơi này Khương Thành rất có mặt mũi.
Hình như còn có mặt mũi lớn hơn cả Quy Lai Tiên ở bên kia nữa.
Nếu vậy… chuyện hợp tác giữa Thiên Khu các và Ngân Huyền tộc hẳn là có thể
thành công đúng không?
Mâu Vũ còn đang nghĩ chuyện tìm từ thế nào, lão tổ Ninh Chi Lâm của Ngân
Huyền tộc đã mở miệng hỏi trước.
“Đúng rồi, chuyện hợp tác ngươi mới nói vừa nãy là sao thế?”
Mấy năm nay hắn không màng thế sự, Tiên Minh, Thánh Điện thì có nghe nói,
nhưng Thiên Khu các thì chưa bao giờ nghe qua.
Lúc nãy “Khương hiền giả” chính miệng nói, Thiên Khu các là người của hắn,
phải toàn lực phối hợp.
Mâu Vũ vội vàng giải thích: “Là thế này, Thiên Khu các của bọn ta là một nhà
thương hội ở bên Tiên giới, đã thành lập được 50 tỉ năm rồi, từ uy tín đến danh
tiếng đều rất tốt…”
Vì thúc đẩy việc hợp tác, nàng còn kể ra một ít ưu thế của Thiên Khu các nữa.
Nói cả một đoạn dài.
“Lần này chúng ta muốn hợp tác với Ngân Huyền tộc của các ngươi, mua một ít
đồ ở bên này…”
Còn chưa nói hết, Ninh Chi Lâm đã cắt lời.
“Được rồi được rồi, ngươi không cần nói nữa.”
Ngươi là người của Khương hiền giả, có cần phải phiền toái như vậy không?
Huồng hồ hắn không có hứng với việc buôn bán, cũng không muốn nghe.
Mâu Vũ, Giáng Hàn còn tưởng đối phương không có hứng muốn hợp tác với
mình, đang định nói thêm cái gì.
Ánh mắt của Ninh Chi Lâm đã rơi vào gương mặt của đại điện chủ Ngân Trí.
“Ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?”
Ngân Trí vội vàng cúi người gật đầu: “Dạ tất nhiên là biết rồi.”
Sau đó hắn thẳng người, vỗ ngực cam đoan với đoàn người của Thiên Khu các.
“Yên tâm đi, tất cả yêu cầu hợp tác của các ngươi, Ngân Huyền tộc bọn ta đồng
ý hết.”
A, hả?
Đám người Mâu Vũ và Giáng Hàn, Mạch Phong hai mặt nhìn nhau, có chút
nghi ngờ không biết mình có nghe lầm hay không.
Tất cả hợp tác đều đồng ý?
Ngay cả bọn ta muốn hợp tác cái gì ngươi cũng không biết mà?
Hơn nữa ở tình huống bình thường, không phải các ngươi cần khảo sát tình hình
của Thiên Khu các rồi mới từ từ ra quyết định sao?
Qua loa đồng ý toàn bộ như vậy?
Nhìn vẻ mặt dại ra của các nàng, các Huyền Tộc đại lão khác trong điện thầm
buồn cười.
Các ngươi đúng là không biết uy lực của hai chữ “Khương Thành” thật đấy hả.
Bạch Vô Khải cũng nháy mắt với cao thủ trong tộc - người Khương hiền giả
giới thiệu tới, không nên bỏ qua cơ hội tốt này!
Vì vậy đại điện chủ Bạch Thường Ngôn của Bạch Huyền tộc cũng hiểu ý đứng
dậy.
“Nếu các ngươi đã muốn hợp tác làm ăn với Huyền Giới, nghĩa là không ngại
có nhiều đối tác đúng không?”
Mâu Vũ nghe ra ý của hắn, lập tức mừng rỡ.
“Đương nhiên không ngại rồi, bọn ta cầu còn không được đây!”
Giống như bị một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống và đập trúng, mấy người
Giáng Hàn và Mạch Phong cười vui vẻ không khép miệng được.
Vốn là có thể hợp tác với Ngân Huyền tộc là đã đủ vui rồi.
Kết quả là còn “bất ngờ” có được sự ưu ái của Bạch Huyền tộc, điều này khiến
trái tim nhỏ của họ có chút chịu không nổi.
Bạch Thường Ngôn và chư vị cao thủ phía sau Bạch Huyền tộc cười ha ha.
“Vậy được rồi, sau này Bạch Huyền tộc bọn ta cũng là đối tác làm ăn của Thiên
Khu các các ngươi. Các ngươi muốn làm ăn gì, cứ mở miệng.”
A, chuyện này?
Muốn bán bất cứ thứ gì cũng được?
Hào phóng như vậy?
Đây là Huyền tộc có tính cảnh giác và bài ngoại trứ danh đấy sao?
Mâu Vũ bình tĩnh lại, vội vàng nghiêm mặt, nghiêm túc nói: “Đa ta sự ưu ái của
Bạch Huyền tộc, bọn ta rất lấy làm vinh hạnh. Từ trước đến nay Thiên Khu các
không lừa già dối trẻ, chắc chắn sẽ không làm các ngươi thất vọng…”
Nhưng khi nàng vừa dứt lời, càng nhiều niềm vui khác ùn ùn kéo tới.
Hai đại điện chủ của Hắc Huyền tộc và Kim Huyền tộc gần như là đồng thời
đứng dậy.
“Hắc Huyền tộc bọn ta cũng muốn làm ăn với Thiên Khu các các ngươi, có thể
cho bọn ta chút thể diện không?” Hắc Thần cười tủm tỉm nói.
Lời này quá êm tai, Mâu Vũ cũng không biết nên nói gì cho phải phép.
Đây không phải là ta cho các ngươi thể diện, rõ ràng là các ngươi chiếu cố
Thiên Khu các bọn ta ấy chứ.
“Ấy ấy ấy, bọn ta làm sao dám chứ. Có thể hợp tác với Hắc Huyền tộc là vinh
hạnh của bọn ta!”
Kim Tự cũng cười híp mắt nói: “Vậy Kim Huyền tộc bọn ta cũng tham gia
chung vui. Sau này Thiên Khu các có thể tùy ý ra vào Kim Huyền tộc của ta,
muốn hợp tác cái gì, cứ mở miệng.”
Mấy người Giáng Hàn và Mạch Phong gần như bất tỉnh vì phấn khích.
Đây có phải là đang nằm mơ không?
Lúc trước Thiên Khu các còn chưa hợp tác lần nào với Huyền giới nữa.
Mà ở mấy ngày trước, họ còn suýt bị đổ oan thành địch nhân phá hư Thần Thụ,
suýt nữa thì bị diệt hết.
Kết quả là bây giờ mới qua chớp mắt, họ đã trực tiếp mở ra thị trường của tứ đại
tộc Huyền giới, thành phía đối tác của toàn bộ Huyền giới?
Điều này đúng là khó tin thật.
Các nàng không nghĩ ra được!
Mặt mũi của Khương Thành có phải hơi lớn quá mức không?
Nghe nói năm đó để giới thiệu Quy Lai Tiên với Thánh Tinh các và Quần Tiên
hội, người đại diện phải mài rách cả da miệng, giơ tay thề thốt đủ kiểu mới
được.
Hơn nữa sau đó còn phải trải qua một loạt các khảo hạch và khảo nghiệm nữa.
Tuy vậy, hai nơi đó vẫn không thể đạt được sự tin tưởng hoàn toàn từ bốn tộc,
các lĩnh vực liên quan tới buôn bán cũng không nhiều lắm.
Tựa như Huyết Dương Ma Đế, tuy có thể thường trú tại Huyền giới nhưng bình
thường chỉ có thể hoạt động trong phạm vi của biệt viện.
Mà hồi nãy Kim Tự vừa nói gì đó?
Thiên Khu các có thể tùy ý ra vào lãnh địa của Kim Huyền tộc?
Sự khác biệt về đãi ngộ này cũng quá lớn rồi đi!
“Bạch Huyền tộc của ta cũng giống vậy. Sau này chỉ cần xác định là người của
Thiên Khu các các ngươi, thì có thể tùy ý đi lại bên trong Bạch Huyền tộc,
không bị hạn chế.”
“Ngân Huyền tộc cũng thế, Thiên Khu các sẽ có được sự hợp tác toàn diện.”
“Hắc Huyền tộc hoan nghênh các ngươi tới cửa, đến lúc đó cũng không nên
nặng bên này nhẹ bên kia đấy!”
Mâu Vũ sắp ngạt thở luôn rồi.
Đây căn bản là không cần nàng tốn nhiều nước miếng, đối phương cũng chủ
động mở rộng vòng tay đối với Thiên Khu các.
Thế này đâu phải là đối tác làm ăn gì đâu, nhất định là đã coi Thiên Khu các trở
thành khách quý rồi?
Nàng rốt cuộc đã phát hiện Khương Thành không hề nói quá một chút nào.
“Cảm ơn, cảm ơn các ngươi!”
Nàng chỉ có thể không ngừng cảm ơn.
“Không cần không cần, ha ha ha…”
Các vị đại lão của Huyền tộc sôi nổi cười to.
“Này có là gì đâu.”
“Đúng vậy, đây là thứ Thiên Khu các các ngươi nên được.”
“Không sai, nếu các ngươi đã là người do Khương hiền giả giới thiệu tới, vậy
còn có vấn đề gì để nói đâu chứ?”
“Chỉ cần một lời của lão nhân gia là được.”
“Phải rồi, Thiên Khu các các ngươi có quan hệ gì với hắn thế? Sao có thể may
mắn có được lời giới thiệu của lão nhân gia hắn?”
Mâu Vũ cũng không tiện nói mình và Khương Thành từng hẹn hò N lần, chỉ có
thể trả lời: “Trước đây ta từng hợp tác với hắn. Số lần hợp tác càng nhiều, bọn
ta càng quen thuộc hơn, rồi thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp này.”
“Thì ra là vậy!”
Các vị đại lão của Huyền giới khẽ vuốt cằm.
“Các ngươi có thể được Khương hiền giả tán thành, vậy đương nhiên là đáng tin
rồi.”
Nhưng Giáng Hàn một bên thì lại ngồi không yên.
Sao Tổng hội trưởng lại bảo thủ như vậy cơ chứ. Giờ mà làm rõ quan hệ giữa
nàng và Khương Thành càng thân mật hơn, đối phương càng chiếu cố các nàng
hơn chứ sao.
Nàng không khỏi bổ sung thêm một câu.
“Thật ra, Mâu hội trưởng của bọn ta và Khương Thành là đạo lữ!”