“Kinh doanh?”
Địa Huyền cảnh đứng đầu kia nhìn bọn họ một cái đánh giá sơ bộ, không khỏi
lắc đầu.
“Ta khuyên các ngươi tốt nhất là từ bỏ đi, bây giờ bốn Huyền tộc lớn bọn ta chỉ
hợp tác với Quần Tiên hội và Thánh Tinh các.”
“Bọn ta không quen với Thiên Khu các các ngươi, không có nền tảng quen biết
nên không thể tin được.”
“E là đại điện chủ Ngân Trí sẽ không thể dành thời để gặp các ngươi trong khi
đang bận trăm công ngàn việc.”
Trong lịch sử, nào là Ảnh tộc nào là tà ma dị giới, người của Huyền tộc có thể
nói là đã trở nên sợ bóng sợ gió rồi.
Bọn họ khó có thể tin tưởng lại người ngoài.
Quần Tiên hội và Thánh Tinh các, đều được những Quy Lai Tiên như Đại Diễn
Tiên Đế đi đầu ra mặt trong việc bảo vệ, lại thêm hàng triệu năm kiểm tra, mới
dần dần có được một chút tin tưởng từ họ.
Trên thực tế, những “Tà ma dị giới” như Đại Diễn Tiên Đế có thể có mặt mũi
như vậy cũng là do trước kia có gặp Khương hiền giả hai lần mà không bị giết.
Những người đứng đầu của bốn Huyền tộc lớn cũng vì vậy mà hiểu lầm, cho
rằng Khương hiền giả có ấn tượng tốt với những người này.
Cho nên đây chỉ là yêu ai yêu cả đường đi thôi.
Cho dù là vậy, bọn họ vẫn rất ít giao tiếp với hai giới Tiên Ma, chỉ giới hạn
trong một số ít lĩnh vực.
Còn về Thiên Khu các dù không có người ra mặt bảo vệ nhưng vẫn có được
quyền ra vào Huyền giới, nhưng vẫn không thể đạt được bất cứ giao dịch nào
với người của Huyền tộc.
“Ha ha, trước đây không được, không có nghĩa là bây giờ cũng không được,
phải thử một lần mới biết được.” Mạch Phong cười khổ, giang hai tay.
Mấy người Địa Huyền cảnh kia thấy bọn họ quyết tâm chạy vào chỗ khó khăn
cho nên lười tiếp tục khuyên bảo.
Sau đó, hai Địa Huyền dẫn đường.
Cả nhóm bay một lúc rồi bước vào truyền tống trận.
Trong toàn bộ quãng đường này, nhóm người của Thiên Khu các đều bị giám
sát trong suốt hành trình, đi theo một tuyến đường cố định.
Căn bản là không có chuyện cho bọn họ cơ hội đi lang thang.
Cứ như vậy, năm ngày sau, mọi người cuối cùng đã đến biệt viện phía bên ngoài
thần điện.
Tiên nhân được đưa vào từ Huyền giới, sau khi bước vào Huyền giới, trừ khi
được đặc biệt cho phép, còn không thì chỉ có thể hoạt động trong biệt viện này.
Điều này là để ngăn họ theo dõi thông tin tình báo của Huyền giới.
Trong hàng triệu năm này, không phải là không có tiên nhân tự tiện đột nhập,
muốn sử dụng Tụ Phách trì để biến mình thành “Quy Lai Tiên”, nhưng không
có ngoại lệ, tất cả đều bị Huyền tộc tiêu diệt.
Tuy biệt viện này rất rộng, giống như một thành trì.
Nhưng vẫn có cảm giác như bị giam cầm vậy.
Nhưng không có cách nào khác, bọn họ đến đây để kinh doanh, vì vậy họ chỉ có
thể nhập gia tùy tục.
“Khi nào thì đại điện chủ Ngân Trí mới có thời gian rảnh gặp chúng ta?”
Người phụ trách tiếp đãi của Huyền tộc nghe thấy vậy thì liền nhếch môi.
“Đại điện chủ không phải là người mà các ngươi muốn gặp là có thể gặp, cho
nên cứ từ từ chờ đi!”
Nói xong thì không ngần ngại mà rời đi.
Mâu Vũ và Giáng Hàn nhìn nhau, bọn họ có thể nhìn thấy sự bất lực trong mắt
nhau.
Không còn cách nào khác, đây là cách đối xử thông thường của Huyền tộc đối
với họ mỗi khi họ đến để bàn chuyện hợp tác.
“Nhập gia tùy tục, có vẻ như chỉ có thể chờ đợi từ từ.”
Ngược lại Mâu Vũ lại có vẻ rất bình thường.
Giáng Hàn và nàng bước vào ngôi nhà trong biệt viện kia, tò mò hỏi: “Sao vừa
rồi cô không nhắc đến tên Khương chưởng môn?”
Mạch Phong cũng gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, lỡ đâu sau khi nhắc đến tên hắn,
thái độ của người bên kia có thể nhiệt tình hơn một chút?”
Mâu Vũ quay đầu lại với vẻ mặt buồn cười.
“Ngay cả khi hắn biết Ngân Trí, thì đó cũng chỉ là Ngân Trí, không có nghĩa là
những người còn lại của Ngân Huyền tộc cũng có thể biết hắn, có phải không?”
“Ngay cả khi muốn đề cập đến hắn, cũng phải là đề cập với Ngân Trí, có đề cập
với những người khác thì cũng sẽ không hiệu quả.”
“Hóa ra là như vậy!”
Giáng Hàn Tiên Đế chợt bừng tỉnh: “Vẫn là tổng hội trưởng anh minh.”
Cứ như vậy, lại kiên nhẫn đợi thêm ba ngày liên tục.
Bọn nàng vẫn chưa được gặp nhóm lãnh đạo của Ngân Huyền tộc.
Hôm nay, khi bọn họ đang buồn chán ngắm cảnh ở biệt viện kia, đột nhiên có
tiếng cười khúc khích ở gần đó.
“Ồ, đây không phải là Thiên Khu các sao?”
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, nhìn thấy một vài bóng dáng quen thuộc ở
một khu khác ở phía xa của biệt viện.
“Huyết Dương Ma Đế!”
“Hóa ra là ngươi?”
Mâu Vũ và nhóm Giáng Hàn không hẹn mà đồng loạt cau mày.
Huyết Dương Ma Đế đến từ Sâm La Huyết Điện của Ma giới, một thành viên
nòng cốt chân chính của Huyết điện
Triệu năm trước, Ma giới đã thành lập thương hội Thánh Tinh các, một nhóm
các Ma Đế bị chuyển đến Thương hội.
Huyết Dương Ma Đế trở thành phó hội trưởng của Thánh Tinh các.
Khác với Thiên Khu các chỉ là lâm thời đến đây, bọn họ đã được cho phép cư
trú trong lâu dài trong Huyền giới, chịu trách nhiệm về hoạt động kinh doanh
của lâu dài ở đây của Thánh Tinh các.
Hai bên là đối thủ cạnh tranh không đội trời chung, đặc biệt là khoảng thời gian
trước Thiên Khu các đã bị hai giới Tiên Ma tấn công nặng nề một phen, có mối
thù truyền kiếp.
“Ồ, Mâu Hội trưởng đã sống lại, thật đáng mừng!”
Huyết Dương Ma Đế nói lời chúc mừng, nhưng giọng điệu của hắn lại rất quái
gở.
“Vừa mới sống lại cho nên vội vàng chạy đến Huyền giới để kiếm chuyện làm
ăn, với xương cốt của ngươi, vẫn là không nên làm việc quá sức, nếu không lỡ
đâu sau khi bị cự tuyệt thì vết thương cũ tái phát thì phải làm sao đây?”
Lời nói kèm theo rất nhiều sự mỉa mai này khiến cho mấy Chuẩn đế khác bên
đó cũng cười.
Mặc Phong Chuẩn đế lạnh lùng nói: “Huyết Dương, ngươi còn mặt mũi nhắc tới
chuyện này sao? Đây không phải đều là nợ máu do Thánh Điện của ngươi vô
liêm sỉ sao?”
Vẻ mặt Huyết Dương Ma Đế lạnh lẽo: “Đế cảnh nói chuyện, làm gì có chỗ cho
ngươi chen ngang? Ngươi là cái thá gì? Đừng nói là ngươi, ngay cả Mâu Vũ
hiện tại cũng không đủ tư cách để nói chuyện ngang hàng với ta.”
“Ngươi nói cái gì!”
Mạch Phong và nhóm Giáng Hàn đều tức giận, muốn bay qua nhưng lại bị Mâu
Vũ ngăn cản.
Đồng thời lặng lẽ truyền âm nhắc nhở.
“Hắn đang cố tình chọc tức chúng ra, để chúng ta hành động bốc đồng, đừng có
quên chỗ này là nơi gần thần điện của Huyền giới.”
Vẻ mặt của Giáng Hàn và Mạch Phong đều kinh hãi.
Đúng vậy, nếu đánh nhau ở gần thần điện của Huyền tộc, sẽ khiến đối phương
không vui.
Hiện tại Thiên Khu các không được đối phương tin tưởng, nếu ra tay vào lúc
này, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng rất xấu cho Huyền tộc.
Khả năng có thể hợp tác trong tương lai gần như bị cắt đứt.
“Được rồi Huyết Dương, Thiên Khu các của bọn ta đi trên con đường của bọn
ta, các ngươi đi qua cây cầu của các ngươi, không cần phải quan tâm đến việc
của bọn ta!”
Thấy Mâu Vũ không tức giận không quấy phá mà bình tĩnh, không bị chọc tức,
Huyết Dương không khỏi cảm thấy nuối tiếc.
Người Huyền tộc không biết Thiên Khu các thú vị như thế nào, nhưng hắn thì
lại hiểu rất rõ.
Trước cuộc đột kích của Tiên Minh Thánh Điện vào Thiên Khu các, thương hội
bọn họ vẫn luôn chèn ép Thánh Tinh các và Quần Tiên hội, ngay cả khi Thánh
Tinh các và Quần Tiên Hội có một loạt các Tiên Đế Ma Đế làm chỗ dựa thì
cũng không giúp ích gì.
Bọn họ cũng không muốn người của Thiên Khu các và Huyền tộc đứng cùng
một phía.
Nếu có thể phá hủy thì phá hủy.
Phải nắm bắt cơ hội này để đánh bại hoàn toàn Thiên Khu các.
“Ta khuyên các ngươi nên bỏ cuộc đi.”
“Huyền tộc đã sớm xác định hai giới Tiên Ma, không có chỗ cho nơi thứ ba
chen vào!”
Mâu Vũ thản nhiên nói: “Cho phép hay không cho phép, không phải là chuyện
mà ngươi có thể quyết định.”
“Hừ, vậy thì cứ chờ xem!”
Trở lại phòng, Huyết Dương Ma Đế ngay lập tức triệu tập tất cả thuộc hạ của
mình đến.
“Thiên Khu các lần này đến đây, rõ ràng là muốn chia miếng bánh, mấy lần
trước đều là Giáng Hàn, Lung Lâm đến nói chuyện, nhưng lần này Mâu Vũ đã
đích thân tới, nên không thể không đề phòng!”
Một Chuẩn đế khác của Thánh Tinh các xem thường nói: “Mâu Vũ thì sao nào,
nàng ta bây giờ chỉ là một Chuẩn Đế.”
“Hồ đồ!”
Huyết Dương Ma Đế mới vừa rồi còn hạ thấp mặt mũi của Mâu Vũ, vẻ mặt lúc
này lại tràn đầy kiêng kị.
“Năm đó người phụ nữ này có thể một tay xây dựng Thiên Khu các, ngươi nghĩ
nặng lực của nàng là thứ mà Lung Lâm, Giáng Hàn có thể so sánh sao?”