Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 641




Khương chưởng môn than thở, tố cáo một hồi, cuối cùng cũng chỉ có thể lựa

chọn tiêu diệt hai hình nộm đó.

Cứ kéo dài mãi không chịu ra tay sẽ quá giờ.

Đến lúc đó hắn sẽ bị đánh giá là không đạt tiêu chuẩn.

Như thế sau khi đi ra ngoài, năng lực làm màu của hắn sẽ giảm đến đáy mất.

Cân nhắc hai nặng nhẹ hai bên, năng lực làm màu vẫn quan trọng hơn.

Để giữ được năng lực làm màu, hắn chỉ có thể nhịn đau đớn mà hủy hai bản

copy của chính mình.

Lại thổi một hơi nữa.

Hai cái hình nộm nhanh chóng sụp đổ rồi tan biến, đợt này trôi qua nhẹ nhàng

đơn giản như thế thôi.

Lần này, ở bên ngoài cuối cùng cũng có chút dấu hiệu sôi trào rồi.

“Đợt thứ hai cũng qua rồi?”

“Thế này đã được coi như là đạt tiêu chuẩn rồi đó!”

“Vượt qua tám tiểu cảnh giới, có thể làm được điều này, thật là quá hiếm thấy.”

Bọn họ vẫn nghĩ rằng, ở trong đó Thành ca đã trải qua một cuộc chiến đấu khó

khăn.

“Cuối cùng ta cũng hiểu được đôi chút tại sao điện chủ lại coi trọng hắn như thế

rồi.”

“Quả thật như thế, bảo ta vượt qua tám tiểu cảnh giới, thật sự ta không thắng

nổi.”

Hầu hết những người đang mong chờ sự thất bại của Thánh ca, lúc nhìn thấy

hắn thật sự đã đạt tiêu chuẩn, mặc dù có chút thất vọng nho nhỏ, nhưng dần dần

cũng chịu phục rồi.

Đương nhiên, vẫn còn một bộ phận nhỏ những người cứng miệng.

“Đạt tiêu chuẩn thì sao chứ?”

“Đối với một đại hiền giả mà nói, đây là điều cơ bản nhất mà, đúng không?”

“Đúng thế, đại hiền giả là vị trí có thể ngang hàng với điện chủ đó, mà chỉ có

thế này thôi sao? Chỉ thế này mà các ngươi đã cảm thấy đủ rồi?”

“Đường đường một đại hiền giả mà đánh giá xếp hạng không đạt được đến xuất

sắc, thế thì chỉ có thể nói là trò cười mà thôi.”

Nghe thấy những lời nghị luận bàn tán của bọn họ, đám Nguyễn Lăng Diêu và

Trác Ngạo Tâm âm thầm lắc đầu.

Các ngươi đúng là đám ếch ngồi đáy giếng, hiểu biết nông cạn!

Đó là người có huyền thuật cấp chí tôn đó.

Huyền thuật này đủ sức tiêu diệt kẻ địch cách biệt cả một đại cảnh giới.

Chỉ cần hắn phát huy, thông qua đợt thứ ba, lấy được đánh giá xếp hạng loại

xuất sắc chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay mà thôi.

Chính vì nguyên nhân này cho nên trước khi khảo hạch, các điện chủ không hề

lo lắng chuyện Khương hiền giả không vượt qua được khảo hạch.

Chuyện không hề đáng lo chút nào thì có gì mà phải lo lắng cơ chứ.

Chỉ đáng tiếc, các nàng cũng không hề biết mình cũng chính là ếch ngồi đáy

giếng mà nhìn ngắm bầu trời.

Với thực lực của Thành ca, cho dù thần điện của Bạch Huyền tộc có sắp xếp

khảo hạch cấp bậc cao nhất là Thiên Huyền cảnh đi chăng nữa, cũng chỉ là cho

không mà thôi.

Nhìn thấy bốn hình nộm Cực Huyền cửu trọng, bề ngoài vẫn giống hệt hắn như

cũ của đợt khảo hạch thứ ba ở trước mặt, Thành ca thở dài.

Tâm trạng của hắn đã bình tĩnh lại rồi.

Thậm chí còn có tâm trạng nhàn nhã nhìn ngắm. quan sát các đường nét trên

khuôn mặt của bốn hình nộm đó từ những góc độ khác nhau.

Từ đó xác định xem hắn rốt cuộc đẹp trai đến mức nào.

“Ài, thật sự là kiệt tác!”

Coi bốn hình nộm này làm gương rồi soi một lúc, hắn lại tràn ngập luyến tiếc

mà thổi một hơi.

Dưới sự tấn công của tiên lực đó, bốn hình nộm sụp đổ rồi tan biến.

Cửa ải khó khăn, đủ để ngáng chân tám mươi phần trăm đệ tử của thần điện, cứ

thế mà qua mất rồi.

“Xuất sắc!”

“Hắn lấy được xếp hạng loại xuất sắc rồi!”

“Vãi chưởng, sao hắn lại làm được vậy?”

“Ta nhớ đợt thứ ba là phải có đến bốn đối thủ rồi, thế mà hắn vẫn thắng được

ư?”

“Trâu bò, không hổ danh là đại hiền giả!”

“Phục rồi, phục rồi!”

Lần này, đến cả mấy kẻ cứng mồm cũng chẳng còn gì để nói nữa.

Đánh giá xếp hạng loại xuất sắc, chính bọn họ cũng không lấy được ấy chứ.

Hơn nữa, khảo hạch mà bọn họ đánh còn là cùng cảnh giới với bọn họ, mà khảo

hạch mà Khương hiền giả đánh là khảo hạch cao hơn hắn tám tiểu cảnh giới.

Đến cả mấy thiên tài của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền đang vây xem náo

nhiệt ở tít đằng xa, cũng cảm thấy hơi bất ngờ.

“Năng lực khiêu chiến vượt cấp của kẻ này, xuất chúng đấy!”

“Đây đã được coi là một kỳ tích nhỏ rồi.”

“Tử Kim Huyền Văn thật sự thần kỳ như thế sao?”

“Nếu như hắn có thể tu luyện tới cảnh giới cực cao, hắn thực sự sẽ trở thành kẻ

thù số một của tộc ta.”

“Hừ, ngươi cũng nói là nếu như. một người nửa năm trời cũng không thể thăng

lên một tiểu cảnh giới thì có gì mà đáng lo chứ?”

“Đúng vậy, cho dù Cực Huyền cảnh có mạnh hơn nữa, thì cũng chỉ là một Cực

Huyền cảnh cỏn con mà thôi.”

“Một thiên tài loại giun dế mà thôi.”

Thành ca cũng chẳng nghe thấy được những lời nghị luận bàn tán ở bên ngoài.

Lúc này hắn đã đang nghênh đón đợt kẻ địch thứ tư, tám hình nộm Cực Huyền

cửu trọng, hơn nữa vẫn giống hắn đến từng cọng lông y như cũ.

Khảo hạch đến mức độ này, đã vượt xa khỏi thói thường rồi.

Mặc dù những đòn tấn công của hình nộm đều rất cứng nhắc, nhưng muốn đánh

bại tám đối thủ cùng cảnh giới, không phải thiên tài loại chiến đấu đỉnh cấp thì

không thể nào làm được.

Nhưng đối với Thành ca mà nói, độ khó này căn bản không đáng để hắn phải

suy nghĩ.

Hắn chỉ vô cùng hào hứng, thích thú tiếp tục thưởng thức dung mạo của “chính

hắn” từ những góc độ khác nhau.

Nhìn đến mức say mê, thậm chí lưu luyến không nỡ rời.

Mãi đến lúc thời gian sắp hết, hắn mới không tình không nguyện, chưa thỏa

mãn mà thổi một hơi.

Tiên lực cuộn trào mãnh liệt bao phủ trong không gian khảo hạch, vốn dĩ sẽ

khiến cho khảo hạch linh văn chấn động kịch liệt, nhưng phạm vi lại bị hắn

khống chế một cách tuyệt diệu.

Chỉ lướt nhẹ qua trên người của tám hình nộm.

Giống như cơn gió mạnh thổi những chiếc lá rơi, tám hình nộm gần như cùng

lúc sụp đổ rồi tan biến.

Ải nay lại lần nữa trôi qua một cách nhẹ nhàng.

“Hoàn hảo, đánh giá xếp hạng loại hoàn hảo!”

“Chuyện này….”

“Chuyện này hơi vô lý rồi đấy?”

“Khiêu chiến với tám đối thủ cao hơn mình tám tiểu cảnh giới, vẫn thắng

được?”

“Khiêu chiến vượt cấp cũng có mức độ thôi chứ?”

“Với thực lực này của hắn, cho dù vượt quá một đại cảnh giới, quyết đấu với

Động Huyền cảnh nhất trọng, nhị trọng thì cũng có thể thắng!”

Lúc này, mấy thiên tài của hai tộc Kim Huyền và Ngân Huyền ở bên ngoài cũng

không kìm được mà kinh ngạc.

Khiêu chiến vượt cấp cũng có mức độ thôi đó.

Thoáng cái vượt qua nhiều cấp như thế, khó trách có phần hơi vô lý.

“Cực Huyền nhất trọng lại có thể phát huy lực chiến đấu của Động Huyền nhị

trọng sao.”

“Xem chừng Tử Kim Huyền Văn này, còn thần kỳ hơn ta tưởng tượng nhiều.”

“Nếu như kẻ này có thể tu luyện đến Địa Huyền cảnh, vậy thì một cấp độ này

thật sự không có kẻ nào có kẻ nào có thể cản được hắn.”

“May mà cảnh giới của hắn thăng cực kỳ chậm chạp…”

“Hy vọng cả đời này hắn chỉ là Cực Huyền cảnh!”

Dưới lời cầu chúc vô cùng “tốt đẹp” này của bọn họ, Thành ca cũng nghênh đón

ải khảo hạch cuối cùng.

Mười sáu hình nộm Cực Huyền cửu trọng xếp thẳng hàng, động tác đồng nhất,

vô cùng chỉnh tề xuất hiện trước mặt hắn.

Vẫn copy tướng mạo của hắn y như cũ.

Thành ca vốn còn định tiếp tục “soi gương” từ nhiều góc độ hơn nữa, nhưng đột

nhiên những hình nộm này lại lao về phía hắn.

Độ khó của ai cuối cùng không chỉ đơn giản là nhân đôi số người nữa.

Hình nộm của ải này linh hoạt hơn nhiều, không ngu ngốc đần độn, đợi hắn ra

tay rồi mới biết đánh trả như trước nữa.

Lúc đầu Lê Hàn Ngọc xông vào đến ải này, trải qua chiến đấu gian khổ, cuối

cùng vẫn là công cốc, việc sắp thành lại hỏng, bị nhấn chìm dưới làn sóng tấn

công.

Thành ca bất lực, chỉ đành thổi một hơi nữa.

Sau đó, hắn đã trở thành người duy nhất thông qua khảo hạch trong mấy ngàn

vạn năm trở lại.

Sau khi bên ngoài hiển thị đợt cuối cùng cũng thông qua rồi, tiếng nghị luận bàn

tán của tất cả mọi người đột nhiên ngừng lại.

Sau đó lại sôi sùng sục, nhanh chóng bùng nổ!

“Ôi trời ơi, ải cuối cùng cũng qua được rồi?”

“Đây là loại tuyệt vời vời đó!”

“Vãi chưởng, thế mà ta lại có diễm phúc được nhìn thấy đánh giá xếp hạng loại

tuyệt vời ra đời sao?”

“Thế này cũng quá khó tin quá rồi đấy?”

“Khương hiền giả đang khiêu chiến vượt cấp đó, sao lại làm được cơ chứ?”

“Đây ít nhất cũng là lực chiến đấu của Động Huyền ngũ trọng rồi, thật không

thể tin nổi!”

“Tử Kim Huyền Văn, danh bất hư truyền!”

Không ai có thể hiểu được.

Thậm chí đến đám Trác Ngạo Tâm và Nguyễn Lăng Diêu cũng cảm thấy khó

tin cực độ.

Các nàng biết Thành ca có huyền thuật cấp chí tôn, nhưng cho dù có trong tay

loại đại sát khí đó, cũng không thể nào làm được chuyện khoa trương đến mức

này chứ?

Vốn dĩ các nàng cũng dự tính chắc Khương hiền giả sẽ là loại xuất sắc, có thể

lấy được loại hoàn hảo đã coi như kỳ tích rồi.

Bây giờ, kết quả như thế này là sao đây?