Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 402




Sau một hồi vui vẻ, Thành ca phát hiện ai cũng nhìn mình với ánh mắt mong

chờ.

Cứ phải gọi là gào khóc đòi ăn.

Nhìn thấy mỗi người thân không có tí của cải gì nên hồn, sao mà lại không hiểu

ý của bọn họ chứ.

Chỉ là bọn họ không mặt dày như Ấn Tuyết Nhi, không nói thẳng ra.

“Ai da, các ngươi chết một lần, đại gia như ta cũng sắp phá sản rồi.”

Dù là nói thế nhưng vì các đệ tử đáng yêu của mình, hắn cũng rất sẵn lòng.

Trong Vô Cực Động Thiên có hơn trăm tên Tiên Vương, thứ mà mỗi người

dùng đều là tiên giáp tiên khí thất giai, ngoài ra còn có tiên bảo thượng phẩm.

Mà những Tiên Tôn với thiên phú dị thường, có hơn 100 người được trang bị

thất giai.

Bây giờ hắn chỉ có thể lấy hết ra.

Đệ tử đời thứ hai và ba đều có phần, còn đệ tử đời thứ tư thì đành thuận theo số

phận.

Thật ra, trước đó hầu hết nhóm Ma Vương của Phi Tiên môn đều không có tiên

khí thất giai.

Lần này coi như là cải tiến tập thể.

Hơn 300 người hớn hở thay trang bị mới, còn lại vài trăm người thì thất vọng ê

chề.

Thành ca giơ tay: “Hết cách rồi, lần này ta chỉ tiêu diệt mỗi Vô Cực Động Thiên

thôi, chỉ có nhiêu đó.”

“Qua một thời gian, nghĩ cách kiếm thêm vậy.”

Mọi người từ chìm trong thất vọng nghe xong cũng sốc đến tận mang tai.

“Cái gì?”

“Chưởng môn tiêu diệt Vô Cực Động Thiên rồi á?”

“Đù má, một môn phái lớn như Vô Cực Động Thiên cũng bay màu rồi ư?”

“Không hổ danh là chưởng môn, quả nhiên đã ra tay thì không phải là tầm

thường.”

Cái này cũng quá đỉnh cao rồi, hơn 800 Ma Vương cung cấp cho Thành ca một

lượng lớn giá trị kinh sợ.

Tính sơ sơ là được cộng thêm hai nghìn vạn công đức.

Thành ca suy ngẫm, cái này ít nhất cũng có tí vốn.

Đệ tử ở đây đều là cảnh giới cấp cao, là đối tượng hoàn hảo để dọa cho kinh sợ,

xem ra sau này phải nghĩ ra nhiều thứ hay ho hơn mới được.

“Được rồi, diễn biến chi tiết các ngươi có thể hỏi Mạc trưởng lão.”

“Ngoài ra còn có một việc, nơi này chính là Thương Long cốc, sau này ta sẽ

xuất hiện với tư cách là Thương Long Đại Đế.”

“Các ngươi phải giả vờ không quen biết ta.”

Lệnh vừa ban xuống, khiến mọi ngươi hoang mang tột độ.

Vì thế Mạc tiên nhân ra mặt, nói ra ba lý do mà hắn tự cho là mình thông minh

mới nghĩ ra lần trước một lần nữa.

Mọi người giờ mới hiểu “mưu đồ lâu dài” và “lương khổ dụng tâm” của chưởng

môn.

Người này đến người khác gật đầu răm rắp, thể hiện nhất định phối hợp.

Nhất là Ấn Tuyết Nhi, tích cực lớn tiếng đáp ứng.

“Phải thi hành nghiêm chỉnh mệnh lệnh của chưởng môn.”

“Ai dám tiết lộ thân phận của chưởng môn cho Kỷ sư tỷ và Lâm Ninh, lão

nương nhất định không tha.”

“Đây chính là vì chưởng môn cùng nhau rách vách khó khăn, các ngươi phải

chú ý cho ta một chút.”

Thành ca thậm chí còn nhìn thấy tia mừng thầm trong mắt nàng.

Nhất thời có chút buồn bực.

Mạc Trần, Đan Thái, Ngụy Miêu, lúc trước tiếp nhận mệnh lệnh này, đều tỏ vẻ

bực bội.

Sao mà ngươi lại vui thế?

Không lẽ giả vờ không quen biết ta rất hợp với ý ngươi hả?

“Nhưng nhiều người chúng ta hồi sinh thế này, làm sao có thể giải thích được

với Kỷ sư tỷ đây?”

Nhất thời, hơn 800 người đồng loạt đưa ra kế sách.

Cuối cùng Thành ca tự mình đưa ra quyết định.

“Các ngươi chỉ cần nói đây chính là thiên phú của Thương Long Đại Đế.”

“Dù sao rốt cuộc Cửu Văn Thương Long có những thiên phú gì, nhưng tộc khác

cũng không rõ lắm.”

Những người khác gật đầu nhận lệnh, dưới sự dẫn dắt của ba người Mạc Trần,

lần lượt bay về Phi Tiên môn.

Nhìn họ rời đi, Thành ca rời khỏi sơn động, định quay về Long Đế cung của

mình.

Nhưng lúc này bên tai truyền đến tiếng cười.

“Thật sự nghĩ không ra, Thương Long Đại Đế lại có thần kỹ hồi sinh này.”

Âm thanh lanh lảnh phía sau có chút mềm mại dễ nghe, mang theo chút đùa cợt.

Giống như một đại tỷ phúc hắc nham hiểm kề bên tai thì thầm.

Thành ca giật mình, nhưng nhìn xung quanh không thấy gì.

Giọng nữ truyền đến vẫn đầy ý cười cợt.

“Không cần tìm ta, ta ở bên cạnh ngươi.”

Thành ca phóng thích thần niệm, nhưng hoàn toàn vô hiệu.

Người kia dường như không hề tồn tại, mà lại giống như tồn tại ở khắp mọi nơi.

“Vậy thì người hiện hình đi.”

“Chưa phải lúc.”

“Được thôi, tùy ngươi.”

Khương chương môn nhún vai thể hiện không quan tâm.

“Thích theo dõi thì cứ theo dõi đi.”

Hiển nhiên giọng nói trong bóng tối cũng có chút bất ngờ, xem ra người đó

cũng không ngờ tới tình huống này.

“Ngươi không sợ?”

“Sợ cái gì?”

Ta đây còn không sợ chết, cho nên đương nhiên cũng không sợ có người sát hại

mình.

Thậm chí hắn còn ước ấy.

“Xem ra ngươi có rất nhiều bí mật.”

“Từ ngày đầu tiên người vào Thương Long cốc, ta đã ở bên cạnh ngươi quan

sát, không rời nửa bước.”

“Bao gồm cả việc ngươi tắm tiên, ta đều nhìn thấy rõ từng tí một.”

Vừa nãy Thành ca – kẻ tỏ vẻ còn chả quan tâm, giờ lại lập tức nhảy dựng lên.

“Đù má không phải chứ?”

“Nữ yêu kia còn không mau cút ra đây nhận tội!”

“Bồi thường cho ta, cũng phải cho ta nhìn mặt mới công bằng.”

“Ha ha ha…”

Giọng nữ trong bóng tối không biết xấu hổ mà cười vang lên.

“Không phải là ta không muốn, chỉ là ta không làm được.”

“Tại sao?”

“Ta căn bản không có thể xác, chỉ còn có ý niệm.”

“Ra thế, vậy rốt cuộc ngươi là ai?”

“Ngươi đoán xem?”

“Ta đoán…”

Thành ca trợn mắt, cố tình nói ác ý: “Ta nghĩ cô là một nữ yêu háo sắc cô độc

ngàn năm, bởi vì lúc sống không có được người mình yêu, nên sau khi chết mới

âm thầm lén lút nhìn trộm khắp nơi.”

“Gan ngươi cũng lớn lắm…”

“Dù sao người cũng chỉ là một ý niệm, cũng không bứt nổi một cộng lông của

ta.”

“À thế à, nếu như ta nói cho ngươi biết Thương Long cốc này là của ta, Thương

Tật, Thương Khung đều đã từng là thuộc hạ của ta thì sao?”

Thành ca thản nhiên hỏi lại: “Thì?”

Đột nhiên ngay sau đó, hắn hoang mang.

Nhìn xung quanh cực kỳ khó tin.

“Ngươi, lẽ nào ngươi là Thương Long Đại Đế kia sao?”

Tiếng cười của nữ nhân trong bóng tối phát ra lanh lảnh.

“Không tệ không tệ, thật hiếm khi ngươi có thể biểu cảm hấp dẫn như thế, có

chút đáng yêu.”

“Không phải chứ…”

Thành ca đờ hết cả người.

Nữ nhân ở nơi tối tăm này hóa ra lại là Thương Long Đại Đế tiếng tăm lẫy lừng

sao?

Lẽ nào một trong ba vị vua của Long tộc như Thanh Long Đại Đế, người khống

chế quy tắc tốc độ trong truyền thuyết, cũng là người có thể một mình tiêu diệt

ba bốn vị Tiên Đế, Ma Đế mạnh mẽ của nhân tộc?

Ở thời kỳ đỉnh cao, từng chỉ huy hàng trăm Chuẩn Đế và hàng vạn Long Vương

của Thương Long tộc, Thương Long Đại Đế tung hoành tiên giới lại là nữ nhân

ư?

À không đúng, là Mẫu Long?

Hơn nữa còn là Mẫu Long phúc hắc mặt dày không biết xấu hổ, không chút

kiêng kỵ.

Điều này đúng là không thể nào tin nổi.

Tam quan của Thành ca vỡ vụn.

Trước đó vị Thương Long Đại Đế trong tưởng tượng của hắn là một vị uy

nghiêm lỗi lạc, thần thái vô cùng mạnh mẽ mà sâu lắng, là hình ảnh của một con

rồng già khổng lồ xuất hiện mang theo uy mãnh ngợp trời.

Chính là xuất trận khiến cho thiên hạ biến sắc trùng trùng điệp điệp vạn long

quy phục không hé nửa lời.

Mở miệng chính là “hậu bối, ta chính là tổ tiên của tộc Thương Long…”

Kết quả lại là cái thể loại này hả?