Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 371




Lúc đầu nhìn thấy giá cả tăng vọt, Thành ca còn tràn trề hào hứng.

Nhưng sau khi xem đến mảnh thứ mười mấy, hắn hơi mệt mỏi rồi.

Thậm chí hắn cảm thấy những âm thanh không ngừng ra giá kia rất ồn ào, thế là

tiện tay bày kết giới, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Những người khác có mặt ở đây lại không hề thảnh thơi như vậy.

Ai nấy đều rất khẩn trương, sốt ruột, mải suy tính thiệt hơn.

Thời gian trôi qua, mảnh thứ 100 đã bán mất rồi.

Mảnh thứ 200 đã bán mất rồi…

Hầu hết giá sau cùng của mỗi một mảnh Tiên Duyên Lệnh đều khác nhau,

nhưng lại có một điểm giống nhau, đó là giá cả đều cao đến mức không tưởng.

Hầu như đều là khoảng 2000 vạn.

Thậm chí có một mảnh tăng vọt lên tới 2510 vạn.

Mắt thấy giá cả mỗi mảnh cứ lên lên rồi xuống xuống, đáng lẽ rất nhiều định

xem xét trước, nhưng giờ lại không thể tiếp tục bình chân như vại mà tiếp tục

xem được nữa rồi.

Cục diện này không hề giống với những gì mà bọn họ dự đoán.

Giá cả này, hoàn toàn không hề có chiều hướng sẽ giảm xuống!

Trung tiên giới quá lớn, số lượng Tiên Tôn cầm trong tay trên 700 vạn tiên tinh

tới đây tham gia với tranh đoạt cũng phải có đến tám phần mười.

Mà giờ Tiên Duyên Lệnh chỉ còn lại chưa đến 1000 mảnh.

Vốn dĩ không phải cuộc cạnh tranh càng ngày càng ít, mà là sẽ càng ngày càng

trở nên quyết liệt.

Một khi đến cuối cùng, chỉ còn sót lại mấy chục mảnh, nhất định sẽ có một cảnh

tượng chém giết đỏ mắt trên ở nơi này.

Ngươi chờ xem xét, còn những người khác lại không hề chỉ đứng nhìn như vậy

đâu.

Bây giờ không giành được, về sau cũng chẳng thể tranh đoạt được nữa.

Cứ như vậy, giá cả Tiên Duyên Lệnh không ngừng tiếp tục tăng.

Đến khi còn hơn 800 mảnh, quả nhiên đã vượt mức 3000 vạn.

Mà mấy chục mảnh cuối cùng, giá lại còn tăng đến tận 4000 vạn.

Đặc biệt là mảnh cuối cùng, lại còn dẫn đến cả một trận tranh đoạt điên cuồng.

Mảnh cuối cùng được chốt với cái giá trên trời là 7300 vạn, giao dịch thành

công.

Nguyên Chân Nguyên Thịnh và mọi người mong chờ số lượng tiên tinh khổng

lồ kia, thở hổn hà hổn hển.

Lợi nhuận này gấp bao nhiêu lần vậy?

Tổ sư gia thật đúng là biết chơi quá đê!

Còn cái suy nghĩ trước đó không thể tăng giá, giờ đã vứt ra sau đầu từ lâu rồi.

Cái gì có thể đánh bại cả thanh danh đây…

Bản thân đã từng nghĩa đến điều đó hay chưa?

Lúc này, tất cả những người đã mua được Tiên Duyên Lệnh đều vào ở trong biệt

viện ở cạnh chủ điện.

Bây giờ, hơn 30 vạn Tiên Duyên Lệnh, tất cả đều đã có chủ.

Đại hội long trọng này cuối cùng cũng đến hồi kết.

Chỉ có điều, phần lớn những người ở đây đều không mua được, tinh thần lập tức

cuộn trào mãnh liệt, một hồi lâu mà vẫn không muốn rời khỏi nơi này.

“Được rồi, đã bán xong, mọi người giải tán đi!”

Thành ca đang chợp mắt nhanh chóng tỉnh giấc rồi đứng lên.

May là có hắn ở đây thì mới có thể bảo đảm nơi này còn ổn định được.

Nếu đổi thành bất kỳ tông môn nào mà không phải hắn, cho dù có Tiên Vương

trấn thủ đi chăng nữa thì e rằng cũng không thể làm yên lòng nhiều sự thất vọng

đến đỉnh điểm như vậy, đến mức Tiên Tôn cũng phải trút giận ra ngoài.

Nếu như ai đó đến tận đường cùng, có lòng muốn khiêu khích thì không chừng

lại còn xảy ra hỗn chiến ấy chứ.

Hắn nhẹ nhàng nói một câu, những người đang muốn phát tiết nỗi lòng cũng chỉ

có thể về nhà trút bỏ.

Hội nghị kết thúc, tất cả lại trở lại bình yên.

Một mặt thì bên ngoài bị kinh ngạc bởi cái giá trên trời này của Tiên Duyên

Lệnh, mặt khác lại tính toán, họ lại ngạc nhiên vì phát hiện ra là Phi Tiên môn

không hề còn sót lại một mảnh Tiên Duyên Lệnh nào hết.

“Lẽ nào Phi Tiên môn không định phi thăng sao?”

“Vậy mà lại bán đi tất cả ư?”

“Bọn họ không định đợi đến lần tiếp theo thật đấy chứ?”

“Không có lần tiếp theo đâu, chắc chắn sau đợt này Tiên Đế sẽ xuống dưới đó

can thiệp.”

“Ta lại muốn xem xem, bọn họ kiếm được tiên tinh nhiều như vậy, đến lúc đó

giữ kiểu gì.”

Đủ các thể loại tin đồn ghen ghét đố kị được lan truyền ở khắp nơi, cơ mà việc

đó chẳng ảnh hưởng gì đến Thành ca hết.

Hắn lại đang vui vẻ kiểm kê lợi số nhuận thu hoạch được.

Ban đầu hắn chỉ mong đợi tới con số hơn 900 tỷ tiên tinh thượng phẩm, cuối

cùng đếm lại thì còn nhiều thêm được 300 tỷ nữa.

Sau khi đổi thành công đức, có lẽ được khoảng hơn 120 triệu.

Chính hắn cũng không khỏi bái phục đầu óc của chính mình đến vậy.

“Ha ha, Tiên Vương khó thăng cấp thì sao chứ?”

“Tốc độ bản thân kiếm công đức nhanh như vậy, ai có thể ngăn nổi ta đây?”

Sau khi hắn đổi toàn bộ đống điểm công đức này thành đan dược, hắn – một kẻ

“lâu lắm rồi” không thăng cấp cảnh giới, cuối cùng cũng từ Tiên Vương lục

phẩm thăng đến Tiên Vương bát phẩm.

Sau thoáng chốc vui sướng, hắn sờ cằm suy nghĩ một lúc.

“Với cảnh giới bây giờ, ta đi gặp đám đệ tử như Tiểu Hàm Tiểu Ninh thì hẳn là

sẽ không còn mất mặt nữa đâu nhỉ?”

“Trong suy nghĩ của bọn họ, anh đây là một hình tượng cao quý, không thể sụp

đổ được.”

Một trăm triệu năm chưa gặp, hắn cũng không biết đám đệ tử kia đạt đến cảnh

giới nào rồi.

Thân là chưởng môn, ít nhất cũng phải có cảnh giới Tiên Vương để có đủ thể

diện đúng không?

Đây mới là nguyên nhân lớn nhất đã khiến hắn liều mạng kiếm công đức để

thăng cấp.

Nếu không thì có hack hồi sinh rồi, hắn còn cần thực lực mạnh như vậy làm gì?

Một khoảng thời gian sau đó, các nơi chuẩn bị chiêng trống rùm beng vì phi

thăng.

Trừ 30 vạn phía bên Thành ca ra thì bên ngoài vẫn còn có 3 vạn Tiên Duyên

Lệnh mà.

Hầu hết 3 vạn Tiên Duyên Lệnh đều tập trung trong tay Thái Cổ Ma môn, Tiên

môn hàng đầu, đương nhiên sẽ không mang ra bán giống như hắn.

Nội bộ những tông môn này, giờ đây đang tiến hành tuyển chọn nhân tài.

Mà ở thượng tiên giới, để nghênh đón một lượng người phi thăng mới, không ít

người quản lý của thế lực cũng đến hai điểm phi thăng là Tử Tiêu đài và Minh

Trì.

Các Tiên Đế và Ma Đế cũng đã bố trí xong thiên la địa võng từ lâu, chỉ đang đợi

Phi Tiên môn chui đầu vào rọ.

Còn bên Phi Tiên môn thì lại yên bình và êm ả.

Cuối cùng, ngày phi thăng đã đến!

Hôm nay, bầu trời của tất cả các thiên vực của trung tiên giới đều biến thành

màu vàng, lạ kỳ mà chói lọi.

Các Tiên Tôn ở trong biệt viện cạnh chủ điện cũng nhau nhau bước ra ngoài,

Tiên Duyên Lệnh của họ cũng dần dần sáng lên.

“Ha ha ha, thật không thể ngờ được đến ngày ta phi thăng!”

“Khương lão tổ giữ chữ tín thật đấy!”

“Đúng vậy, mặc dù giá cả có đắt một chút, nhưng chỉ riêng việc chín năm bình

yên không có ai đến cướp đoạt thì cũng rất đáng giá rồi.”

“Thượng tiên giới, lão phu tới đây!”

“Chư vị, ngày sau trở thành Tiên Vương rồi ta lại tụ họp!”

“Sau này gặp gỡ, hi vọng tất cả mọi người đều đã là thủ lĩnh một phương trời ở

thượng tiên giới…”

Với tâm trạng hân hoan khôn xiết, hơn 30 vạn tiên nhân cầm Tiên Duyên Lệnh

trong tay nhẹ nhàng bay bổng rồi bay thẳng lên trời cao.

Rồi nhanh chóng được thu vào bên trong kim quang chỉ dẫn, biến mất hoàn

toàn.

Toàn bộ cảnh tượng này vô cùng nguy nga tráng lệ.

Cách đó không xa, đám đệ tử Phi Tiên môn đang ngẩng đầu dõi theo.

Mãi cho đến khi bầu trời không bóng người, kim quang chỉ dẫn đều tản đi rồi

mới nhao nhao than thở.

“Haizz, bọn họ thật sự phi thăng rồi.”

“Hâm mộ quá.”

“Nếu chúng ta cũng có thể thăng như vậy thì tốt biết mấy!”

“Tiên Duyên Lệnh của chúng ta bị bọn họ mua mất rồi…”

“Bớt nhiều lời đi, lão tổ tự khắc có sắp xếp.”

Lúc Thành ca bay ra ngoài, Nguyên Chân Nguyên Thịnh cùng với đám người

Tiêu Hỗn, Vô Quyết, ba Thi Vương và hơn mười vạn đồ tử đồ tôn của bọn họ

đã đợi ở bên ngoài từ rất lâu rồi.

“Bọn họ đều đã phi thăng, bây giờ cũng nên đến lượt chúng ta phi thăng rồi.”

Hắn kéo dài mãi đến bây giờ, cũng là vì ngay từ đầu đồng ý bảo vệ đám người

này 9 năm không bị cướp đoạt.

Nếu không thì hắn đã có thể đi ngay từ ngày bán xong rồi.

“Hả? Phi thăng kiểu gì?”

Đám người vẫn không thể hiểu nổi.

“Đừng nói là Tiên Duyên Lệnh, ngay cả đến kim quang chỉ dẫn cũng không còn

nữa rồi mà.”

“Tiên Vương lên tiên giới không cần phải dùng đến kim quang chỉ dẫn, các

ngươi quên rồi sao?”

“Nhưng chúng ta không phải Tiên Vương…”

“Quên nói cho các ngươi biết, trong tiên pháp lão tổ tu luyện, có một món là

Toàn Cơ đạo trường, có thể chứa đựng được người từ bên ngoài vào trong đó.”

Cái gì cơ?

Hóa ra lão tổ còn để lại chiêu này nữa hả?

Thế mà lại không nói sớm, hại mọi người tim đập muốn rớt ra ngoài luôn rồi.

Ban đầu đám người Phi Tiên môn còn chán nản thất vọng, ngay lập tức thay đổi

sắc mặt, cũng trở nên vui vẻ hào hứng hơn nhiều.

“Ha ha, ta đã ngờ tới việc lão tổ còn có chiêu cuối từ lâu rồi mà.”

“Nhất định rồi, tổ sư gia hắn không thể không sắp xếp chút gì đó, ngay từ đầu

hắn đã không hề quên chúng ta.”

“Hóa ra chỉ là diễn trò cho bên ngoài xem thôi, đúng là cao minh!”

“Trước đó mấy người các ngươi đâu có nói như vậy, lời oán giận cũng đâu có

ít…”

“Nói linh tinh gì thế hả, chứng cứ đâu?”