Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 358




5000 vạn năm trước, địa vị của Trầm Châu ở Vô Cực Động Thiên còn không

cao bằng bọn họ, nhưng bây giờ người ta đã là Chuẩn Đế.

Cho dù Vô Cực Động Thiên ở thượng tiên giới, thân phận của hắn và ba vị Tiên

Đế gần như đứng ngang hàng.

Bây giờ nói chuyện với hắn, Linh Mặc Tiên Vương không thể không chú ý một

chút.

“Người này phá vỡ quy củ của trung tiên giới rất nhiều lần, mong rằng ngươi thi

triển bản lĩnh lôi đình, xóa bỏ tai họa này!”

Trầm Châu Chuẩn Đế thật sự giống như đồn đại, rất lạnh nhạt với thế đời.

Thái độ của Linh Mặc Tiên Vương tha thiết như vậy mà chỉ đổi lấy được một

câu của hắn.

“Ngươi muốn trừng trị như thế nào?”

Đám Tiên Vương của Vô Cực Động Thiên mừng rỡ.

Người ta là ít lời, cũng không nhiệt tình, nhưng thái độ dứt khoát!

Có yêu cầu gì ngươi cứ việc nói, bất kể chiên xào nấu rán thì chắc chắn cũng

đều có thể làm được.

Linh Mặc Tiên Vương thầm nghĩ, ngươi đã dễ nói chuyện như vậy, vậy thì ta

dành nói thêm chút yêu cầu.

“Tốt nhất là bắt người này lại, ta thấy toàn thân hắn đều là bí mật, nhất định có

mang theo cơ duyên vô cùng to lớn…”

Ngoài ra hai tên Tiên Vương kia cũng bổ sung vài câu: “Tông môn Phi Tiên

môn này cũng rất kỳ lạ, bất kể một trăm triệu năm trước hay là bây giờ, đều đã

xảy ra rất nhiều điều kỳ lạ!”

“Ta đề nghị tiêu diệt hoàn toàn phái này!”

“Nhổ cỏ mà không nhổ tận gốc thì gió xuân thổi lại mọc!”

Tịch Vân Tiên Vương nhịn không được mắng ra tiếng: “Chết tiệt! Các ngươi

quá độc ác rồi đấy!”

Mấy người Sát Lợi Vô Quyết cũng chửi ầm lên: “Thật cmn tiểu nhân đắc ý là

ngông cuồng ngay được!”

“Các ngươi là cái thá gì chứ?”

“Không có sự giúp đỡ từ thượng tiên giới thì các ngươi còn chẳng bằng cái cục

cớt gì hết!”

Linh Mặc Tiên Vương âm trầm nhìn mấy người một cái, cười lạnh một tiếng,

quay lại nêu ý kiến với Trầm Châu Chuẩn Đế.

“Còn có, 12 người Tiêu Hỗn Ma Vương này đều là đồng đảng của hắn, tốt nhất

giải quyết quyết hết một mẻ, để trung tiên giới lại trong sạch trở lại…”

Hắn có chỗ chống lưng nên mới kiêu ngạo như thế đấy.

Không phục đúng không? Liệu mà nhẫn nhịn đi!

Nhìn Linh Mặc Tiên Vương vô cùng phấn khích, Thành ca bật cười.

“Vậy thì giết bọn họ đi.”

Nói xong câu đó, hắn trực tiếp bay thẳng sang một bên, giống như là lo lắng bản

thân sẽ bị máu bắn tung tóe lên vậy.

Trầm Châu Chuẩn Đế nghiêm nghị gật đầu một cái.

“Được!”

Tất cả mọi người có mặt ở đây đều ngớ người.

Tình huống gì thế này?

Cảnh tượng vừa mới hỏi “trừng trị như thế nào”, không phải đang hỏi đám

người Linh Mặc Tiên Vương, mà là hỏi Khương Thành.

Sao có thể có chuyện đó được chứ?

Trầm Châu Chuẩn Đế không phải người Vô Cực Động Thiên sao?

Sao hắn lại nghe theo Khương chưởng môn, đi giết ngược người một nhà cơ

chứ?

Không ai có thể hiểu nổi.

Đám người Tiêu Hỗn Tịch Vân biết Khương chưởng môn đã từng có ân với rất

nhiều người, nhưng vị Trầm Châu Chuẩn Đế này, cũng không phải một nhóm

người năm đó cùng bọn họ phi thăng.

Hẳn là không có giao tình gì mới đúng chứ?

Mà những người khác thì càng nghĩ không ra.

Khoảnh khắc Trầm Châu Chẩn Đế dứt lời, hắn trực tiếp mở tiên quốc, nhốt ba

Tiên Vương, trong đó có cả Linh Mặc vào trong.

Tiên quốc kia của hắn muôn hình vạn trạng, đã xuất hiện vô số sinh linh từ lâu

rồi

Nhìn kỹ lại thì không phải nhân loại, mà là từng đóa từng đóa linh thể hình

kiếm.

Ở thời khắc tiên quốc xuất hiện, dường như thế giới của vùng không gian này

như là được tạo thành từ những thanh kiếm, thế giới gốc đã hoàn toàn bị thay

thế.

Tất cả mọi thứ trong thế giới này đều có vị trí thuộc về nó.

Bỗng nhiên, một luồng trực giác hoàn toàn bị khóa chặt lan khắp trong lòng của

mỗi người.

“Không!”

Sắc mặt Linh Mặc Tiên Vương đại biến, vô cùng hoảng sợ.

Hắn nằm mơ cũng không ngờ rằng sẽ có một màn như thế này.

Đòn sát thủ lớn nhất, thế mà quay đầu tấn công chính bản thân hắn.

“Trầm Châu, ngươi điên rồi sao?”

“Chẳng lẽ ngươi đã quên mình là ai, quên bản thân thuộc về tông môn nào

sao?”

“Vô Cực Động Thiên bồi dưỡng ngươi, sao ngươi có thể phản bội, ngươi…”

Vô số linh kiếm như thiêu thân lao đầu vào lửa, một thanh cổ kiếm nối với bầu

trời đã thành hình.

Vẻ mặt Trầm Châu ngây ra.

“Năm đó ta gia nhập Vô Cực Động Thiên, chỉ vì thu hoạch kiếm đạo điển tịch.”

“Thành quả của ta, cũng không hề có công lao của các ngươi.”

“Cái gì cơ!”

Linh Mặc Tiên Vương và một đám Tiên Vương của Vô Cực Động Thiên trực

tiếp điên rồi.

Những người khác ở đây cũng há to miệng, hoàn toàn không dám tin điều mình

nghe được.

Một Vô Cực Động Thiên tung hoành cả trung tiên giới, giờ đây lại bị chính

Trầm Châu Chuấn Đế - nhân vật chiêu bài của họ… phản bội ư?

Phản bội đột ngột như vậy, tùy ý như vậy.

“Cái tên phản đồ nhà ngươi!”

Linh Mặc Tiên Vương sắp rách cả mí mắt, suýt chút nữa sụp đổ.

Hắn tức giận gào thét: “Sao ngươi có thể như vậy!”

“Họ Khương này cho ngươi cái gì để ngươi phải làm như thế hả…”

“Hắn… bồi dưỡng ta.”

Trầm Châu Chuẩn Đế với một bộ bạch y, hai con ngươi hơi hạ xuống, thanh cổ

kiếm này chậm rãi bổ xuống toàn bộ tiên quốc từ nam tới bắc.

Tất cả Tiên Vương của Vô Cực Động Thiên chỉ cảm thấy một luồng ý lạnh từ

bàn chân nháy mắt xông đến đỉnh đầu.

Giờ khắc này, vậy mà bọn họ không thể nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt

nhìn thanh kiếm khổng lồ kia hạ xuống.

Linh Mặc Tiên Vương lớn tiếng gầm thét: “Là ngươi ép chúng ta!”

“Hôm nay ta phải thanh lý môn hộ, diệt trừ tên phản đồ này!”

“Giết!”

Ba tên Tiên Vương trên bầu trời đã có quy luật tăng cường, tiên quốc này không

hề trói buộc được bọn họ.

Chỉ thấy kim quang trên cơ thể ba người đồng thời sáng chói, rọi thẳng lên trời

cao.

Trong nháy mắt, nhanh chóng đục thành ba cái lỗ trên bề mặt tiên quốc kia.

Bất kể Tiêu Hỗn Tịch Vân ở đây, hay là Võ La, Nhận Ám, đều cùng cảm nhận

được có ba thứ quan trọng của thế gian này đã xảy ra thay đổi.

Là một Tiên Vương, lý giải của bọn họ đối với thế giới này đã đạt tới trình đồ

cực cao.

Nhưng mà, nhưng bọn họ cũng chỉ có trực giác, cũng không biết rốt cuộc là cái

gì.

Về phần đám Tiên Tôn như Nguyên Chân Nguyên Thịnh, lúc này vẫn không hề

có cảm giác hệt như trước.

“Tâm có lôi đình!”

Kèm theo tiếng quát ngắn này của Linh Mặc Tiên Vương, mấy người Tiêu Hỗn,

Vô Quyết, Tịch Vân, Minh Trì…12 người cùng nhau ngã xuống từ trên cao.

Ai nấy đều ôm ngực, vẻ mặt đau đớn.

Lôi đình vốn nên tới từ ngoại giới.

Đây là quy luật của Tiên Đế, bỏ đi quy luật gốc, khiến quy tắc lôi không chịu

khống chế đột nhiên xuất hiện trong cơ thể bọn họ.

Quy tắc vô cùng rối loạn, bất cứ lúc nào cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Minh Trì và Lưu Duyên thực lực kém nhất, suýt chút ngất đi tại chỗ.

Thành ca nhíu nhíu mày, hắn cũng cảm nhận được quy tắc lôi kia gây chuyện.

Nhưng mà bởi vì hắn có thể hồn là Tiên Ma Đồng Thể đứng đầu, cùng với trình

độ cảm ngộ quy tắc cấp Đại Viên Mãn, cho nên quy tắc đó không hề tạo thành

chút thương tổn nào cho hắn.

Những người ở bên ngoài vòng chiến còn phải chịu ảnh hưởng, huống chi Trầm

Châu Chuẩn Đế đang giao chiến chính diện bên trong.

Bùm!

Một tiếng nổ vang lên.

Bạch y bị rách vài vết, nhưng tiên thể lại không có bất kỳ dấu vết thương tích

gì.

Xoẹt!

Ánh kiếm như dải lụa vung lên.

Linh Mặc Tiên Vương vừa mới hô quy luật không thể chạy trốn, ngay cả người

cùng tiên quốc cùng đồng thời bị mạnh mẽ chém giết.

Hai gã Tiên Vương khác hoảng hốt!

Nhưng mà còn không đợi bọn họ cùng thi triển hai đạo quy luật khác, ánh kiếm

đã lướt qua ngang eo.

Uy hiếp của lực lượng quy luật cuối cùng tản đi, đám người Tiêu Hỗn Tịch Vân

vừa được buông lỏng đã cùng nhau âm thầm kinh hãi thực lực của người này.

Bỏ qua ảnh hưởng quy luật của Tiên Đế, cưỡng ép thi triển kỹ năng, khéo léo

lấy lực phá.

Đây chính là sức chiến đấu của cấp bậc Chuẩn Đế sao?

Sau khi giết ba tên Tiên Vương được quy luật tăng cường, cao thủ còn lại của

Vô Cực Động Thiên cũng không có bất kỳ cơ hội nào nữa.

Sau một lát, đều đã bị giết không còn một mống nào.

Từ đó, những kẻ quyền cao chức trọng của Vô Cực Động Thiên ở trung tiên

giới đều đã bị tiêu diệt sạch.

Môn Thái Cổ Tiên môn được truyền thừa không biết bao nhiêu năm, e rằng

không còn cơ hội để khôi phục vinh quang như trước kia nữa rồi.

Nơi đây lặng ngắt như tờ.

Nhiều Tiên Vương như vậy, cứ thế mà chết sao?

Liếc nhìn sát thần này, đến cả mấy người Vô Quyết Tịch Vân cũng âm thầm đề

phòng.

Chỉ thấy Trầm Châu Chuẩn Đế nhẹ nhàng bay tới, đáp xuống trước mặt Thành

ca một lần nữa.

“Năm đó ta tới đây không hề khiêu chiến Thiên Hà Tiên Vương, ta chỉ hỏi hắn

hành tung của ngươi.”