Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 273




Vị tiên tiếp khách rất muốn nói, đương nhiên là có liên quan!

Đây là lần đầu tiên có người dám giết người trong địa bàn Thiên Khu các.

Hơn nữa còn giết đến máu me đầy đất, cảnh tượng vô cùng tàn khốc.

Đây là chả khác nào đánh vào mặt Thương hội mặt một cái thật đau!

Nếu là lúc trước, lập tức sẽ có cao thủ trong thương hội ra mặt rồi.

Sau đó cứ đáng trừng trị thì trừng trị, nên bồi thường thì bồi thường, ở trước

mặt lực lượng Thiên Khu, bất cứ kẻ nào cũng phải co rúm lại.

Nhưng bây giờ, bọn họ thật sự không còn có lập trường để làm như vậy.

Bởi vì ban nãy bọn họ vừa mới ngầm cho phép Chử Triều kiếm chuyện khiêu

khích, chẳng khác gì là tự mình làm hỏng cái quy tắc này rồi.

Lúc này lại tìm vấn đề của Khương Thành, đó chính là tiêu chuẩn kép điển hình

rồi, thế sẽ đập nát bảng hiệu Thiên Khu các.

“Hửm?”

Thành ca cau mày.

“Không có không có, khách quý muốn muốn giao dịch đương nhiên là có thể,

mời đi theo ta…”

Lúc này vị tiên tiếp khách tiên cũng đã nhận được chỉ thị phía trên, giao dịch

tiếp tục.

Có điều, do Phân Hội Trưởng Đinh Thụy đích thân ra mặt.

Đoàn người trong ánh mắt soi mói của mọi người ở đây, rất nhanh đã đi vào bên

trong tầng thương hội.

Ở chỗ này, Thành ca gặp được Đinh Thụy, nhưng người đang ngồi trước mặt

hắn vẫn là Mâu Vũ.

Tiên nữ trước mặt đẹp đến vô thực, Thành ca cũng không thể không nhìn quá

nhiều, để bày tỏ sự tôn trọng.

Tiện thể trong lòng chấm cho nàng 99 điểm, trừ đi một điểm là bởi sợ nàng kiêu

ngạo.

Nhan sắc này, tính ra trong số rất nhiều mỹ nữ mà hắn từng gặp, là người duy

nhất có thể bì được với Lam Đề.

Nghĩ đến Lam Đề, hắn khó tránh cảm thấy lo lắng.

Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh các nàng sau khi đi lên Tiên giới có lẽ vẫn ở bên nhau,

duy chỉ có Lam Đề nàng là một thân một mình không rõ tung tích.

Vậy mà mình còn có tâm trạng thưởng thức mỹ nữ khác, quả thực quá không ra

gì!

Ít nhất cũng phải là sau khi tìm thấy nàng.

Mâu Vũ hiển nhiên không biết là mình đang bị người đối diện kia chấm điểm.

Nàng lộ ra vẻ bình tĩnh nói: “Bọn ta ở đây có 115 Tiên Duyên lệnh, các hạ

muốn mua hết sao?”

“Không sai.”

Nghe được mới chỉ 115 cái, Thành ca vẫn khá thất vọng.

“Không biết tôn tính đại danh của các hạ?”

Trước đó Mâu Vũ cũng không quan sát ra được thứ gì.

Giết mấy Huyền Tiên trong vài phút, đa số Kim Tiên cũng có thể làm được,

cũng không chứng minh được gì.

Mà cảnh giới được Khương Thành thể hiện ra bây giờ thì mới chỉ đến Kim Tiên

nhất phẩm mà thôi, có điều đứng sau hắn có ba tên Tiên Tôn, hiển nhiên không

hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Cho nên, bây giờ nàng đang dự tính thông qua việc đối mặt nói chuyện với nhau

để lấy được lấy tin tức.

Thành ca cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp lấy ra một triệu một trăm năm mươi

ngàn viên tiên tinh thượng phẩm từ trong nhẫn trữ vật để lên đó.

“Ta họ Khương, tiên tinh đều ở đây rồi, hàng ta muốn đâu?”

Mâu Vũ nhìn Đinh Thụy, người này sau đó liền vội vàng lấy toàn bộ 115 Tiên

Duyên lệnh bày ra.

Thành ca tiện tay cầm một cái Tiên Duyên lệnh lên nhìn thử, thứ này quả thực

rất tinh xảo, phảng phất lộ ra hào quang thần bí mênh mông, tuyệt nhiên không

phải phàm vật.

Còn Mâu Vũ thì đang ngẫm nghĩ lại về những nhân vật lớn họ Khương mà nàng

từng được nghe đến.

Chỉ là rất đáng tiếc, năm đó ngoại trừ Cửu Diễm Tiên Đế bị chém giết, còn lại

những người khác cũng chỉ mới nghe qua Khương Thành, nhưng cũng chưa

từng được tận mắt trông thấy hắn.

Đúng thật không biết trông hắn như thế nào.

“Không biết các hạ mua nhiều Tiên Duyên lệnh như vậy, là muốn làm gì vậy?”

Thành ca nhìn nàng như một kẻ ngốc: “Phi thăng lên Tiên giới, nếu không thì

còn để làm gì nữa?”

Biểu cảm Mâu Vũ vẫn chưa có bất kỳ chút thay đổi nào, tiếp tục nói: “Các hạ

cần gì phải biết rõ rồi còn cố hỏi, ngươi và ta đều biết rõ rằng, trong thời điểm

như bây giờ, mua nhiều như vậy Tiên Duyên lệnh như thế là rất không bình

thường.

“Ý ngươi là, bây giờ cũng không phải mùa tiêu thụ Tiên Duyên lệnh đắt hàng?”

Cái gì mà tiêu thụ, mùa đắt hàng, những thứ này Mâu Vũ chưa từng được nghe,

nhưng mà ý nghĩa thì vẫn hiểu rõ.

“Xem ra các hạ tự mình cũng biết rõ…”

“Đúng vậy.”

Thành ca cười xoa xoa ngón tay: “Ta mua nhiều hàng như vậy trong mùa ế hàng

của các ngươi, có phải ngươi nên giảm giá cho ta không?”

“Giảm giá?”

“Chính là có thể bán rẻ một chút hay không?”

Hắn mua cũng không chỉ 115 viên, sau khi mua ở đây xong, còn vội đi đến chi

nhánh kế tiếp.

Có thể tiết kiệm một chút thì hay một chút, Thành ca từ trước đến nay luôn

quản lý chi tiêu tiết kiệm.

Không chỉ có Mâu Vũ, ngay cả Đinh Thụy với Diệp Dương Tiên Vương phía

sau đều ngơ người.

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy người mua Tiên Duyên lệnh còn trả giá.

“Các hạ thật biết nói đùa, giá Tiên Duyên lệnh vẫn luôn là một trăm ngàn tiên

tinh thượng phẩm, chưa bao giờ từng thay đổi, đây là quy củ…”

Thành ca rất thất vọng: “Đã không thể trả giá, vậy ngươi còn phí lời nhiều như

vậy làm gì, thật lãng phí thời gian quý giá.”

Hắn hậm hực để 115 cái Tiên Duyên lệnh kia vào nhẫn trữ vật, hắn đứng dậy

toan rời đi.

Mâu Vũ hoàn toàn ngơ ngác.

Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy thể loại người như thế này.

Sao vậy, nói chuyện phiếm với nàng rất uất ức phải không?

Ngay cả Lãnh Hóa Hàn với mấy người Nguyên Triết Nguyên Ngộ phía sau

cũng là không nói nên lời.

Thẳng như vậy sao?

Lão tổ ngươi cũng quá đanh thép, thẳng thắn rồi đấy?

Nếu mà chọc giận đối phương thì phải làm sao?

Diệp Dương Tiên Vương ở đối diện thật đúng đã bị chọc tức đến nỗi lửa giận

nổi lên hừng hực, người này thật quá không biết lễ nghĩa, quá không tôn trọng

tiểu thư.

Đang muốn mở miệng thì bị Mâu Vũ cản lại.

“Người vừa mới bị các hạ đánh chết kia là cháu ngoại thành chủ thành này.”

Sắc mặt nàng sớm đã khôi phục lại sự bình tĩnh, đằm tính ở hạng nhất.

“Chuyện này, thành chủ nhất định sẽ không bỏ qua, trả thù là điều không thể

tránh được.”

“Với mấy người bên cạnh các hạ, chắc hẳn không ngăn nổi cao thu trong thành

với ba ngàn Tiên Vệ quân.”

Thành ca nhau mày: “Vậy nên, ngươi muốn giúp ta nghênh địch?”

Lão tử có thể không cần đồng đội.

Nhưng mà may quá Mâu Vũ không để hắn “thất vọng”, nàng lắc đầu.

“Thiên Khu các bọn ta từ trước đến nay luôn trung lập, không can thiệp vào bất

kì cái ân oán báo thù nào, cùng lắm chỉ có thể bảo đảm sự an toàn của các hạ

khi ở trong tiệm.”

Thành ca thẳng thắn chắp tay: “Vậy thì cáo từ.”

Nữ nhân này điểm nào cũng tốt, chỉ là hay thích phí lời.

Nếu như Mâu Vũ biết hắn đánh giá mình như thế, chắc sẽ tức đến nói không ra

lời.

Nàng rất tự tin, đề tài nói chuyện thay đổi, chầm chậm nói: “Có điều, chúng ta

có thể cung cấp một truyền tống trận có thể trực tiếp truyền ra một tỷ dặm cho

các hạ.”

“Điều kiện là các hạ chịu nói ra ý đồ thật khi mua Tiên Duyên lệnh, và mục đích

đằng sau.”

“Ngươi phải biết là, Truyền tống trận của thương hội bình thường không cho

người ngoài dùng, lần này coi như phá lệ.”

“Thế nên ta nghĩ, điều kiện này cũng không quá quá đáng đâu.”

Nghe đến đó, Lãnh Hóa Hàn với đám người Nguyên Triết lập tức vui mừng.

Áp lực của bọn họ hiện tại quả thực rất lớn.

Tuy không có trận chiến phi thăng tiên thành, các đại tiên thành đã không còn

quan trọng như trước kia, nhưng có thể làm chủ một thành chắc chắn không thể

thấp hơn Tiên Tôn.

Mà bên cạnh thành chủ, cũng không thể không có cao thủ.

Nếu thật sự đánh, phe mình có thể vẹn toàn rút lui hay không thật khó mà nói

trước được.

Nếu như có thể thần không biết quỷ không hay mà thông qua truyền tống trận

của thương hội rời khỏi đây, tránh được tranh chấp phía sau, thì đó là sự lựa

chọn tốt nhất.

Chỉ tiếc, tâm trạng của bọn họ, Thành ca không hiểu được hết.

Hắn liên tục xua tay: “Ngươi quá khách sáo rồi, làm khó các ngươi phải phá lệ

thay đổi nguyên tắc, ta không thích gây phiền phức người khác nhất!”

“Cáo từ cáo từ!”

Nói xong, cũng không để ý tới biểu cảm kinh ngạc của những khác trong phòng,

cứ thế mà sải bước ra ngoài.

Vừa ra tới nơi, Nguyên Triết trưởng lão cũng nhịn không nổi nữa.

“Lão tổ, ta cho rằng như vậy rất không ổn!”

Nếu như đây không phải lão tổ mà chưởng môn đã dặn dò trước, mà chỉ là một

trưởng lão bình thường của Phi Tiên môn, chắc hẳn hắn đã sớm chửi ầm lên rồi.

Sau khi đi vào thì để lộ mục đích, mỗi bước sau đó cũng đều là những lựa chọn

sai lầm.

Hắn nghi ngờ Khương Thành có phải đang cố ý hay không.