Thật ra những gì Ngôn Huyền Đạo Thánh của Tử Hồng tông sắp làm lúc này
cũng giống như Tịnh Cầm Tiên Phủ.
Tập hợp các cao thủ của một số môn phái dưới trướng, tiến thẳng về cứ điểm
đầu tiên ở phía đối diện ngay lập tức.
Cướp lại công lao lớn này.
Những gì đám người Định Hoằng có thể nhìn ra, bọn họ cũng có thể nhìn ra
được.
Tiên phủ rất cần chiến tích uy danh, sao Tử Hồng tông lại có thể không cần?
Mà trên thực tế lại không chỉ có bọn họ?
Các doanh trại khác cũng thế, ba trại còn lại cũng đang triệu tập các cao thủ
chính thống một cách khua chiêng gõ trống, chuẩn bị nhanh chóng cướp công.
Đặc biệt là Phong Nguyên Thánh Điện, trực tiếp cưỡng ép lôi léo Vi Hành và
Quán Đào vào, xem như người dò đường.
Các Đạo Thánh của năm trận doanh mắt to trừng mắt nhỏ, ngầm hiểu lẫn nhau.
Định Hoằng là người đầu tiên phá vỡ sự lúng túng.
“Các người định làm gì?”
“Không có sự cho phép của ta, ai bảo các ngươi tự ý tập hợp xuất binh?”
“Ngôn Huyền Đạo Thánh, Đường Miểu Đạo Thánh, Hư Cung Đạo Thánh,
Quân Sí Đạo Thánh, các người nói đây là có ý gì, chẳng lẽ là muốn phản xuất
Minh Tái vực hay sao?”
Bốn Đạo Thánh bị hắn chỉ đích danh, rõ ràng là thủ lĩnh của bốn phái còn lại.
Bốn người bọn họ nghe xong vẻ mặt vẫn bình tĩnh.
“Lời này của Định Hoằng đạo hữu sai rồi.”
“Minh Nhai Thiên không phải do một mình ngươi định đoạt.”
“Bọn ta không có sự cho phép của ngươi cũng không phải là sai lầm lớn gì,
huống chi là phản xuất Minh Bái vực.”
“Hơn nữa, bọn ta cũng muốn hỏi ngươi…”
“Không có sự đồng ý nhất trí của Minh Nhai Thiên, hiện tại ngươi tập hợp
nhiều người như vậy là muốn làm gì thế?”
Bọn họ nói không sai.
Những hành động lớn của Minh Bái vực sau khi được các Đạo Thánh và Đạo
Tôn trưởng lão của Minh Nhai Thiên thảo luận và đồng ý thì mới có thể được
thực hiện.
Thật sự muốn tính toán thì Định Hoằng Đạo Thánh đã tự mình xuất kích khi
chưa có được sự cho phép.
“Hoang đường!”
Định Tiêu Đạo Thánh xem xét không thể làm như vậy được.
Các phe phái khác cũng xuất kích thì đến lúc đó công lao sẽ phân chia như thế
nào?
Cả năm trận doanh đều có công sao?
Vậy không giống như làm không công một trận sao?
“Trọng địa phía sau sao có thể không để lại đại quân phòng ngự?”
Hắn nhìn xung quanh tất cả mọi người có mặt, cho dù là bốn trận doanh khác
hay là những tiên nhân nhàn rỗi không biết chân tướng ở phía xa.
“Theo ta thấy, rất có thể Thiên Lân Quân đang cố tình thể hiện sự yếu kém, thu
hút chúng ta tấn công.”
“Trên thực tế là giương đông kích tây, thừa dịp lúc chúng ta dốc toàn bộ lực
lượng, tập kích bất ngờ doanh trại và pháo đài của chúng ta!”
Các Đạo Thánh của bốn trận doanh khác đều lần lượt gật đầu.
“Đúng vậy, đúng vậy!”
“Rất có lý.”
“Cái này không thể không phòng.”
“Đúng là chúng ta phải để người lại phòng ngự doanh trại và pháo đài, để tránh
không bị tấn công bất ngờ.”
Quân Sí Đạo Thánh mỉm cười.
“Nếu việc phòng ngự doanh trại quan trọng như vậy, vậy thì nhiệm vụ quan
trọng này giao cho các ngươi. Sức mạnh của bọn ta yếu nhất ở đây, nên đi giúp
mọi người dò xét hư thực là được rồi.”
Nói xong, hắn lập tức muốn mang phe chính thống của bản thân xuất phát.
Những người khác thầm nghĩ ngươi xem bọn ta là kẻ ngốc à?
“Ta thấy tốt hơn hết nên để Tử Hồng tông của bọn ta đi dò đường nhỉ, các ngươi
thích hợp đóng giữ doanh trại và pháo đài hơn đó.”
“Lời này của Ngôn Huyền Đạo Thánh sai rồi, sức mạnh của Tử Hồng tông của
các ngươi rất hùng hậu, chỉ có các ngươi mới có thể ngăn chặn được sự tập kích
bất ngờ của Thiên Lân Quân, các ngươi không thể đổ trách nhiệm cho người
khác được đâu!”
“Lời này của Đường Miểu Đạo Thánh không đúng rồi.”
“Trong những nhiệm vụ trước đây, Phong Nguyên Thánh Điện của các ngươi
đều kiên quyết không xuất kích, không muốn tấn công, hiện tại ở lại không phải
là hợp ý của ngươi sao?”
“Hư Cung Đạo Thánh có ý gì? Trước đây bọn ta không xuất kích là vì Thiên
Lân Quân đã nhiều lần xâm phạm.”
“Mà gần đây bọn họ không tấn công nhiều, cho nên bọn ta phải tấn công để tìm
kẻ thù đây, nói cho cùng thì là lần nào Phong Nguyên Thánh Điện của bọn ta
cũng nhận những nhiệm vụ nguy hiểm nhất…”
Lời này của hắn, những tiên nhân nhàn rỗi ở phía xa nghe thấy suýt nữa nôn
mửa.
“Đủ rồi!”
Định Hoằng Đạo Thánh nhìn thấy tranh luận như thế này cũng không thu được
kết quả gì.
“Cứ trực tiếp tiến lệnh là được rồi!”
Đám người Minh Nhai Thiên cũng có cách thức bỏ phiếu tương tự như Trúc
Tiên Cung.
“Ai ở lại, ai tấn công là do số tiến lệnh quyết định.”
“Mỗi người viết tên hai trận doanh, cuối cùng môn phái được thống kê nhiều
nhất, là môn phái tấn công đợt này!”
Các Đạo Thánh lại tranh luận một trận, cuối cùng vẫn là phải đồng ý với
phương án này.
Sau một đợt tiến lệnh, Tịnh Cầm Tiên Phủ không được chọn làm tiên môn tấn
công.
Bởi vì tiên phủ cây cao đón gió, cho nên sự lựa chọn thứ hai của rất nhiều người
là cố tình tránh bọn họ.
Môn phái được chọn là Tử Hồng tông có sức mạnh xếp thứ hai.
“Ha ha ha, cảm ơn sự nâng đỡ của chư vị!”
Khuôn mặt của Ngôn Huyền Đạo Thánh cười thành một đoá hoa cúc già.
“Chắc chắn bọn ta sẽ không phụ lòng mong đợi của mọi người, chiến đấu bằng
xương máu trên tiền tuyến!”
Chiến công lần này sẽ do tự mình hạ xuống, các ngươi đều ở lại phía sau đi!
Đám người Định Hoằng Đạo Thánh và Hư Cung Đạo Tháng vô cùng không
cam tâm.
Với công lao cho việc ‘đánh chiếm’ cứ điểm lần này, tiếng nói của Tử Hồng
tông sẽ còn lớn hơn trong tương lai ở Minh Nhai Thiên.
Nhưng mà bọn họ cũng không thể làm gì khác, điều này là do bản thân đã đưa
ra lựa chọn.
Cũng đúng lúc này, đột nhiên một tên trận doanh ở mặt bên xông ra trước.
“Nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, hãy giao cho Phong Nguyên Thánh Điện của
bọn ta đi!”
“Mọi người theo ta xông lên!”
Theo tiếng hạ lệnh của Đường Miểu Đạo Thánh, toàn bộ cao thủ tinh anh của
một số môn phái hàng đầu ở đó đều gào thét xuất quân.
Nhìn thấy cảnh này, Ngôn Huyền Đạo Thánh suy sụp tinh thần.
“Đường Miểu, ngươi muốn làm gì?”
“Phong Nguyên Thánh Điện của các ngươi phải ở lại đây, thế mà ngươi lại dám
không tuân theo mệnh lệnh!”
Đường Miêu Đạo Thánh đã xông ra ngoài từ lâu.
Giọng nói của hắn phát ra từ rất xa phía trước.
“Bọn ta không đội trời chung với Thiên Cung, để giết thêm chút Thiên Lân
Quân thì quan tâm gì đến được những quy tắc đó chứ…”
Những người khác suýt nữa thổ huyết.
Sao trước đây không thấy ngươi tích cực như vậy?
Phản ứng của Định Hoằng Đạo Thánh cũng không hề chậm.
“Phong Nguyên Thánh Điện to gan, thế mà lại dám không tuân thủ theo quyết
định của Minh Nhai Thiên!”
“Tiên phủ sở thuộc, đi theo ta bắt đám người Đường Miêu trở về…”
Nói xong, hắn cũng cùng mọi người la hét xông ra ngoài.
Đương nhiên là không thể bắt được gì.
Mục đích chủ yếu vẫn là tranh thủ lúc hỗn loạn giành công.
Cho dù không thể độc hưởng công lao chiếm trước cứ điểm đầu tiên thì ít nhất
Tịnh Cầm Tiên Phủ không thể vắng mặt.
Với tác dụng làm gương của hắn, Hư Cung Đạo Thánh và Quân Sí Đạo Thánh
bên cạnh cũng làm theo.
“Phong Nguyên Thánh Điện dám tuỳ ý làm bậy, bọn ta thật sự không thể chịu
đựng được nữa!”
“Theo ta xuất kích, bắt bọn họ trở lại!”
Nhìn thấy bọn họ cũng lao ra, Ngôn Huyền Đạo Thánh suýt nữa bị chọc tức đến
mức ngất xỉu.
Rõ ràng vừa rồi môn phái được chọn là Tử Hồng tông phụ trách tấn công,
những môn phái khác phải ở lại đại bản doanh để phòng ngự mà.
Kết quả là hiện tại tất cả các môn phái của bốn phe đều lao ra, ngược lại bỏ lại
chính mình.
“Đáng ghét!”
“Đáng hận!”
“Chúng ta phải làm sao đây?”
Vài Đạo Thánh khác xung quanh hắn cũng lo lắng.
Những người khác đều đã đi ăn thịt uống canh, chỉ rơi lại bản thân, đây còn
chơi thế nào?
Da mặt của Ngôn Huyền tái mét, run lên, lạnh lùng nói: “Nếu bọn họ đã muốn
phá vỡ quy tắc, vậy thì cũng không thể trách chúng ta được.”
“Chúng ta cũng xuất kích!”
“Há chẳng phải đại bản doanh này trống không sao?”
Nếu bọn họ cũng xuất kích, vậy thì đại bản doanh chỉ còn lại những môn phái
vừa và nhỏ không có chỗ dựa.
Mặc dù đông người nhưng không có lấy một Đạo Thánh nào.
Nếu Thiên Cung thực sự tấn công bất ngờ, vừa tấn công sẽ sụp đổ.
“Vậy thì sao, chúng ta mới là môn phái được chọn ra để tấn công, không ai có
thể tìm ra lỗi sai của chúng ta!”