Thành Ca dùng giọng điệu đầy hứng thú hỏi: “Hoàn cảnh gì?”
“Bây giờ Đế Kiếm Tinh chịu sự khống chế của ta, nơi này đã trở thành địa bàn
của ta rồi.”
Thu Vũ Tuyền cười lạnh lùng.
“Bây giờ ngươi đã ở trong lòng bàn tay ta, ta muốn ngươi chết thế nào, thì có
thể khiến ngươi chết như thế ấy.”
Đối với sự uy hiếp, đe dọa của nàng, Thành Ca không hề tức giận, chỉ hận rèn
sắt không thành thép mà lắc lắc đầu.
“Ngươi ấy, đúng là chỉ nhớ ăn không nhớ đòn.”
“Đã dạy bao nhiêu lần rồi, mà trí nhớ không tăng thêm tí nào à?”
Thu muộn đã quen với phong cách của hắn từ lâu, cũng chẳng hề tức giận hay
khó
chịu.
“Hừ…”
Nàng cũng thở dài.
“Ở Đế Kiếm Tinh, ta có thể bắt ngươi phải hứng chịu sự phá hủy của lực của
hình chiếu Thiên Đạo.
“Cũng có thể khiến ngươi phải chịu sự tấn công áp chế toàn lực của tất cả kiếm
tâm.”
“Còn có thể khiến ngươi bị nhốt ở một xó xỉnh vĩnh viễn, không thể trở mình.”
Nàng âm âm u u nhìn vào đôi mắt của Thành Ca.
“Ta rất tò mò, ngươi lấy đâu ra sức mạnh để thách thức, khiêu chiến với ta?”
Khương Thành cười típ mắt nói: “Cho nên nhiệm vụ hôm nay của ngươi đã
hoàn
thành chưa?”
“Nhiệm vụ gì?”
“Ngươi nói xem, mỗi ngày hô to một lần.”
Trong một lần cá cược trước đây của hai người ở Tiếp Dẫn Tư, Thu Vũ Tuyền
bị
ép phải đồng ý với hắn một điều kiện.
Chính là mỗi ngày đều phải hô to một lần: “Ta sùng bái Khương Thành nhất.”
Chuyện này đối với nàng mà nói, đây được coi là sự tàn phá nặng nề cả về tinh
thần và tâm lý.
Thu muội vốn dĩ đang dương dương đắc ý lại hung hãn cắn môi, hận không thể
cho
hắn một cái bạt tai.
Tên này không biết cái gì gọi là trọng điểm nói chuyện à?
Bây giờ trọng điểm là cái này hả?
“Hôm nay hô rồi!” Nàng rầu rĩ đáp.
Nàng quả thực đã hô rồi.
Chính là mười mấy phút trước khi trở thành Tinh chủ.
“Được lắm, được lắm, cho dù trở thành Tinh chủ rồi, thì sau này cũng không
được lười biếng nhé…”
Thành Ca không hề lo lắng nàng sẽ nói dối, bởi vì trên phương diện cá cược
nhận thua này, Thu muội luôn làm rất đúng quy định, cực kỳ có uy tín.
“Vậy, vẫn còn thu hoạch gần đây, ngươi hiểu mà.”
Hắn vừa xoa ngón tay, vừa nhíu nhíu mày.
Mỗi lần Thu Vũ Tuyền đều phải chia cho hắn một nửa thu hoạch, đây cũng là
giao
ước cá cược trước đây.
Lần này thì Thu Vũ Tuyền chẳng hề do dự.
Vứt luôn một chiếc nhẫn chữ vật xuống.
Ở Đế Kiếm Tinh, bây giờ cũng chỉ có nàng có thể sử dụng nhẫn trữ vật.
Khương Thành đón lấy cũng chẳng mở được, nhưng hắn cũng chẳng hề gấp
gáp.
Dựa vào mức độ sủng ái mà Thu Vũ Tuyền nhận được ở Kiếm Các, thì tài
nguyên
trong nhẫn trữ vật này nhất định vô cùng lớn.
“Ta tin vào sự tín nghĩa và danh dự của ngươi.”
“Hừ!”
Thu Vũ Tuyền hừ lạnh, một lần nữa ép buộc đưa chủ đề trở lại “trọng điểm”
trước đó.
“Cho nên, ngươi còn thủ đoạn gì nữa? Thì đem ra dùng hết đi? Ngươi cho rằng
ngươi có thể tiếp tục dây dưa, trì hoãn sao?”
Thành Ca xua tay lia lịa.
“Hết rồi, ngươi có thể bắt đầu màn biểu diễn của mình rồi.”
Lúc này Thu Vũ Tuyền mới lại cười lạnh lùng.
“Có phải ngươi cho rằng vứt Đế Kiếm Phù đi, là có thể thoát khỏi địa bàn của
ta, không chịu sự khống chế của ta?”
“Cho nên mới tính sẵn trong lòng như thế?”
Cứ như nàng đã nhìn thấu suy nghĩ của Thành Ca.
“Rất tiếc phải nói cho ngươi biết, Đế Kiếm Phù đã không còn tác dụng nữa rồi.”
“Ở Đế Kiếm Tinh, ta không cho ai rời khỏi đây, thì người đó vĩnh viễn không
thể cựa quậy được!”
Nghe thấy câu nói này, cuối cùng Thành Ca cũng ý thức được sức mạnh của
nàng ở
trên Chủ tinh này.
Mặc dù chỉ là người thay mặt cho Thiên Đạo, nhưng quyền lực này thực sự lớn
đến mức khó bề tưởng tượng nổi.
Hoàn toàn có thể gọi là Nữ hoàng ở đây.
Nhưng hắn chẳng hề lo lắng, thậm chí còn thản nhiên trêu đùa.
“Ngươi không nỡ để ta đi như thế à? Chẳng lẽ là làm thị nữa của ta làm đến
nghiện rồi?”
“Thị nữ?”
Thu Vũ Tuyền trả lời hắn bằng hai tiếng ha ha.
“Bây giờ ta cho ngươi hai con đường.”
“Con đường thứ nhất, giải trừ giao ước trước đây, ta có thể tha cho ngươi một
con đường sống.”
“Con đường thứ hai, chính là chết.”
“Thực ra vẫn còn con đường thứ ba…”
Khương Thành nhắc nhở nàng: “Hình như ngươi đã quên mất, ngươi vẫn còn
nợ ta
một yêu cầu đấy.”
Hắn vừa nói như thế, Thu Vũ Tuyền cũng nhớ ra.
Lần cá cược ở Tiếp Dẫn Tư, nàng thua hai lần phải nghe theo mệnh lệnh của
Khương Thành một cách vô điều kiện.
Việc thứ nhất, chính là mỗi ngày hô một câu ta sùng bái nhất là Khương Thành.
Việc thứ hai, Khương Thành vẫn chưa nhắc đến.
“Cho nên ngươi định dùng điều kiện này, để đổi lấy con đường sống?”
Thu Vũ Tuyền có chút không cam lòng tha cho hắn như thế.
Những suy nghĩ cẩn thận thì, hoàn thành bây giờ cũng tốt.
Đỡ phải treo một mối nguy hiểm tiềm ẩn lơ lửng ở trên đầu.
Ai biết được sau này tên này sẽ đưa ra yêu cầu quá đáng cực điểm gì?
“Không!”
Khương Chưởng môn cười típ mắt, xua xua tay.
“Ta phát hiện điều kiện đó càng quý giá hơn rồi.”
“Bây giờ ngươi có thể trở thành Thượng vị Tinh chủ, ta cảm thấy giữ điều kiện
đó đến sau này mới nói đến thì càng có lợi hơn.”
“Thế thì ngươi tìm chết rồi.” Ánh mắt của Thu Vũ tuyền trở nên lạnh lẽo hẳn.
Hệt như một vị thần linh nắm giữ sinh mệnh của mọi sinh linh, uy nghiêm đến
mức không giống như một vị Thiên Tôn, mà là một vị Thiên Đế.
“Thế thì ngươi cố lên nhá, thử xem ngươi có thể giết chết được ta hay không?”
Nói thật lòng, thực ra Khương Thành rất mong đợi.
Mau dùng kiếm tâm đến đập ta đi!
Tốt nhất là dùng Sinh Diệt kiếm tâm ấy, như thế ta có thể lĩnh hội càng nhiều
ý cảnh kiếm đạo nhanh hơn.
Ngược lại thăng cấp cũng nhanh hơn.
Phản ứng này của hắn, khiến Thu Vũ Tuyền bắt đầu hoài nghi.
Suy cho cùng nàng cũng tiếp xúc với Khương Chưởng môn nhiều lần như thế
rồi.
Nàng cũng đã quen với việc hắn “chém gió khoác lác” rồi.
Một lần hai lần thì vẫn có thể cảm thấy hắn đang phô trương thanh thế, cố ý
lừa bịp.
Nhưng mà những lời mỗi lần tên này nói, cho dù là khó tin đến mức nào, cuối
cùng vẫn đều trở thành sự thật.
Điều này khiến nàng không thể không tin.
Chẳng lẽ hắn vẫn còn tuyệt chiêu gì nữa sao.
“Muốn chết? Không dễ như thế đâu, ta sẽ trấn áp ngươi!”
“Ta sẽ khiến ngươi phải chính mắt chứng kiến ngày ta từng bước lên đến đỉnh
cao.”
Trong lúc nói, nàng vung tay.
Tinh lực nặng nề của Đế Kiếm Tinh giống như những đám mây đen vô tận, hạ
xuống
phía trên đỉnh đầu của Khương Thành.
Hắn ngay lập tức cảm nhận được áp lực vô biên.
Mặc dù vẫn chưa chạm đến hắn, nhưng đã khiến hoạt động của hắn trở nên khó
khăn.
Đây là sức mạnh mà trước đây hắn chưa từng chạm trán phải.
Mà ở đây, hắn căn bản không dùng được những quy tắc khác, thậm chí đến Tiên
lực cũng chẳng dùng được.
Khương Thành gần như có thể kết luận, nếu cứ tiếp tục như thế này, hắn thật sự
sẽ bị phong tỏa và trấn áp, đến động đậy cũng chẳng động đậy nổi.
Cô gái này nghĩ thông suốt rồi à, sao lại không giết mình?
Bây giờ nàng muốn giết chết hắn thực ra rất đơn giản, trực tiếp ra tay là
được.
Dẫu sao thì nàng là Tinh chủ, có thể giải phóng toàn bộ sức mạnh, dùng Tiên
lực, Thần hồn và các loại quy tắc.
Nhưng nàng lại cứ khăng khăng lựa chọn phải nhốt chặt hắn.
Chuyện này khiến Khương Thành hơi sầu não.
Thực ra nếu hắn muốn phá vỡ thế cục này thì vẫn có cách.
Ví dụ dùng kỹ năng trao đổi của hệ thống, vào thời khắc mấu chốt thì đổi thân
thể với Thu Vũ Tuyền một lúc.
Chẳng qua, như thế thì sẽ tiêu tốn không ít điểm Tiên Nguyên, nhất là thiên
phú của Thu Vũ Tuyền đã vượt qua chỉ số rồi, lúc hệ thống trao đổi, nhất định
sẽ ra giá cực cao.
Thế là cuối cùng, hắn hướng về phía Thu Vũ Tuyền và Lăng ở đằng sau vẫy vẫy
tay.
“Tạm biệt.”
Sau khi bỏ lại hai từ này, hắn nhảy từ trên phiến lá xuống, sau đó dùng một
động tác xoay người đẹp mắt trên không trung lao vào trong Thiên Đạo kiếm
hải.
Không đợi hai cô gái phản ứng lại, hắn đã nhanh chóng lặn xuống.
Thu Vũ Tuyền ở trên bầu trời vẻ mặt đầy kinh ngạc.
Trong mắt của nàng, hành vi của Khương Thành chính là đang tìm chết.
Mặc dù nàng có thể điều động được một phần lực của hình chiếu Thiên Đạo ở
đây,
nhưng Thiên Đạo kiếm hải này không phải là nơi nàng có thể can dự vào.
Đó là lãnh địa của Thiên Đạo và căn nguyên kiếm.
Bất kỳ ai rơi vào trong đó đều sẽ bị nuốt chửng, chỉ có con đường chết chứ
không nghi ngờ gì nữa.