Bất Chấp Yêu Anh: Ta Đây Trở Thành Nam Phản Diện

Chương 55: Ép Buộc Làm Chuyện Đen Tối




Sau khi dứt lời, và có được Long Long ở trong tay, giờ đây anh đã lên tiếng nói với cậu rằng: “Nào cậu hãy đến phòng trọ này đi, rồi tự nhốt bản thân mình trong đó, đợi tôi trở về…”

Cậu nghe những lời nói này của anh, mà không biết rốt cục anh định làm gì nữa, nhưng rồi cũng bất lực làm theo ý anh mà thôi…

Luân Thanh đang buồn bã ngồi trong một quán cà phê, với những suy nghĩ của bản thân rằng: “Mình bây giờ đã không còn ai nữa rồi, Mình cũng không biết phải làm gì, để có thể thoát khỏi những nỗi buồn này, thậm chí tìm ra bằng chứng, để có thể tống tên sát nhân thực sự vào tù, bởi những sai trái mà hắn đã gây ra, đối với gia đình của mình…”

Cậu vẫn đang chìm trong những suy nghĩ, thì lúc này âm thanh chuông điện thoại đã vang lên, đó là âm thanh của tin nhắn, cậu bắt đầu nhìn dòng tin nhắn kia, mà trở nên hoang mang…

Trong khi đó một đoạn video lại được gửi qua, đó là hình ảnh của Long Long cậu ta đang ở trong một căn phòng tăm tối:

“Đây người mà yêu thương mày nhất, bây giờ đã ở trong tay của tao rồi, và nó tình nguyện là một con chó, để có thể bảo vệ cho mày, thậm chí mày sẽ không biết được kết cục của nó như thế nào đâu, nó sẽ bị tao hành hạ ra sao, trong sự đau khổ đến mức nào…”

Sau khi đọc dòng tin nhắn kia, cùng với việc xem video đó, cậu chìm trong những suy nghĩ, của sự hối hận, và tức giận, thậm chí có chút mơ hồ và nghi ngờ, khi không biết được rằng, đây có phải là cái bẫy, nào đó mà Long Long vạch ra hay không, hay nó là sự thật…

Chốc lát cậu đã lấy được lại bình tĩnh của bản thân mình, sau đó nhắn tin đáp rằng: “Này đừng nghĩ rằng tôi không biết được gì, có phải anh đã hợp tác với Long Long phải không? Và tôi sẽ không bao giờ tin tưởng, về những việc xảo trá của hai người đâu…”

Sau khi trả lời xông, cậu bấy giờ cũng đã mặc kệ mà tiếp tục uống cà phê, rồi lại chìm trong những suy nghĩ không biết bản thân hiện tại nên làm gì.

Trong khi Luân Kiên giờ đây đã đến căn phòng kia, nhìn Long Long nghe lời của mình đang ngồi trên giường, mà anh đã lấy điện thoại đặc lên một gốc mà bậc đèn lên. Sau đó tiến đến chỗ của cậu. Trong khi cậu thì hỏi anh trong sự lo lắng rằng:

“Này rốt cuộc anh muốn gì chứ?”

Anh ta bậc cười ha hả như một kẻ điên, rồi lên tiếng: “Muốn gì à? Không phải anh nói muốn em trở thành của anh hay sao hả? Thậm chí là anh muốn người mà em yêu thương nhất. Nhìn em chịu sự đau đớn đến tột cùng, trong dày dò đớn tàn nhẫn nhất mà anh gây ra…”

Cậu vẫn chưa hiểu rốt cuộc anh muốn làm gì, thì giờ đây anh đã cởi đồ của mình ra, rồi đưa cho cậu cái quần xì, điều này khiến cậu trở nên bối rối trong sự hoang mang, mà lên tiếng:

“Này rốt cuộc anh định làm gì hả chuyện này là sao chứ?”

Anh bậc cười như một kẻ biến thái trả lời: “Em mau đeo chiếc quần xì này lên đầu đi. Và trở thành con chó cho tôi nghe rõ chưa? Rồi em bò xung quanh sau đó đến đây làm tôi sướng. Lúc đó tôi sẽ chẳng làm gì người em yêu cả bằng không thì…”

Anh vừa dứt lời lại lấy cái điều khiển quả bom từ xa ra để hù dọ cậu. Nước mắt cậu lăn dài trên đôi má, cậu đáp: “Được rồi miễn là anh không làm hại anh ấy thì tôi sẽ làm theo mọi yêu cầu từ anh…”

Nói rồi cậu đã làm theo yêu cầu của anh, cậu bắt đầu quỳ xuống dưới mặt đất, rồi bò qua lại khắp nơi, sau đó tiến đến chỗ của anh, trong tiếng cười rôn rã chế giễu cậu:

“Nào con chó kia mau qua đây đi. Mau làm tao sướng đi. Nhanh lên!”

Cậu ấm ức trong nước mắt chẳng thể làm được gì ngoài việc bất lực nghe theo lời của anh. Chốc lát cậu tiến đến gần người anh, mà đưa đầu đến phần hạ bộ, nơi cậu nhỏ của anh đã cương lên cứng ngắc như một cây trụ vậy. Cậu do dự mà bất động…

Trong khi anh thì lên tiếng mà dùng tay đẩy đầu cậu sát gần cây gậy kia hơn: “Nào mau giúp anh sướng đi vợ yêu! À không con chó ngoan à? Mau lên còn chần chừ gì nữa chứ?”

Cậu vẫn là bất động như vậy, cho tới khi anh tức giận quát: “Sao nào mày không muốn nghe lời chủ phải không? Vậy thì đừng trách tao tại sao lại độc ác nghe rõ chưa?”

Nghe những lời hâm dọ này cậu cũng chẳng còn cách nào khác, mà há miệng ra ngậm lấy cây gậy kia của anh vào miệng. Trong tiếng cười của anh, mà đưa tay xoa đầu của cậu:

“Làm tốt lắm một con điếm chó à! Cứ ngoan ngoãn của làm cho tao sướng đi thì may ra mày sẽ có cuộc sống tốt hơn. Và tao sẽ không làm hại người mày thương…”

Cậu không ngừng đưa đầu mình lên xuống cây gậy kia của anh, trong khi tay anh thì ôm đầu cậu. Anh rên lên trong sự xung sướng rồi ánh mắt nhắm lại trong sự tận hưởng anh lên tiếng: “Vợ yêu em làm nhiều động tác điêu luyện hơn đi. Như vừa bú mút và liếm nữa…”