“Vương còn cần ta giải thích sao? Ta tin tưởng trong lòng người cái gì cũng đều hiểu rõ, có điều người muốn để ta làm người chịu tội thay, muốn tìm người để trút hận thù, cho nên ta giải thích nhiều cũng là dư thừa.
Hắn cho ta thuốc giải, ta cũng không hề cảm kích.
Nếu không phải tại hắn, ta sẽ không phải chịu sự trừng phạt của Vương.
Ta muốn giết chết hắn, kết quả chỉ có thể đâm hắn bị thương.”
Vân Yên nói rõ rành từng chi tiết, còn về phần hắn có tin tưởng hay không thì đó là chuyện của hắn.
“Ngươi đâm hắn bị thương?”
Long Hạo Thiên đột nhiên nhớ đến tối hôm qua có nhìn thấy vết thương ở ngực hắn.
Chẳng lẽ chính là nàng.
Ánh mắt vẫn mang theo hoài nghi: “Tay ngươi trói gà không chặt, sao có thể đâm hắn bị thương?”
“Đó là bởi vì hắn hoàn toàn không có tránh né.
Hắn nói hắn thiếu nợ ta cho nên trả lại cho ta, hắn cũng thật không ngờ ngươi có thể xuống tay đối với một nữ nhân vô tội.”
Trong lời nói của Vân Yên mang theo ý châm chọc, đương nhiên nửa câu sau chính là nàng cố ý nói thêm.
Long Hạo Thiên sao không nhận ra nàng đang châm chọc hắn, có điều nghe được nàng đâm Hắc Ưng bị thương, sắc mặt đã khá lên rất nhiều, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Hắn còn nói gì nữa?”
Hắn nhìn nàng hỏi..
“Hắn nói ta chỉ có hai con đường có thể đi.”
Vân Yên ngừng một chút.
“Đường nào?”
Long Hạo Thiên nheo mắt, ánh mắt tối lại.
“Một là làm cho ngươi yêu ta… hai chính là chấp nhận để ngươi tra tấn ta.”
Vân Yên nhìn hắn nói, sở dĩ nói hết cho hắn chính là muốn lợi dụng hận thù giữa hắn và Hắc Ưng để khiến hắn cấp cho mình con đường thứ ba – thả mình đi.
Long Hạo Thiên hoàn toàn không ngờ nàng sẽ nói như vậy, có chút giật mình, đột nhiên bật cười ha hả, lấy tay nhẹ vuốt cằm nàng: “Vậy ngươi lựa chọn con đường nào?”
“Vương cho rằng ta sẽ lựa chọn đường nào?”
Vân Yên hỏi lại hắn.
“Bổn Vương cũng không phải ngươi, sao có thể biết được?”
Long Hạo Thiên thực thông minh đem vấn đề ném trả lại cho nàng, sao hắn không biết nàng cùng hắn đang có cuộc nội chiến tư tưởng.
“Ta nghĩ Vương sẽ cho ta con đường thứ ba, ta không có tự tin mình đủ xinh đẹp cùng tài hoa làm cho Vương yêu, nhưng ta cũng không muốn vô tội mà trở thành đối tượng bị trả thù của Vương, cho nên cầu Vương cho ta con đường thứ ba, cho ta sống yên ổn.”
Vân Yên gắng sức giành thế chủ động cho mình.
“Ngươi cảm thấy Bổn vương sẽ cho ngươi sao? Nếu Hắc Ưng đã cho ngươi hai con đường, ngươi cũng chỉ có thể quyết định lựa chọn một trong hai mà thôi.”
Long Hạo Thiên đột nhiên thấy hứng thú với đề nghị này của Hắc Ưng, hắn muốn xem Hắc Ưng sẽ làm thế nào?
“Vì sao?”
Vân Yên cơ hồ muốn quát lên.
“Ngươi rõ ràng không có khả năng sẽ yêu ta, cũng rõ ràng biết ta vô tội, tại sao không thể buông tha cho ta?”
“Vậy chỉ có thể trách ngươi có liên quan với Hắc Ưng.”
Long Hạo Thiên bỗng cảm thấy tâm tình tốt hơn, cười lớn.
Nhìn hắn đắc ý tươi cười chói mắt như vậy, ánh mắt Vân Yên ngập đầy lửa giận, trừng mắt với hắn, không hề suy nghĩ nói: “Ta đây lựa chọn con đường thứ tư…”
“Con đường thứ tư?”
Long Hạo Thiên sửng sốt, con đường thứ tư là cái gì? Vừa rồi nàng có nói đến điều này sao?