"Đi, tới căn cứ bí mật của tao không?" - tiếng của Gun lạc trong tiếng gió.
"Ờ, cũng được." - tôi đồng tình.
Thằng nhóc lên ga, nó phóng như bay tới trước cửa một cái gara cũ, trông rất bụi bặm và phong trần.
"Tới rồi hả mày?" Tôi hào hứng hỏi nó.
"Ờ, đây là căn cứ bí mật của tao." - Gun gật đầu nói.
"Mày ngầu quá đấy! Tao cũng muốn có một căn cứ bí mật hoành tráng như này."
Điều này là tôi nói thật lòng. Tôi luôn cảm thấy bị thu hút bởi những thứ rất là "đời". Kiểu như một cái gara cũ giống của Gun hay những thứ đại loại như vậy, tôi cảm thấy nó mang một chút gì đó hoài cổ.
"Mày cứ ở đó mà mơ đi." - Gun dẫn tôi vào trong.
"Hơi, rocker hả mày?"
Rocker: những người yêu thích và chơi nhạc rock. Ý của Off ở đây là Gun theo trường phái rock (mặc áo da, đi motor...). Rocker còn có một nghĩa lóng ở đây là dở hơi.
Nhìn quanh cái nơi này, đâu đâu cũng là những linh kiện xe từ tay côn tới dầu nhớt, thậm chí nơi sạch đẹp nhất ở đây còn có cái giá treo áo khoác da, khăn turban và cả một cây bass LTD mới cứng.
Ôi mẹ ơi, thằng nhóc này đúng là cậu trai trẻ có gu.
"Ờ, tao thích nhóm The Courteeners. Mày cũng mê thể loại này hả?" - nhóc quỷ trả lời tôi trong lúc lúi húi lục cái tủ lạnh mini.
The Courteeners: Là ban nhạc indie rock bắt đầu hoạt động năm 2006 tại Anh. The Courteeners đã phát hành 1 số album như St. Jude (2008), Falcon (2010), Anna (2013), Concrete Love (2014) và Mapping the Rendezvous (2016).
"Ừ, có biết một chút." Tôi mân mê cây đàn, trời ơi, cái vẻ ngoài cổ điển này cũng quá quyến rũ rồi.
"Tao thử được không?" - tôi hỏi Gun.
Gun gật đầu đồng ý.
———— phần của Gun ————
Dáng vẻ Jumpol độc diễn với cây LTD đúng đẹp luôn! Tôi có thể thấy rõ mồn một từng cử chỉ tay và biểu cảm đang phiêu của nó, ngay đến cả những đốt xương sống của nó lồ lộ mỗi khi Jumpol oằn mình để lên đoạn cao trào cũng tinh tế đến lạ.
Thứ âm thanh nó đang vẽ ra vô cùng sạch sẽ, lúc căng chặt có lực, lúc lại êm ả và tròn âm. Trong vô thức, tôi đã lặng người đi ngắm cậu ta rất lâu, rất lâu.
"Sao? Tao đỉnh không?" - Jumpol hất cằm về phía tôi. Nó đang cực kì phấn khích, ánh mắt nó toát ra vẻ mong đợi lời khen của tôi.
"Một chút." - tôi đáp.
"Một chút thôi hả? Aw, lạnh lùng quá vậy?" - Jumpol chưng hửng, nó buông cây đàn và đi về phía tôi.
"Ờ ờ, một chút thôi."
Tôi cũng biết tại sao nhưng tôi luôn thích nói và làm những điều trái ngược với ý muốn của thằng Jumpol, cũng không phải là không thích nó hay ghét nó, tôi quan tâm nó nhiều là đằng khác. Chỉ là... tôi thích như vậy thôi!
————hết phần của Gun————
“Đừng có ghẹo gan, tao bắt mày làm vợ đấy!” - tôi chồm tới phía Gun, đưa tai sát vào miệng nó chờ nghe câu trả lời - “nào, khen tao đi.”
“Ha ha” thằng nhóc quỷ cười phá lên giống như vừa nghe được mấy câu chuyện tiếu lâm.
“Hơi, mày cười cái gì vậy?” Tôi quay lại nhìn nó.
Thằng nhóc ấy vẫn cứ cười, nó càng cười càng lớn. Nó cười như thể tôi là trò đùa của nó vậy.
“Gun, buồn cười lắm hả?” Tôi nhéo đôi má phính của Gun để ép nó dừng việc cười cợt đó lại.
Thằng nhóc bị đau nên nhăn mặt, tôi vội vàng chuyển từ nhéo sang xoa má nó. Chúng tôi mắt đối mắt, bàn tay tôi vẫn nhẹ nhàng vuốt ve má rồi xoa dần ra hai tai Gun. Mặc dù điều đó chẳng cần thiết một chút nào.
“…”
Không ai trong chúng tôi nói một câu nào cả và mọi chuyện đang trở nên gượng gạo hơn, tôi cụp mắt xuống cũng chẳng bỏ tay mình ra. Khi tôi định thần lại thì gương mặt của Gun đã tiến gần tới mức chóp mũi của chúng tôi chạm nhẹ vào nhau. Lúc này tôi nhận ra rằng, chúng tôi không cần giải thích điều gì nữa.
Cơ thể tôi cứng lại khi Gun tiến đến gần mình, đôi môi nó toan hôn tới thì tôi đã quay mặt đi ngay lập tức, nụ hôn đó liền rơi lên gò má nhợt nhạt. Tôi không thấy ghê tởm nó chút nào, chỉ là tôi bị hoảng.
“Tao xin lỗi.” Gun buông tôi ra ngay lập tức. Nó lúng túng đi nhặt hai lon bia trong ngăn tủ mát rồi ngồi xuống băng ghế dài ở góc tường.