"P'Gun, mình ngồi cạnh cậu được không?" - Eun Hye đi đến ngồi cạnh thằng Gun khi cả đám đang nháo nhào tìm chỗ trên chuyến xe sớm.
"Ơ, chỗ của tao mà!" Tôi nhìn thằng nhóc quỷ, dùng khẩu hình miệng nói với nó.
"Tới mà tranh?!" Gun mấp máy môi rồi quay sang Eun Hye cười cười tỏ vẻ thân thiện.
Hơi, thằng vô lương tâm này! Không lẽ tôi lại đi tranh giành chỗ ngồi với mấy bạn nữ?! Có nhầm không vậy?! Tôi đành ngậm ngùi chọn một chỗ khác đối diện với chỗ Gun, hoặc ít nhất là phải thấy được mặt nó.
"Mình à, bên này!" - Dok Sun kéo lấy vạt áo tôi khi tôi đi ngang qua hàng ghế mà cô nàng đang ngồi - "Tôi có giữ chỗ cho mình nè, ngồi đây đi."
"Cảm ơn cậu." Thấy vị trí này khá gần với thằng nhóc quỷ nên tôi cũng an tâm ngồi xuống.
"Off oppa, sáng nay cậu dậy sớm lắm hả?" - Dok Sun hỏi tôi.
"Ừ, một chút."
"Sao thế? Hôm qua Gun kéo cậu đi tới khuya sao?" - cô nàng nhìn về phía Gun, giọng điệu bâng quơ.
Tôi quay sang nhìn Dok Sun, cô nàng nói điều này là sao? Tôi thức khuya thì liên quan gì Gun? Tôi nhướn mày hỏi: "Cậu hỏi vậy là sao? Gun thì liên quan gì đến việc này?"
"Này, mình chỉ quan tâm cậu thôi mà! Trước đây cậu đâu có như vậy với mình?!" Dok Sun phản bác tôi. Sự phụng phịu này của cô nàng làm tôi thấy khó chịu, cái gì cũng phải lôi Gun vào để nói.
"Cậu cũng biết đó là trước đây cơ đấy." - tôi mỉa mai.
"Dạo này cậu sao thế? Thật là... này, từ ngày cậu bạn người Thái kia chuyển tới đây cậu thay đổi nhiều lắm đấy! Lúc nào cũng Gun, Gun, Gun! Cậu không thể để ý tới mình một chút sao?"
Cô nàng gần như hét lên ở câu cuối cùng, cả xe quay lại nhìn chúng tôi như thể tôi gây tội gì với cô nàng vậy. Mấy ánh mắt phán xét đó làm tôi khó xử, đành phải dịu giọng dỗ dành Dok Sun:
"Tôi vẫn chơi với cậu như bình thường mà. Cậu đừng như vậy, tôi xin lỗi, tôi không biết dỗ dành người khác."
"Off, hyung gọi cậu. Cậu đổi chỗ với tôi nhé!" - Somi đi về phía tôi ngỏ ý đổi chỗ.
"Sao thế? Hyung có chuyện gì hả?"
Trong một buổi sáng ngắn ngủi mà bao nhiêu chuyện tìm tới, tôi nhất thời không thể nào tiếp thu nổi mớ bòng bong này. Somi thấy mặt tôi ngơ ngác như vậy thì khều tay tôi ra hiệu tôi nên tránh xa Dok Sun càng sớm càng tốt, bằng không một lát lại trở thành tâm điểm cho người ta chỉ chỉ chỏ chỏ thì không hay. Tôi hiểu ý liền vội vàng đứng dậy nhường chỗ ngay: "Ờ ờ, phải ha! Nãy hyung nhắn cho tôi mà tôi quên mất đó. Cảm ơn Somi nha."
"Không có gì đâu bồ."
"Off! Cậu dám đi?! Không sợ mình giận hả?" - Dok Sun đứng dậy ngay lập tức.
Tôi còn ngồi ở đấy nữa mới là đồ điên đấy, một mình thằng nhóc quỷ kia đã đủ khiến tôi đau đầu rồi, thêm Dok Sun nữa chắc tôi lên huyết áp mất.
——— phần của Dok Sun ———
Tôi cũng không biết vì sao mình lại có thành kiến với việc Off thân thiết với Gun như vậy, có lẽ là vì ánh mắt của cậu ấy từ khi nhìn thấy Gun đã không còn điều gì khác trong đó nữa.
Tôi chưng hửng ngồi xuống chỗ của mình sau khi Off quay lưng bỏ đi chỗ khác, tôi mong cậu ấy có thể dỗ dành mình thêm vài câu nữa, dù sao hai năm cậu ấy ở đây, tôi cũng cũng là người đầu tiên và duy nhất bước chân vào cuộc sống của Off.
"Cậu thích Off hả?" Somi lên tiếng cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi.
"Ừm, mình..." tôi ấp úng, tôi không muốn khiến tình bạn giữa tôi và Off tan vỡ, nhưng cũng không muốn Off thích người khác.
"Cậu không cần giấu, tụi mình đều thấy rõ tình cảm của cậu." - cô nàng cười nhẹ rồi tiếp lời - "Nhưng Dok Sun này, Off hình như không có tình cảm với cậu đâu."
"Cậu nói vậy là sao? Off chắc chắn cũng có tình cảm với mình mà, cậu không thấy cậu ấy đối xử với mình khác hẳn các cậu à?" - tôi phản ứng với câu nói của Somi bằng thái độ gay gắt.
Rõ ràng là Off luôn đối xử với tôi như một ngoại lệ, tôi có thể tuỳ ý trong mối quan hệ của tôi với cậu ấy mà không cần giữ khoảng cách như bất cứ ai.
"Vậy tại sao cậu ấy không nhận ra tình cảm của cậu?" - Somi vẫn khăng khăng đặt ra những câu hỏi ngớ ngẩn cho tôi dẫu biết tôi ghét chúng.
"Off đang có việc bận thôi, cậu ấy chắc chắn đang sợ tôi không đồng ý, sợ làm tan vỡ tình bạn này."
"Dok Sun à, đàn ông nhạy cảm hơn cậu tưởng đấy. Họ có thể hiểu rõ ai thích hay không thích mình, việc họ cố lờ đi cảm giác của cậu chỉ chứng tỏ trong lòng họ không hề có cậu thôi."
"Cậu thôi đi. Mình không muốn nghe thêm gì nữa!" Tôi gằn từng chữ để cô nàng đừng nói thêm lời nào nữa. Có lẽ đó là một chút cố chấp cuối cùng của tôi đối với thứ tình cảm này, tình yêu của một người phụ nữ với một người đàn ông họ yêu.
——— hết phần của Dok Sun ———
"Off, cậu em lại trêu gì Dok Sun à?" - anh Choi thốt lên ngay khi tôi lục tục đi tới.
"Hyung nghĩ sao?" - tôi nhún vai.
Tôi quá chán ngán khi phải nhắc tới câu chuyện vừa rồi.
"Cậu không thích cô nàng hả?" Hyung nói nhỏ với tôi.
"Hyung nói cái gì vậy? Em với Dok Sun chỉ là bạn thôi." - tôi gạt phăng cái ý nghĩ quái đản của Choi Woo Jin đi, tôi hoàn toàn không có một chút tình cảm nào vượt mức bạn bè với Dok Sun cả.
"Ha ha, được rồi! Anh yên tâm rồi."
"Ơ, đừng nói là..." tôi kinh ngạc nhìn chằm chằm anh Choi, hoá ra tin đồn anh ta đang theo đuổi một bạn nữ lớp tôi là thật.
"Ừ, cậu giúp anh được không? Anh muốn bày tỏ với em ấy trong chuyến đi này." - anh ta gật đầu khẳng định, cũng không quên lôi kéo tôi vào kế hoạch điên khùng của tụi con trai với nhau.
"Hyung yên tâm, em sẽ hỗ trợ hết mình." Tôi vỗ vai anh.
Chúng tôi cười phá lên khi đã đạt thành được một kế hoạch thoát ế dành cho tiền bối, cô nàng Dok Sun kia cũng đến lúc phải chịu sự quản giáo của người yêu rồi. Nghĩ đến đây tôi liếc về phía Gun đang ngồi, trong đầu vô vàn suy nghĩ chồng chéo lên nhau.