Bảo Tiêu Chiến Thần

Chương 9




Thấm thoát đã trôi qua nửa ngày, Hàn Thiên như thường lệ vẫn đứng ở đây chờ Thái Tuyết Lạc.

Thấy Hàn Thiên mấy người nhân viên lại trêu đùa cậu: “ Chậc chậc, hôm nay sao lại tới sớm thế Thái tổng còn chưa tan đâu, vào đây ngồi mà uống nước này” có mấy ngươi lễ tân ngang nhiên chiếm tiện nghĩ của cậu.

Họ thấy Hàn Thiên rất đáng yêu trêu một cái là đỏ mặt, thẹn thùng khiến họ chỉ muốn trêu mãi thôi.

Trái lại Hàn Thiên luôn tránh xa họ như tránh tà, kiếp trước làm xử nam chưa được khai sáng nên cậu rất sợ mấy người phụ nữ này.

“Tôi đã hẹn cô ấy rồi chắc cô ấy sắp xuống rồi” Hàn Thiên nói

“Vậy thì thôi vậy” mấy cô lễ tân nghe vậy mới thôi trêu Hàn Thiên.Cậu thở phào một hơi

Khoảng một phút sau thì Thái Tuyết Lạc xuống, vừa đặt chân khỏi cầu thang thì thấy Hàn Thiên đã chờ ở dưới. Trong là cô cảm thấy ngọt ngào nhưng cũng xót xa.

Cô bước tới chỗ Hàn Thiên nói: “ Cậu tới lâu chưa”

“Vừa tới các đây không lâu” Hàn Thiên trả lời

Mấy tiếp tân cười thầm trong lòng, hai người này cũng thật là lần nào cũng nói lại câu đấy.

“Vậy thì đi thôi” Thái Tuyết Lạc nói.

Hàn Thiên gật đầu rồi đi theo Thái Tuyết Lạc.

Nhưng vừa đi ra khỏi công ty thì có một chiếc xe ferrari đi tới, từ trong xe một mĩ nam anh tuấn tiến tới chỗ Hàn Thiên, chính xác là tới chỗ của Thái Tuyết Lạc

“Tuyết Lạc mãi mới gặp được em, chúng ta đi ăn cơm được chứ anh có việc cần bàn với em” tên đó nói.

Hàn Thiên nói nhỏ vào tai của Tuyết Lạc: “ Ai vậy”

“Là một tên họ An, công ty của hắn ta hợp tác với công ty ta trong một dự án”

Thái Tuyết Lạc lại gần nói nhỏ cho Hàn Thiên

Tên họ An nhìn thấy Tuyết Lạc không để ý tới mình mà còn thân mật với người đàn ông khác liên hét lên: “ tên kia mau cút đi cho ta nếu không tự mình gánh chịu”

Hàn Thiên nhìn tên An gì gì đó một ánh mắt khinh bỉ, khi bạn thấy ai đó khó chịu bạn sẽ làm mọi cách khiến họ khó chịu nên anh bạn Hàn Thiên của chúng ta đã làm một điều rất bạo gan

Cậu ôm eo của Thái Tuyết Lạc, dùng lực kéo cô ấy vào trong ngực nhìn tên An gì đó nói: “ Cô ấy là của tao mày không có phần đâu cút đi”

Cảm nhận được một bàn tay to đang nắm lấy eo nhỏ của mình, thân thể mềm mại của Thái Tuyết Lạc rõ ràng run lên, bản năng muốn kháng cự, nhưng bên tai nghe được lời của Hàn Thiên, cũng chỉ có thể bỏ qua sự kháng cự chút ít, cái đầu cụp xuống, phía trên mặt phấn đỏ bừng một mảnh, đây không thể nghi ngờ là ngầm đồng ý lời nói của Hàn Thiên, ít nhất thì họ An sẽ nghĩ vậy

Hàn Thiên nhìn cô ngạc nhiên tưởng Thái Tuyết Lạc sẽ tát mình ai ngờ cô phối hợp với mình.

Họ An nhìn thấy người con gái mình theo đuổi ngả vào lòng tên khác khiến hắn tức hộc máu, hắn nói với tên vệ sĩ: “ lên đánh hắn cho tao”

Hàn Thiên thấy mấy tên vệ sĩ tiến liền đẩy lui Tuyết Lạc ra.

Thái Tuyết Lạc thấy mấy tên vệ sĩ đến muốn ngăn cản nhưng bị Hàn Thiên đẩy lùi ra, cậu nói: “Cứ để tôi lo” Từ lúc luyện tập “luyện thể quyết” cậu vẫn chưa kịp thử nhiệm hiệu quả, vừa hay có chuột bạch để thử.