***
Trong game, cô gái bắt đầu xin lỗi: “Huhuhu, anh trai báo thủ, em xin lỗi, kỹ năng của em gà quá, em định là người đầu tiên đến chở anh.”
“Em không phải cố ý đâu, anh đừng giận.”
Nguyễn Vũ thản nhiên cười nói: “Ồ, chuyện nhỏ thôi đừng mất tập trung, mau tới loot xác tôi đi, trong đó vẫn có rất nhiều đồ tốt á.”
“A?” Cô gái vẫn còn hơi do dự.
Nguyễn Vũ nói với hai đồng đội còn lại: “Trong balo tôi còn có lựu đạn, bom khói, bom xăng, các cậu tự chia cho nhau đi.”
Hai người kia nhanh chóng chạy tới, cô gái chần chờ một lát, rồi bắt đầu nhặt trang bị.
Đến bây giờ Nguyễn Vũ mới hiểu tại sao fan trong livestream của cậu đều than vãn chuyện kỹ năng của họ không tốt rồi, được thôi, nếu phải phát phúc lợi cho fan thì hôm nay phải làm tới cùng vậy.
“Ba người tiếp tục chơi đi, tôi sẽ ở chế độ quan sát. Dâu Tây Rất Ngọt, giờ tui sẽ quan sát dưới góc độ của cậu, nếu trong livestream có fans không hiểu cách chơi, tôi sẽ mượn góc độ của cậu để giải thích, cậu có ngại không?” Tuy rằng Nguyễn Vũ vẫn có thể trực tiếp quan sát, nhưng cậu vẫn hỏi cô gái trước.
“Được, được, em không ngại gì hết, các chị em trên livestream xem kỹ năng kém cỏi của em có thể rút kinh nghiệm để chơi game.” Cô gái rất phấn khích.
Sau khi được đồng ý, Nguyễn Vũ chuyển sang góc nhìn quan sát, khi đó hai bên đều sẽ không thể nghe đối phương nói chuyện, cũng sẽ không ảnh hưởng đến nhau.
Nguyễn Vũ bắt đầu giải thích các thao tác cho các fan trong livestream: “Hôm nay, tui sẽ đứng ở góc nhìn quan sát của cô gái này để giải thích từng thao tác tay cho mọi người.”
[ ĐM, không kịp phòng ngừa, livestream biến thành lớp dạy học rồi hả?]
[ Cái này được nghe miễn phí luôn á?]
[ Anh trai báo thủ, em yêu anh, anh mãi là vị thần trong lòng em!]
[ Mị lót dép hóng ở đây nhé.]
Trong game, ba người loot đồ xong chuẩn bị lên đường, lần này họ không dám để cô gái kia lái xe nữa.
Đi một vòng, cả ba chọn dừng xe ở một thành phố.
Hai chàng trai đi vào trước, cô gái theo sau chuẩn bị công nhà.
Từ góc độ của cô gái, Nguyễn Vũ thấy cô ấy vừa xuống xe thì đã có tiếng súng vang lên.
“Đoàng.”
“Đoàng.”
“Đoàng.”
Tiếng súng nổ ra như có quy luật.
Nguyễn Vũ giải thích trong livestream: “Đó là bot, nó cầm một khẩu súng lục, lúc bắn ra tiếng của nó sẽ là đoàng đoàng có quy luật.”
Cô gái dừng lại, từ từ di chuyển góc độ để tìm kiếm bóng dáng con bot mới vừa bắn.
Quay một vòng, hai vòng rồi ba vòng cũng không thấy bóng ma nào.
Nguyễn Vũ: “…”
Nguyễn Vũ tiếp tục giải thích: “Mọi người phải học cách lắng nghe âm thanh để xác định vị trí của kẻ địch. Thấy không, con bot đứng ở trên tháp canh, nếu lúc này mọi người vẫn không xác định được vị trí của nó, nhớ mở scope lên để nhìn.
Dùng scope để xác định vị trí kẻ địch, đã hiểu đã hiểu.
Trong game, cuối cùng cô gái cũng nhớ ra mình có một cái ống ngắm.
Cuối cùng cô gái cũng nhìn thấy kẻ địch, cô ấy liên tục bắn mười mấy phát súng, nòng súng hướng lên trên trời, một phát cũng không dính.
Nguyễn Vũ: “…”
Cô gái đổi sang khẩu súng khác, bắn liên tục vào hướng kẻ địch, bot đã chạy sang vị trí khác nhưng cô gái vẫn tiếp tục bắn về hướng tháp canh.
Rốt cuộc, đổi hai khẩu súng, bắn hết hai băng đạn, con bot vẫn không mất một giọt máu.
Dâu Tây Rất Ngọt tiếp tục thay đạn rồi nã súng vào chỗ cũ, trong khi con bot đã di chuyển sang phía sau từ lâu.
“Giới Esport cũng cần có thị lực tốt. Nếu gặp phải tình huống thế này, mọi người đừng hoảng loạn, đi thêm vài bước, quan sát kỹ một chút, nếu cứ bắn liên tục sẽ không tạo thành sát thương cho kẻ địch.”
Nhưng cô gái vẫn đứng yên tại chỗ, điên cuồng thay đạn bắn lung tung vào toà tháp.
“Hừ, nếu cứ dựa theo lối chơi này, con bot chắc chắn sẽ muốn tự sát cho rồi, nó sẽ nói xin mày đừng có khinh bỉ tao, tao sẽ tự đi chết.” Nguyễn Vũ không nhịn được mà khinh bỉ hai câu.
[ Huhuhu, tui nhìn thấy bản thân, bình thường tui cũng chơi như vậy.]
[ Hahahaha, mọi người ơi, tôi sắp cười chết rồi.]
[ Tui nhìn rất vất vả đó, hahahaha.]
[ Bot: Tao chịu không nổi nữa, mày muốn sỉ nhục tao hả?]
[ Bot: Đừng bắn nữa, tui sẽ tự đi tìm chết.]
[ Đột nhiên tui không phân biệt được đâu là người chơi đâu là bot.]
Cuối cùng con bot cũng chết dưới 200 viên đạn, cô gái mãn nguyện đi tìm đồng đội của mình.
Hai chàng trai đã hạ gục hai tên núp trong nhà.
Đến lúc loot đồ, cô gái vui vẻ đi theo sau loot lia lịa.
Từ góc nhìn quan sát, Nguyễn Vũ nhìn thấy một cái xác cô loot tận ba lần, mỗi lần đều sẽ có vật phẩm mới, cậu nhìn cô gái lắp x6 vào khẩu shotgun S12K.
“Ừm, mọi người không cần nhìn thao tác của người đẹp, cô ấy vui là được rồi.” Nguyễn Vũ che mặt trêu ghẹo, cậu mở KDA của cô gái lên xem: 0,42.
[ Woooow, KDA của tui còn thấp hơn chị gái đó nữa, tôi 0,2]
[ Tui cười chết mất.]
[ Chị gái, chị không hợp với trò này đâu, hahahaha.]
[ Cú tui, cú tui, hình như tui thấy được hình ảnh phản chiếu của mình.]
[ A a a a, tại sao không thể lắp scope thế, bình thường tui vẫn hay chơi như vậy mà.]
Nguyễn Vũ nhìn thấy bình luận này, cậu kiên nhẫn giải thích: “S12K là một khẩu shotgun, sát thương tầm gần, gắn thêm ống ngắm chỉ dư thừa, cơ bản không ai cần nó để bắn tầm xa hết.”
Ván này vẫn chưa kết thúc, bọn họ đi vào trong bo, lái xe tới một ngọn đồi.
Bất chợt, một họng súng chĩa vào xe họ mà bắn, ba người lựa chọn xuống xe.
Hai cậu thanh niên phản ứng nhanh nhẹn, phối hợp lẫn nhau nổ súng.
Quan sát góc nhìn của cô gái, Nguyễn Vũ thấy cô ấy đi loanh quanh, hoàn toàn không thấy được kẻ địch, cô gái chạy vòng quanh rồi đổi súng nhưng không bắn một phát đạn nào.
Cậu bắt đầu giải thích trên livestream: “Cô ấy chạy loanh quanh, có lẽ là đang tìm vị trí thích hợp để xả súng. Tuy rằng vẫn không thấy tên địch, tui có thể hiểu sự khẩn trương đó.”
Một chàng trai bị bắn knock, cô gái nhanh chóng chạy tới.
“Mọi người nhìn nè, cô ấy vẫn không tệ mà, vẫn biết cứu người. Tui nghĩ sâu trong lòng là khát vọng muốn đồng đội bị knock, nếu không cô ấy cũng không biết phải làm gì.”
Cô gái cứu người xong, tiếp tục chạy lung tung, nhưng tuyệt nhiên không hề có khẩu súng nào hướng về phía cô ấy.
Cô nhìn đồng đội ra sức chiến đấu, ném đạn và bộ cứu thương qua tiếp tế cho họ.
“Mọi người xem cho kĩ, hai người đồng đội cùng nhau chơi, không cần phải lo cho cô ấy, tự chơi một mình nhưng vẫn tiếp tiếp tế đạn và máu cho đồng đội nha.” Nguyễn Vũ khẽ cười.
“Cách di chuyển này vô cùng có tính thao tác, cô em này giống như một cái balo di động, chuẩn bị tất cả vì đồng đội, quá vĩ đại!” Nguyễn Vũ khen ngợi.
“Nhìn đi, chạy tới chạy lui, mặc dù tui không biết cô em này đang làm cái gì, nhưng mấu chốt là team địch chưa bắn trúng cô ấy một phát nào, vẫn có tác dụng đánh lạc hướng, tuỳ tiện chơi cũng được top 1, cơ bản là không cần đồng đội tới cứu.” Đến đây cậu khẳng định, không cần giao tranh vẫn có thể top 1.
Hai chàng trai vẫn đang phối hợp cùng nhau, cô gái tiếp tục di chuyển nhưng vẫn không rõ kẻ địch nằm ở đâu.
“Mấy người nhìn nè, scope của cô em này vẫn chưa mở, chắc là muốn đem scope chia cho đồng đội.”
[ Hahahahaha, chị gái này đang đếm bước chân hả.]
[ Trời ơi, cô gái này giống hệt tui, tui cũng chạy quanh một vòng cũng không thấy địch ở đâu cả.]
[ Đưa đạn và bộ cứu thương cho đồng đội vì nếu giữ lại cũng lãng phí bởi vì không ai bắn trúng bạn cả. Đây chính là tui đó, hahaha.]
[ Team địch: Bây giờ bot cũng biết loot đồ hả?]
[ Chị gái này còn có thể chạy, còn tui sẽ bò trên đất không đám cử động luôn.]
[ Có khả năng chị gái này không mở ống ngắm vì có mở cũng không thấy địch.]
[ A Vũ, cô ấy đã học được tinh túy của cậu, hahahahaha.]
Cuối cùng dưới sự phối hợp ăn ý và sự cống hiến không ngừng của cô gái, họ thành công tiêu diệt hai kẻ địch team bạn.
Nguyễn Vũ giơ ngón cái, tiếp tục quan sát, ba người lái xe vào bo rồi dừng lại ở một tòa nhà hai tầng.
Ba người chạy lên tầng hai, nghe được tiếng bước chân rõ ràng dưới tầng.
Nguyễn Vũ nghe tiếng bước chân, cậu suy đoán có thể team địch có ba người.
Hai chàng trai ngồi đối diện cầu thang, chĩa súng vào giữa, chỉ cần kẻ địch xông lên thì sẽ bị hạ gục.
Cô gái cầm lựu đạn trong tay nhắm thẳng vào cầu thang, cái này là loot từ trong xác Nguyễn Vũ.
Nguyễn Vũ gật đầu, khẳng định nói: “Không tệ, lựu đạn nên được dùng trong những tình huống như này, xem ra cô em này cũng học được một số thứ trên livestream của tui đó.”
Cô gái nghĩ ngợi, nếu là anh trai báo thủ, cậu sẽ ném một quả lựu đạn xuống, hiện tại anh trai báo thủ đang ở góc nhìn quan sát, mình nhất định phải thể hiện thật tốt, nếu ném một quả không được thì hai quả.
Rất nhanh, tiếng bước chân đã gần đến cửa tầng hai, cô gái căn thời gian, ném lựu đạn xuống, liên tiếp hai quả.
“Bùm.”
“Bùm.”
Không có chuyện gì xảy ra.
Căn thời gian quá sớm, ném không trúng ai cả.
Hai chàng trai: “…”
Tiếng nổ này làm người dưới lầu đề cao cảnh giác, biết lầu trên có người nên bọn họ không tiếp tục đi lên cầu thang.
Ngoài bờ tường xuất hiện tiếng bước chân, hai chàng trai cảnh giác, ném bom xăng ra ngoài cửa sổ.
Tiếp theo hai chàng trai nhảy ra từ cửa sổ, đọ súng kịch liệt với team bạn.
Cô gái sợ có người bắn lén, lấy bom khói từ trong balo ra ném xuống cửa sổ, bên ngoài bị bao phủ bởi khói mù mịt.
Hai chàng trai đang có lợi thế, bỗng nhiên có sương mù xuất hiện, bọn họ bị mất phương hướng của team địch.
Hai chàng trai: “…”
Cô gái ngồi một mình ở tầng hai, sương mù ở bên ngoài tràn vào trong phòng, cả căn phòng như bị bao phủ bởi mây mù.
Sát thương cho kẻ địch bằng không, sát thương cho team mình: 800.
Nguyễn Vũ mím môi nén cười: “Mọi người đừng vội chê cười, cô ấy có ý tốt nhưng không đúng thời điểm, ít nhất cô em này cũng tự bảo vệ được bản thân không phải sao. Làm đồng đội của tổ sư gia báo thủ cũng phải là báo thủ. Điểm này cô ấy học rất giỏi, tui chính là một ví dụ nè.”
Đồng đội không còn cách nào khác phải chiến đấu trong sương mù, cô gái trên lầu núp vào trong góc không dám đi xuống.
Bỗng dưng cô gái nghe được tiếng động, cô do dự đứng dậy, xoay vài vòng tại chỗ, di chuyển kiểu con cua, sau đó nổ súng về phía làn khói.
Tiếp theo, cô gái nằm sấp xuống uống nước hồi năng lượng.
Nguyễn Vũ bật cười, nhìn khói mù mịt trong phòng rồi giải thích: “Có lẽ đây chính là Thiên Cung trong truyền thuyết. Đồng đội phối hợp ở phía dưới, cô em này nhất quyết không đi xuống. Cái này gọi là gì? Chính là chuyện trần gian không liên quan đến tiên nữ tui đây, tui ở Thiên Cung không chơi với đám người phàm. Cô ấy còn có tâm tình uống Redbull, đúng là bản chất của báo thủ, không tệ không tệ, xứng đáng là fan của tổ sư gia báo thủ.”
Sương mù tản ra, giây tiếp theo cô gái biến thành hòm xác bốc khói màu xanh lục.
“Sau đó, sau đó thì biến mất? Hả?” Nguyễn Vũ đang giảng giải trên livestream, cô gái đột nhiên biến thành hòm xác.
Cậu hơi nhướng mày, hướng viên đạn là từ ngoài cửa sổ bay tới, trên đỉnh núi có một tay bắn tỉa chuyên nghiệp.
Lúc này trò chơi đã kết thúc, hiếm khi được chứng kiến một thao tác đẳng cấp như vậy, Nguyễn Vũ vẫn chưa hài lòng: “Có thao tác, tình tiết gay cấn, mọi người đừng để ý kỹ năng của người đẹp nữa, chỉ cần cho điểm tối đa là được.”
[ Hahahaha, chị gái này không muốn xuống trần gian, di chuyển như con cua, cười chết tui, đây không phải cách chơi ngày thường của tui chứ.]
[ Phong cách chơi kiểu Thiên cung, hahahaha, là cách chơi mới hả.]
[ Tui phải công nhận rằng, anh trai báo thủ rất có khả năng làm bình luận viên.]
[ Tui cười không nổi nữa, chỉ có tâm trạng uống Redbull thôi.]
[ Ném lựu đạn rồi ném khói không phải là tui sao, địch đến thì có gì ném nấy, hahahaha.]
[ Anh trai báo thủ, cô ấy đã học được tất cả các kỹ năng báo thủ của cậu, nhưng vẫn chưa đủ, hahahaha.]
***
Tác giả có lời muốn nói:
Nguyễn Vũ: Người đẹp ra tay, đừng nói gì hết, trực tiếp cho 100 điểm.