Sau khi tiệc đóng máy, các diễn viên trong đoàn phim sôi nổi gửi tin nhắn chúc mừng, đồng thời còn đăng ảnh trong phim và hậu trường studio, sau đó có người còn quay clip màn hát chữa cháy của Đàm Dận đăng lên Weibo.
Ban đầu chẳng khơi dậy được chút bọt sóng nào, hai tiếng sau khi Tô Giác và những diễn viên khác trong đoàn đều chuyển tiếp Weibo này thì nó từ từ hot lên đứng top năm hotsearch.
Biên Nhan trơ mắt nhìn lượng fan của Đàm Dận từ từ tăng cao, khu bình luận bên dưới video đầy ắp tiếng thét chói tai.
A a a cái giọng này làm em nhũn cả chân rồi.
Khi mị thấy được mặt của ảnh thì mị cảm thấy dù đang ở hiện trường tai nạn xe mị cũng có thể thổi còi cả ngày. Nhưng khi nghe được ảnh hát rồi thì mị mới biết mị lại quen thói nghĩ người nào có vóc dáng đẹp thì chỉ làm bình hoa rồi. Đây là nhan sắc thần tiên, giọng hát thần thánh gì thế này?
Chắc chắn đây không phải bản gốc đấy chứ?
Đột nhiên bắt đầu hóng phim ra ghê, kỹ thuật diễn xuất của anh trai chắc cũng xuất sắc vậy nhỉ?
Đàm Dận lau tóc đi ra khỏi phòng tắm, gương mặt còn hơi nước, khoan kɧօáϊ và quyến rũ. Biên Nhan bất chợt nhào tới đẩy anh ngã xuống giường, đè đến nỗi anh phải kêu lên.
“Bảo bối ơi à, anh nổi tiếng rồi đấy!”
Đàm Dận cầm lấy điện thoại di động xem thử. Anh nằm dưới người cô bất đắc dĩ phì cười: “Vì vậy mà em suýt nữa ngồi gãy eo anh đấy hử?”
Biên Nhan cúi đầu nhìn thử, sau đó cẩn thận dịch ʍôиɠ ra sau.
Đàm Dận rêи lên đè cô lại: “Đừng ngồi lung tung.”
“Í, bảo bối anh nhạy cảm quá rồi.”
“...”
Biên Nhan hơi buồn bã: “Bảo bối nổi tiếng rồi vậy còn em phải làm sao?”
Đàm Dận khó hiểu nhìn cô: “Gì cơ?”
“Anh nổi tiếng rồi thì chúng ta sẽ chấm dứt hợp đồng sao?”
Đàm Dận quan sát nét mặt của cô: “Em cảm thấy sau khi anh nổi rồi sẽ chia tay với em hả?”
“Đâu có người đàn ông nào muốn bị bao nuôi đâu.”
Đàm Dận nhếch môi: “Em nói đúng.”
Anh còn thừa nhận nhanh gọn lẹ vậy nữa.
Biên Nhan tức anh ách, xoay xoay người muốn đứng lên khỏi anh nhưng lại bị Đàm Dận bắt được tay. Anh buồn cười hỏi: “Sao vậy em?”
“Không sao hết.”
“Giận anh hả?”
Cô nhỏ giọng lầu bầu: “Đồ sói mắt trắng.”
Đàm Dận nghe và hiểu rất rõ ràng: “Sói mắt trắng?”
Biên Nhan còn nói: “Anh không có tình cảm.”
Cô nói một hồi cũng thấy trái tim mình bị tổn thương nhưng trong mắt Đàm Dận lại chan chứa ý cười.
“Nên là đến lúc đó em phải đổi bao nuôi trai trẻ đáng yêu khác.” Đây là tôn nghiêm cuối cùng của kẻ làm kim chủ như cô rồi.
Đàm Dận lập tức bóp tay cô phát đau. Cô vội hất ra, xuýt xoa: “Úi, anh làm gì thế?”
“Em mới vừa nói gì?”
Đàm Dận thấy cô không trả lời, mặc dù biết cô nói lẫy nhưng sắc mặt vẫn cứ trở nên lạnh lùng khó kiểm soát. Anh nhổm người lên muốn đẩy người kia ra.
Lúc cô muốn xuống anh không cho, bây giờ lại đẩy mình ra. Biên Nhan đột nhiên sinh ra tâm lý phản nghịch, đôi chân kẹp chặt lấy eo của anh, kề sát mặt cắn lên môi anh.
“Tại sao em hôn anh mà anh cứng đơ vậy chứ?”
“... Em chưa tắm.”
Biên Nhan nhíu mày: “Meo meo meo? Anh dám chê em hả?”
Cô dò tay lần mò vào dưới áo ngủ của anh, lòng bàn tay vuốt ve từng múi cơ nổi rõ thành hàng, cảm nhận rõ hơi thở của anh đang khẽ run lên: “Em cũng chưa rửa tay đâu à nha...”
Đàm Dận hé môi, không phát ra tiếng nào.
Cô mạnh mẽ đẩy anh xuống giường lại, kéo áo anh lên, hôn lên đầu иɦũ ɦσα nhỏ nhắn, đầu tiên là ngậm chốc lát, sau đó dùng đầu lưỡi ẩm ướt ɭϊếʍ xung quanh nó.
Đầu иɦũ ɦσα của đàn ông rất nhạy cảm, hơi thở của Đàm Dận bắt đầu nặng dần. Cô hôn đầu иɦũ ɦσα đến mức nó cứng lên, sau đó lại ɭϊếʍ nó.
Đàm Dận kìm lòng không đậu giữ chặt gáy cô: “Em học ở đâu đấy?”
Biên Nhan hừ nhẹ né tay anh, lòng đầy mong đợi cởi quần ngủ anh ra —— qυầи ɭót màu đen đã dựng lên thành một chóp nhỏ, cô cười nhạo nhìn anh. Đôi mắt Đàm Dận ngấn nước, bối rối tránh khỏi ánh mắt của cô.
Biên Nhan dùng ngón tay trỏ xoa quanh chỗ phồng lên kia. Đàm Dận hít vào một hơi, tóm được tay cô: “... Đừng sờ vậy.”
“Tại sao?”
“...”
“Bởi vì em chưa rửa tay sao?” Biên Nhan vờ giải thích. Cô cởi qυầи ɭót trong quần mình ra, sau đó kéo cao váy đến eo, lộ ra huyệt trắng nõn đầy đặn.
Ánh mắt Đàm Dận cũng thay đổi, nhìn chằm chằm vào nơi đó đầy tính xâm lược.
Cô dạng chân khóa hai bên người anh, cách lớp qυầи ɭót dùng huyệt ma sát với ƈôи ȶɦịt của anh, chỗ phồng lên cương cứng đó đâm vào nụ hoa của cô khiến nơi đó của cô cũng dần trở nên nhạy cảm.
Nhưng thế vẫn chưa hết khát, cô không nhịn nổi nữa nên cởi qυầи ɭót của anh, vội vã muốn gậy thịt dính trực tiếp vào cửa mình. Cô đè một phần gậy thịt lên bụng anh, cử động ʍôиɠ từ trước ra sau, chỉ lộ ra quy đầu màu đỏ tím.
Đôi mắt Đàm Dận đã hoàn toàn đỏ bừng, bàn tay giữ eo cô cũng không khống chế được sức lực.
Biên Nhan có tâm giúp anh thay đổi chỗ bóp khác để không bị đau, nắm lấy bàn tay to của anh dời đến hai bên nhũ của mình, sau đó từ từ nhấc ʍôиɠ lên, để gậy thịt đang ngẩng đầu như có như không đâm vào miệng huyệt, dường như hơi khó xử, cô nói: “Nhưng chỗ này của em... cũng chưa được tắm.”
Mi tâm Đàm Dận giật mạnh: “Em cố ý đấy hả?”
“Hả? Tại anh nói...”
“Ngồi xuống đi.”
Bên trong của cô quá khít nên ƈôи ȶɦịt hơi khó vào, Đàm Dận tách bờ ʍôиɠ trắng ra, dường như mất sạch hết tao nhã mà xông thẳng vào.
Biên Nhan bị làm đến nỗi toàn thân mềm nhũn: “Hơ... Làm bẩn ƈôи ȶɦịt của anh thì sao...”
“...”
“Hay em đi trước tắm nhé...”
“Em im...”
...
Nửa đêm, Biên Nhan nhận được một dãy số xa lạ gọi về từ nước ngoài. Cô liếc nhìn người đàn ông đang nằm nghiêng rồi rón rén xuống giường, đi thẳng ra ban công mới bắt máy.
Đầu dây bên kia không nói ngay, chỉ có tiếng thở nhẹ như gió truyền vào tai.
Biên Nhan chà chà cánh tay bị nổi da gà vì gió đêm thổi vào, hạ thấp giọng khẽ gọi anh ta: “A lô? Tiết Ngôn, là anh phải không?”
Tiết Ngôn sững lại: “Sao em nói nhỏ vậy?”