Lúng túng vài giây, Đàm Dận trấn an đè bả vai mảnh mai của cô xuống.
“...”
“Tiểu xong chưa? Anh có thể tiếp tục không?”
Mặt Biên Nhan đỏ tới mang tai, nội tâm xấu hổ đan xen, hận không thể đá chết anh.
Đàm Dận mới vừa bị dòng nước ấm rót vào, cả gậy thịt cũng trở nên nhạy cảm khác thường, hơi xoắn lại và ngọ nguậy khiến anh phải thở gấp. Anh bất ngờ nhéo ʍôиɠ cô một cái, không ngạc nhiên khi nghe thấy tiếng “Ưm” của cô làm phía dưới chợt thít chặt hơn.
“Anh nhéo ʍôиɠ em làm gì?” Biên Nhan bất mãn hỏi.
“Em cong ʍôиɠ lên cao một chút đi.”
“Không muốn, á...” Cô mới vừa từ chối đã bị người đàn ông phía sau lưng đè eo xuống, bị buộc nhận lấy sự thúc mạnh như bão táp của anh. Niệu đạo nóng rực còn chưa thoát khỏi kϊƈɦ thích thì cả trong và ngoài hoa huyệt đều căng đỏ lên, sau đó bị ƈôи ȶɦịt vừa thô vừa to đâm thẳng xuống. Biên Nhan không thốt ra nổi thành tiếng, hồn bay lên trời.
Cô chưa bao giờ biết đâm vào huyệt sẽ thoải mái như vậy, vách tường bị gậy thịt cứng rắn ma sát vừa ướt vừa nóng, kɧօáϊ cảm như thủy triều nuốt lấy cô, rõ là đã chịu đến mức giới hạn nhưng cô lại muốn được nhiều hơn.
Đàm Dận niết lấy hai bầu ngực tròn trịa mềm mại của cô. Biên Nhan không kìm được cúi đầu liếc nhìn, mu bàn tay của anh nổi rõ gân xanh, thân dưới di chuyển rất mạnh mẽ, hoa tâm bị quy đầu đâm vào đến mức căng phồng, trước kia cô chưa từng phát hiện anh cường tráng như vậy.
Bị làm từ phía sau, ý thức Biên Nhan đã hơi mơ hồ. Cô mơ màng nhớ Đàm Dận rút khỏi người cô, bôi tϊиɦ ɖϊƈh͙ âm ấm lành lạnh lên ʍôиɠ của cô, phần đỉnh thỉnh thoảng sẽ đâm vào miệng huyệt khiến cô vừa nhột vừa tê vì thế không nhịn được đẩy anh ngồi lên bồn cầu, còn cô thì ngồi lên bẹn của anh, cầm lấy gậy thịt nhét vào cơ thể của mình.
Trêи quy đầu còn dính không ít tϊиɦ ɖϊƈh͙, Đàm Dận sợ cô sẽ mang thai nên không cho cô ngồi, cô tức giận đến nỗi bật khóc.
Đàm Dận hôn lên mặt cô dỗ thật lâu mới dỗ dành được cô. Cô nũng nịu không muốn xuống khỏi người anh, phát hiện đầu nhũ của mình căng cứng khó chịu và còn chưa thỏa mãn ɖu͙ƈ vọng nên bắt anh ʍút̼ nhũ mình một lúc lâu.
Cuối cùng Đàm Dận lại cứng nữa rồi.
Kết quả là phòng tắm nhỏ hẹp của khách sạn bị bọn họ làm thành một mớ hỗn độn.
Hứng tình quá mức dẫn đến ngày hôm sau không dậy nổi, Biên Nhan ngủ thẳng đến lúc mặt trời lên cao, vị trí bên cạnh đã không còn ai, tuy bên dưới hơi sưng đau nhưng rất khô mát, có lẽ sau đó Đàm Dận đã tắm rửa cho cô.
Không rửa sạch thì không được chứ sao, chân dính đầy nước tiểu và tϊиɦ ɖϊƈh͙ mà.
Biên Nhan dùng cánh tay che mặt, không thể tin nổi cô bị làm đến mức không kiểm soát nổi!!
Cô thẹn quá hóa giận nhắn WeChat cho đầu sỏ gây tội: Tối hôm qua anh làm thật quá đáng!
Có lẽ Đàm Dận không đang quay phim nên lúc sau đã nhắn lại: Em dậy rồi hả? Có đói bụng không?
Cô: Đừng hòng nói lảng sang chuyện khác! Tối hôm qua em rất không vui nên đã quyết định trừ tiền công của anh!
Đàm Dận: Không vui hả? Nhưng sau nửa đêm em còn chủ động, anh cũng tránh không vào phòng rồi nhưng em còn đuổi theo dùng bạo lực ép buộc anh tuân theo mà.
Cô: ??? Anh nói lại coi ai bạo lực?
Đàm Dận: Sau lưng của anh toàn là vết cào đến rướm máu của em nè, hình như hơi nhiễm trùng rồi, có được xem là tai nạn lao động không?
Cô: Không được!! Anh tự làm tự chịu!
Đàm Dận: Vậy cũng được.
Cô: Tối hôm qua anh ngủ bao lâu?
Đàm Dận: Ba bốn tiếng gì đó tại anh đau thắt lưng.
Cô hừ một tiếng: Đáng đời, ai bảo anh không biết tiết chế.
Đàm Dận nhắn lại bằng một khuôn mặt tươi cười.
Thái độ anh thái độ tốt vậy nên Biên Nhan không khỏi nghĩ lại chẳng lẽ giọng điệu của mình có hơi quá đáng rồi chăng, suy cho cùng đúng là cô cứ liên tục đòi hỏi mà, Đàm Dận đã hi sinh thời gian ngủ để thỏa mãn cô còn gì.
Đều do chỗ đó của cô trở nên quá mẫn cảm khi nín tiểu nhỉ.