Vừa nói dứt câu thì cô đã cảm thấy hối hận ngay, bởi vì Đàm Dận lật người cô lại, hai người trợn mắt nhìn nhau, sắc mặt của anh lúc này trông vô cùng đáng sợ.
“Em nói bậy thôi.” Cô ngoan ngoãn nhận sai.
Anh hừ lạnh một tiếng, không thèm nói chuyện với cô.
Có thứ gì đó cưng cứng chọc vào đùi cô, nghe thấy tiếng thở nặng nhọc như trâu của Đàm Dận, cô chậm rãi nhìn xuống phía dưới, vừa nhìn một cái đã sợ đến toát mồ hôi lạnh.
Cái thứ đồ chơi kia của anh không biết lại ngóc đầu dậy từ lúc nào, màu sắc lúc này còn đậm hơn khi nãy nữa.
“Còn làm nữa hả?” Cô đau khổ nói.
“Không phải ngày nào em cũng la hét muốn anh ăn em sao?”
Đàm Dận cười gian ác, “Khi nãy làm không tốt, lần này miễn phí cho em.”
Vừa nghe thấy miễn phí thì Biên Nhan lập tức ngoan ngoãn nằm lại chỗ cũ, còn nhiệt tình giơ hai cánh tay trắng nõn như ngó sen của mình lên quấn lấy cổ anh.
“Vậy lần anh phải ráng làm lâu một chút nha.”
Đàm Dận cười: “Được thôi.”
Anh cúi đầu cho cô một nụ hôn thật sâu, quấn lấy lưỡi mềm của cô, nhấm nuốt từng ngụm mật dịch bên trong khoang miệng. Cô thích nhất là hôn môi vì vậy ngoan ngoãn phối hợp đưa đầu lưỡi cho anh ʍút̼.
Đàm Dận tách hai chân của cô ra rộng hết cỡ, gậy thịt dán sát vào tiểu huyệt non mềm, chậm rãi cọ xát. Động tác này đúng là quá sắc tình rồi, đã vậy anh còn cố tình nhìn chằm chằm nơi đó, Biên Nhan căng thẳng nắm chặt lấy cái chăn dưới thân, hai rặng mậy hồng xuất hiện trêи đôi gò má.
Anh gục đầu vào trước ngực cô, cầm lấy đôi thỏ mập trơn mềm, nắm chặt lấy nó, làm chúng nó biến dạng, anh ngậm lấy một bên ngực, ɭϊếʍ ʍút̼ hệt như những đứa trẻ đang bυ" sữa, phát ra âm thanh chùn chụt làm cô đỏ mặt.
“A…” Biên Nhan bị anh kϊƈɦ thích, cả người khô nóng vô cùng khó chịu, cô hỏi: “Khi nào mới kết thúc cái này vậy?”
Đàm Dận ngẩng đầu lên, biểu tình trêи mặt vô cùng phức tạp: “Anh làm em cảm thấy chán hả?”
“Không phải…” Nhìn thấy anh có vẻ không vui, cô vội vàng giải thích, “Chúng ta đều là lần đầu tiên, nhưng kinh nghiệm của anh có vẻ phong phú hơn em.”
“Không phải khi nãy em còn bảo anh phải làm lâu hơn à?”
“Haizz.” Biên Nhan thở dài, “Vậy anh tiếp tục đi.”
Dường như Đàm Dận vô cùng yêu thích bầu ngực của cô, lại tiếp tục há mồm ngậm lấy nó.
Cô bị ɭϊếʍ ʍút̼ sướиɠ đến mức ngón chân co quắp lại, không chịu được nữa phải đẩy đầu anh ra, cứu vớt đầu ngực ra khỏi miệng anh, cẩn thận bảo vệ hai cái bánh bao big size của mình.
“Lại làm sao vậy?” Bị cắt đứt hết lần này đến lần khác nên Đàm Dận đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
Biên Nhan mắc cỡ không dám nói vì mình được ɭϊếʍ sướиɠ quá không chịu đựng được, nên giả bộ như đang xót tiền: “ʍút̼ với sờ là cùng một giá hả?”
Đàm Dận cố gắng giữ vẻ mặt ôn hòa: “Đây là combo, sẽ không tính thêm phí đâu.”
Thế thì quá hời rồi.
Biên Nhan khẽ cắn môi buông tay ra, lộ ra hai bầu ngực chi chít dấu tay trêи đó, “Vậy anh ʍút̼ tiếp đi.”
Sau đó Đàm dận còn giở vài thủ đoạn, cắn ʍút̼ để lại vài dấu vết trêи làn da trắng nõn của Biên Nhan, nhưng chỉ cần nói với cô đây cũng là một bước trong combo thì cho dù cô có ý muốn kháng cự cũng sẽ cắn răng nghe theo.
Biên Nhan cảm thấy lúc này mình giống như cái bánh rán vậy, sáng sớm đã bị người ta lăn qua lộn lại dày vò đủ kiểu.
Chờ đến khi anh vào chủ đề chính thì cô đã mềm nhũn hệt như một con rối bị anh bày ra tư thế quỳ bò, Đàm Dận tách hai cánh ʍôиɠ ra, nhụy hoa ở chân tâm từ từ nở rộ, màu sắc đỏ tươi, huyệt khẩu mấp máy, phun ra một ít chất lỏng có lẫn bọt khí.