Bao Nhiêu Một Đêm?

Chương 4: Thiên Sơn




Những ý nghĩ trong đầu gần như tố cáo cô khiến cho bản thân trở nên thức tỉnh. Cô bật dậy khỏi giường, kéo vội chiếc áo khoác mỏng mặc lên người nhanh chóng đến bar, cô muốn gặp quản lý Kim, gặp ông chủ: mong họ có thể hiểu cho cô.
Mưa mỗi lúc một nhiều, dường như trời nổi giông bão. Cô ngồi trên chiếc xe buýt đông người, đầu tựa vào cửa kính ngắm nhìn thành phố sau những giọt nước trong veo. Xe buýt ngày chủ nhật nay đông quá, đã đến giờ tan làm của mọi người, có đủ loại người trên xe. Cụ già ngồi bên cạnh cô đọc báo, em bé học sinh đi về nhà, người phụ nữ trên tay những giỏ thức ăn, cô gái trẻ gục đầu bên bạn trai trò chuyện. Ai cũng có một cuộc đời, một câu chuyện, hoàn cảnh khác nhau. Cô quan sát những gương mặt đơn thuần hạnh phúc ngây thơ đó trong lòng bỗng thấy bình yên. Một cuộc sống bình thường giản dị với cô liệu còn quá xa vời?
Cô bước xuống xe, còn một đoạn nữa mới đến Luzax. Trời chưa tối hẳn nhưng nơi đây đã lên đèn nhộn nhịp huyên náo như bản chất của nó. Bên ngoài tràn ngập những chiếc xe sang trọng Audi A3, Mercedes, Mitsubishi Lancer Gala... cũng chẳng lạ khi cô biết hết những dòng xe đó bởi chúng thường xuất hiện với những người chủ giàu có hào hoa. Cô bước vào quán, những cô gái tiếp tân ở đây còn chẳng thèm để ý đến cô, trong mắt họ cũng chỉ là sự thờ ơ và chán ghét. Cô cũng từng giống họ, những ngày đầu mới làm việc: tiếp tân, đón khách nhưng rồi lại trở thành "tiểu mỹ nhân" được quản lý Kim quan tâm, ông chủ nâng đỡ cho nhận những công việc nhẹ nhàng khiến nhiều người chán ghét cũng phải. Nhưng họ có biết được những công việc nhẹ nhàng ấy chẳng thật dễ dàng? Con người đúng là hay thật, chỉ trông mong cái trước mắt nhưng đằng sau tấm màn che đẹp đẽ ấy lại chẳng thể nhìn ra.
Cô không muốn để tâm quá nhiều vào suy nghĩ miên man của mình, nhanh chóng đi tìm quản lý Kim. Người cô muốn tìm chưa thấy nhưng người khác lại tìm đến cô. Người đàn ông trước mặt cô là ông chủ Luzax.
-Cô Kiều, đến đúng lúc lắm, tôi có việc cần cô.
Ông ta hôm nay thật lạ, cử chỉ lịch sự ân cần, nét dịu dàng xuất hiện trên gương dữ dằn, hàng lông mày nay dãn ra với nụ cười hiền hiếm thấy.
-Cô theo tôi.
Cô theo sau, im lặng, bóng dáng to lớn của người đàn ông đi trước dường như che khuất tầm nhìn, trong lòng cô có chút hiếu kỳ nhưng nét bình thản vẫn hiện rõ trên mặt. Ông ta dừng bước, đẩy nhẹ cánh cửa mời cô vào. Là Thiên Sơn. Cô thoáng chút khựng lại. Luzax là một quán bar lớn, phạm vi rộng lớn, bày chí rất nhiều phòng vip nổi tiếng, nhưng hơn hẳn sự sang trọng sự phồn hoa đẹp đẽ vẫn là Thiên Sơn. Đây là tên gọi mà rất nhiều cô gái nhắc đến, khao khát được đặt chân vào đây. Vậy hôm nay cô đến đây là một sự may mắn sao?
Thấy cô chần chừ đứng ngoài của, ông chủ khẽ nhắc cô:
-Cô Kiều, mời vào!