Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn

Chương 15




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

15. Chân giao

Bùi Nam Thạch tách hai chân của Hạ Nguyên ra, âm hộ đầy đặn mềm mại đã rỉ ra chút chất lỏng, hắn lè lưỡi liếm nó, lập tức bị kích thích bởi vị ngọt thanh.

Chồng chưa chạm vào mà đĩ nhỏ này đã chảy nước rồi, đúng là bé đĩ nhỏ bẩm sinh.

Bùi Nam Thạch dang rộng hai chân của chàng trai ra ra, bé bướm xinh của cậu theo đó tách ra một cái khe nhỏ, để lộ phần thịt mềm mại đỏ hỏn bên trong.

Hắn cúi đầu liếm hai cái rồi lè lưỡi chui vào lỗ mật, bắt đầu chuyển động cắm rút.

Một tay ôm lấy một chân của Hạ Nguyên ấn sang một bên, tay còn lại sờ vào vân vê hột le.

Dưới sự trêu chọc song song của người đàn ông, tuy rằng ý thức Hạ Nguyên không còn tỉnh táo nhưng theo bản năng tự nhiên rơi vào trạng ham muốn tình dục, mị thịt hồng phấn mấp máy, đẩy từng đợt dâm dịch theo sự kích thích tuôn trào từ sâu bên trong ra ngoài.

Bùi Nam Thạch không ngừng dùng đầu lưỡi chọc vào những điểm nhạy cảm trong đường hầm bí ẩn, vì các *** múp ẩm ướt trơn trượt căng khít mà hưng phấn không thôi.

Khi Bùi Nam Thạch tàn nhẫn hút một hơi thật mạnh, Hạ Nguyên phát ra tiếng rên rỉ, lỗ n*ng trào ra một cơn sóng lớn dâm dật đạt đến khoái cảm.

Bùi Nam Thạch tham lam húp sùm sụp hết từng ngụm chất lỏng phun ra, sau đó hôn loạn một trận vào đùi trong của Hạ Nguyên như người bị ám ảnh bệnh hoạn, vết cắn không nhẹ cũng không nặng, để lại lốm đốm đỏ trên làn da trắng nõn.

Bảo bối ngọt quá, thật mềm mại, thật dễ thương.

Linh hồn của chồng sắp bị em kéo ra rồi này.

Nụ hôn nhớp nháp một đường chạy đến tận cái miệng sưng đỏ của Hạ Nguyên.

Hắn vừa hôn, vừa phóng xuất con *** *** cứng ngắc của mình‍‎‌‌‍‎‌, đồng thời hung hăng sục ***‍‎‌‍‎‌.

Khi buông tha cho miệng Hạ Nguyên ra, ánh mắt hắn dần hung ác tràn ngập dục vọng hơn.

Đĩ nhỉ, chồng làm cho em thoải mái rồi, chẳng phải đã đến lúc phải trả ơn chồng rồi sao?

Haha, điếm nhỏ thích chồng như vậy, chắc chắn cũng rất muốn làm cho anh cảm thấy thoải mái mà.

Được rồi, bây giờ chồng sẽ thỏa mãn mong muốn của cưng.

Hắn lật người đang ngủ lại, bé chim của Hạ Nguyên nhẹ nhàng áp sát đệm giường.

Sau đó hắn nâng vòng eo mềm mại của đối phương lên, đặt người đó vào tư thế quỳ, đồng thời cũng siết chặt đôi chân trắng nõn, cúi đầu hôn lên cặp mông tròn trịa đàn hồi.

Mượn lực từ bắp chân rắn chắc quỳ hai bên Hạ Nguyên, đôi tay hắn ép chặt hai đùi Hạ Nguyên lại, *** bự dữ tợn đỏ sẫm chen vào kẽ mông cậu, dọc theo bắp đùi tàn nhẫn thúc vào.

Ha…

Chặt quá.

Hắn rên một tiếng thoải mái, duỗi thẳng eo bắt đầu bơm rút.

Hai chân Hạ Nguyên mềm mại nhưng khô khốc, Bùi Nam Thạch đưa đẩy có chút khó khăn, đau đớn lớn hơn khoái cảm, nhưng hắn vẫn cứ si mê cảm giác vận động nguyên thủy này.

"Bé ngoan, *** nhỏ của em khô quá, mau nhả nước ra cho chồng nào."

Hắn than khẽ bằng một giọng rất nhẹ nhàng.

Đầu buồi khổng lồ theo mỗi cú nắc cố tình chen vào mép hai môi thịt bẻ ra một khe nước, chẳng mấy chốc sẽ chất nhờn ‍‍tục tĩu từ ‍‎‍‎*** bót chảy ra xối xuống cự vật cứng nóng, trong quá trình thúc đẩy dương v*t của Bùi Nam Thạch trét dâm dịch khắp đùi cậu.

Lực ma sát giữa hai bên ngay lập tức giảm đi, khiến con *** thô bự trượt ra trượt vào giữa hai chân một cách trơn tru.

"Hừ... Nguyên Nguyên thật tuyệt vời, chồng n*ng *** quá."

Thân dương v*t màu đỏ sẫm đang điên cuồng phang phầm phập giữa hai chân Hạ Nguyên, trên bề mặt da gồ ghề lấp lánh ánh sáng nhờ d*m thủy, tựa như con quái vật xấu xí ức hiếp thú con yếu đuối đáng thương.

Lưng Hạ Nguyên thon trắng giống như một khối ngọc thạch mịn màng, xương cánh bướm xòe ra thành một vòng cung yếu ớt thánh thiện.

Bùi Nam Thạch nhìn đến mê mẩn cúi người xuống cẩn thận hôn từng chút một.

m thanh của da thịt nện hút vào nhau rất rõ ràng và dữ dội, mị thịt liên tục tiết ra sốt do ma sát với *** bự sau đó văng ra bắn loạn khắp nơi, một số còn chảy xuống cặp đùi trắng nõn đọng trên giường, làm vết ướt lan ra trên ga trải giường dưới chân.

Mặc dù Hạ Nguyên rơi vào trạng thái ngủ say, nhưng thân thể không khỏi dâng trào dục vọng ửng đỏ, há miệng thở hổn hển. Khoái cảm tiếp tục lan ra từ vùng bụng dưới, cơ thể sẽ khẽ run lên theo mỗi lần đạt cực khoái.

Cậu mơ thấy mình biến thành một đống bọt biển bị sóng lớn cuốn trôi theo thủy triều dữ dội, bị kéo xuống rồi lại trồi lên, chìm nổi liên tục chẳng thể vào bờ.

Cảm giác sợ hãi vô bờ bến bao trùm lấy cậu khiến cậu bật khóc thành tiếng, những giọt nước mắt lấp lánh chảy ra từ đôi mắt nhắm nghiền.

Bùi Nam Thạch nghe được tiếng nức nở của cậu, quay đầu cậu lại nhẹ nhàng lau nước mắt, sau đó hôn lên đôi môi kiều diễm đỏ mọng của cậu, vừa hôn vừa dỗ dành: “Đừng khóc mà bé ngoan, chồng thương em, chồng sẽ làm em thoải mái.”

Ngoài miệng thì thủ thỉ nhẹ nhàng, nhưng thân dưới lại mãnh liệt như đem quân thảo phạt địch đâm vào giữa hai chân cậu, cọ xát làn da trắng nõn mềm mại và âm hộ non nớt đỏ bừng.

‎‌‍‎‌Cái trục‍‎‍‌‌ thịt khổng lồ di chuyển như pít-tông ra của Bùi Nam Thạch như cảm nhận được luồng điện lăn từ bụng dưới lên toàn thân, khiến hắn thoải mái mức phát điên, sướng không gì tả nổi.

Khóe mắt hắn đỏ ngầu, dục vọng trong mắt dã thú cuồng bạo, những tiếng thở dốc trầm thấp gợi cảm không ngừng thoát ra khỏi cổ họng, lấp đầy cả căn phòng từng chút một như bong bóng.

“Đĩ nhỏ."

“Bé ngoan."

Hắn không cần lòng không được kêu lên.

“*** dâm của Nguyên Nguyên chặt quá, mềm nữa, kẹo chồng phê *** quá.”

"Ha…ưm… bé ngoan chảy nhiều nước ghê, làm ướt hết *** của chồng rồi."

"Bé ngoan dâm đãng của anh, em thật dễ thương."

Bùi Nam Thạch lại hung ác dập *** thật mạnh, mông Hạ Nguyên đã sớm đỏ bừng hệt như bị đánh đòn, trông vô cùng đáng thương.

"Sướng không bảo bối, chồng *** em phê không?"

Bùi Nam Thạch tự lẩm nhẩm hỏi cậu, tình yêu trong mắt dâng trào mãnh liệt.

Sau đó, hắn như mất trí, đột nhiên tức giận giơ tay vỗ bôm bốp vào mông cậu mấy cái, chẳng mấy chốc, trên làn da trắng sữa hiện lên những vết đỏ ửng.

"Đồ đĩ điếm, một ngày không n*ng ***, câu dẫn chồng còn chưa đủ, còn dám dụ dỗ đàn ông khác, chồng phải chịch nát *** cưng. Đệt, xem cưng còn dám lẳng lơ dâm loạn sau lưng chồng mình nữa không?

Sau khi mắng chửi tàn nhẫn, Bùi Nam Thạch nắm lấy đùi cậu mắc dương v*t nóng hầm hố màu đỏ sẫm nhanh đến mức chỉ để lại tàn ảnh giữa đôi chân siết chặt của cậu.

Hạ Nguyên cảm thấy vô cùng khó chịu, đùi và bắp chân như bị bàn ủi nóng bỏng đốt cháy da thịt, cậu nhịn không được khóc thành tiếng.

Tuy Hạ Nguyên khẽ khóc nức nở nhưng không những không đổi lấy được sự mềm lòng của Bùi Nam Thạch mà ngược lại còn khiến thú tính của hắn dâng trào ngược đãi càng ác nghiệt hơn.

Đôi mắt hắn hung tợn nhìn chằm chằm thiếu niên mềm mại bên dưới, cơ đùi kịp chặt muốn chết, trong lòng muốn tàn nhẫn ** thùng cậu, dập cậu thành từng mảnh.

Hầu như toàn bộ sức lực của cơ thể đều tập trung ở eo hông, mỗi cú va chạm đều khiến mông của thiếu niên dấy lên những làn sóng thịt, nước‌‌‌ dâm bên dưới càng thêm ướt át tạo thành mảng lớn nhiễu nhại.

Nguyên Nguyên.

Nguyên Nguyên.

Bảo bối ngoan.

Bà xã dâm đãng.

Phê quá em ơi.

Bùi Nam Thạch cảm thấy một trận tê dại dày đặc từ xương cùng, lỗ tiểu bắt đầu thả lỏng.

Hắn cắn răng, hơi ngẩng đầu lên, giọng nói khàn khàn càng lúc càng trầm thấp, sau khi điên cuồng *** chân cạ *** Hạ Nguyên thêm mấy chục lần nữa, trứng dái chứa đầy tinh dịch đặc sệt co rút lại, bắn tinh phùn phụt.

Thứ khổng lồ thò ra từ giữa hai chân khép chặt của chàng trai nảy lên không trung, tinh dịch từ trên đỉnh bắn tung tóe, một phần t*ng trùng dính vào cái bụng trắng nõn mềm mại của cậu, một phần rơi xuống ga trải giường sạch sẽ.

Tay Bùi Nam Thạch buông đùi Hạ Nguyên ra, ôm lấy em cậu rồi từ từ nằm xuống giường, dùng chân và tay ôm chặt cậu trong lòng để thỏa mãn cảm giác muốn chiếm hữu.

Hắn bình tĩnh lại sau làn sóng cảm xúc điên cuồng vừa dâng trào của mình, hơi thở dần dần trầm xuống.

Hạ Nguyên nằm trên giường rơi vào trạng thái như ma quỷ giam cầm, liều mạng muốn tỉnh lại, nhưng lại cảm giác được toàn thân bị cái gì đó đè lên, không thể động đậy, mí mắt nặng nề không mở ra được.

Trong khi ý thức bị mắc kẹt, cậu cảm nhận được cơ thể mình lại trải qua cảm giác xấu hổ đó, hơn nữa còn đặc biệt mạnh mẽ.

Không phải mình đã trói tay rồi sao? Sao cậu có thể làm điều này với bản thân?

Cậu thực sự là một kẻ biến thái, hu hu hu.

Bùi Nam Thạch đang lặng lẽ tận hưởng dư vị của đợt cao trào thì nghe thấy tiếng khóc của Hạ Nguyên, tưởng rằng cậu đã tỉnh, sắc mặt hắn hoảng hốt, vô thức muốn lăn ra khỏi giường, quỳ xuống thừa nhận sai lầm của mình.

Sau khi lo lắng một lúc, hắn cứng ngắc lật người lại đối diện với mình, suy nghĩ xem nên nói gì thì phát hiện người kia chỉ đang vô thức rên rỉ, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.

"Nguyên Nguyên."

Hắn thử gọi, nhưng đối phương không đáp lại, chỉ tiếp tục khóc.

"Bé ngoan."

Hắn lại véo má cậu, nhưng người kia vẫn nhắm chặt mắt, không có dấu hiệu gì bất thường.

Hắn lập tức bạo dạn hơn, tiến tới hôn lên cái miệng hồng hào đang phát ra âm thanh ư ử, khi thấy đối phương vẫn chưa mở mắt mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ nói mớ trong giấc mơ, lúc này mới thật sự yên lòng.

Hạ Nguyên khóc rất thương tâm, tuy rằng chỉ là tiếng nức nở nhỏ nhưng mỗi âm tiết đều tràn ngập bi thương, đập vào màng nhĩ của Bùi Nam Thạch khiến trái tim hắn đau nhói không ngớt.

“Em đang gặp ác mộng à, bé ngoan?”

Hắn nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của cậu, đặt những nụ hôn nhẹ nhàng lên trán, mí mắt, chóp mũi, má, môi.

Giọng nói trầm trầm nhẹ nhàng dỗ dành: “Không phải sợ đâu bé ngoan, chồng ở đây, chồng sẽ bảo vệ em.”

"Chồng làm em đau rồi sao, lần sau chồng sẽ nhẹ nhàng một chút nhé?"

"Tha thứ cho chồng lần này đi, đừng khóc nữa mà bé ngoan."

Hắn ôm cậu chặt hơn, để hai trái tim đang đập rộn ràng cộng hưởng qua từng mảnh xương từng tấc da thịt.

“Chồng sẽ đối tốt với em, yêu thương chiều chuộng em, mua quần áo giày dép đẹp cho em, được không?”

Hắn say mê nói bên tai cậu: “Chỉ cần em ở bên cạnh chồng, chỉ cần em thích mình chồng, đừng dụ dỗ bất kỳ ai khác. Em thích cái gì thì chồng sẽ mua cho em cái đó, có nguyện vọng gì chồng cũng giúp em thực hiện."

Không biết có phải do sự dỗ dành dịu dàng của Bùi Nam Thạch có tác dụng hay không, Hạ Nguyên dần dần ngừng khóc, chỉ thỉnh thoảng khụt khịt.

Khi Bùi Nam Thạch thấy cậu không còn khóc nữa, trong mắt hắn tràn ngập nụ cười hài lòng, sự mê đắm bệnh hoạn lại bắt đầu bò lên trong con ngươi sâu thẳm.

Hắn chạm vào mặt cậu, hôn cậu nói một câu.

"Nguyên Nguyên thật ngoan."

“Nếu Nguyên Nguyên muốn quyến rũ chồng thì phải quyến rũ thật nghiêm túc, không được làm nửa vời, nếu không chồng ấy sẽ đau lòng sẽ tức giận.”

"Nguyên Nguyên, lần sau để chồng chịch em, được không."

"Để con *** to bự của chồng được chôn trong *** đĩ xinh đẹp của Nguyên Nguyên, chữa khỏi chứng lẳng lơ phát n*ng lung tung của Nguyên Nguyên."

“Không phải Nguyên Nguyên thích *** bự và sữa bò của chồng sao, để chồng đút cho em ăn nhé?”

"Đút cho ba cái miệng háu ăn của em tràn đầy, em sẽ không nhớ thương đến đồ ăn của kẻ khác nữa."

"Bảo bối Nguyên Nguyên, miệng em thật ngọt, *** nhỏ cũng thật ngọt."

“Ưm... Chồng muốn uống nước mật ong của Nguyên Nguyên, đút cho anh ăn chút nhé, bảo bối."

Trong mắt Bùi Nam Thạch tất cả đều là tình mê ý loạn, nói xong liền đứng dậy dang rộng hai chân của Hạ Nguyên, nhìn âm đ*o chín mọng đỏ bừng, đôi mắt hắn tối sầm như bị nhỏ mực vào.

Hắn cúi người xuống, sau đó ngậm lấy cái lỗ đang chảy ra chất lỏng dâm đãng vào miệng mà tham lam bú mút.

Sau khi Bùi Nam Thạch liếm ai đó để đến cao trào không thể kiểm soát lần nữa, mới chép miệng, tạm thời vừa lòng.

Hắn vắt khăn ấm lau người sạch sẽ cho cậu, không muốn rời xa âu yếm ôm cậu tiến vào giấc ngủ, mãi đến khi sắc trời hơi sáng, mới miễn cưỡng quay về phòng ngủ của mình.