Xe cứu thương đến rất nhanh, Triệu Thần Húc run run nhìn mấy người Hạ Nhạc Thiên bị nhân viên cứu hộ nâng ra ngoài, cuối cùng cũng bừng tỉnh vội vàng bắt lấy người duy nhất có thể lành lặn bước đi, "Bùi tiểu thư, con quỷ kia bị các người giết rồi đúng không?"
Bùi Anh đang nôn nóng muốn đi theo xe cứu thương, cũng không nhiều lời vô nghĩa với Triệu Thần Húc, trực tiếp gật đầu, "Chuyện này đã giải quyết."
Triệu Thần Húc lại hỏi: "Vậy, Mã Văn Siêu đâu?"
Lúc này Bùi Anh đã đoán được đại khái đường sống của nhiệm vụ, nàng chỉ vào đế giường của Triệu Thần Húc, nói: "Vết bẩn hình người lúc trước anh nhìn thấy, chính là Mã Văn Siêu, nó vẫn luôn xuất hiện dưới giường anh, mục của nó không phải là giết chết anh, mà là muốn nói cho anh nơi này rất nguy hiểm, bảo anh mau chạy nhanh đi."
Triệu Thần Húc ngây ra như phỗng, ngay cả Bùi Anh đi lúc nào cũng không biết, chỉ là trong lòng có một cảm giác khó nói thành lời, cổ họng cũng nghẹn lại.
Nửa ngày sau hắn mới sực nhớ ra chuyện gì, lảo đảo chạy về phía giường mình, "Văn Siêu! Mã Văn Siêu!"
Dưới đế giường có một bãi vết bẩn hình người, nhưng đã sớm trở nên khô cạn, hiển nhiên đã tử vong.
Triệu Thần Húc nháy mắt như bị rút toàn bộ sức lực, ánh mắt dại ra.
Tại sao lại như vậy...
Mệt cho hắn vẫn luôn cho rằng, vết bẩn hình người dưới giường muốn bò ra là để giết chết mình, nên hắn chưa từng ngăn cản con quỷ khoác lớp da Mã Văn Siêu kia lau dọn sạch sẽ vết bẩn.
Hóa ra, con quỷ chân chính không phải vết bẩn dưới đế giường.
Mà là Mã Văn Siêu đã bị quỷ tráo đổi kia!
*
Bên kia.
Sau khi đám Hạ Nhạc Thiên được bác sĩ khám và trị liệu, rất nhanh đã được chuyển vào phòng bệnh nghỉ ngơi, nhìn từ bên ngoài, Hạ Nhạc Thiên có lẽ là người bị thương nặng nhất, sắc mặt trắng bệch không chút máu, hơi thở mong manh như người hấp hối sắp tắt thở.
Nhưng bác sĩ kiểm tra lại phát hiện Hạ Nhạc Thiên không bị thương, chỉ là mệt nhọc quá độ và thể lực hao tổn nên mới kiệt quệ, trực tiếp truyền nước muối bổ sung chất khoáng là được.
Nhưng Trần Đỉnh cùng Đường Quốc Phi lại thảm hơn một chút, xương sườn bị gãy nhẹ cộng với nội tạng bị tổn thương, tất cả đều nằm trên giường không thể động đậy, chỉ thở thôi cũng đau đến hút khí.
Hai người ai oán nhìn Hạ Nhạc Thiên ăn uống thả ga, cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Trên thực tế, bệnh viện cấm Hạ Nhạc Thiên ăn uống vào thời điểm này, nhưng Hạ Nhạc Thiên biết tình huống của mình, chỉ có ăn nhiều đồ năng lượng cao mới có thể nhan chóng khôi phục thể lực.
Cho nên Bùi Anh làm bộ đi WC, trực tiếp đem tất cả đồ ăn trong không gian bỏ vào ba lô rồi đưa cho Hạ Nhạc Thiên.
Hạ Nhạc Thiên nói lời cảm ơn.
Bùi Anh che miệng cười cười, sau đó lại nhìn thấy Trần Đỉnh đau đến nhe răng trợn mắt, lập tức l đau lòng không thôi, "Đau lắm phải không."
Nghĩ đến đây, nàng càng thêm tự trách lần này không thể giúp đỡ được gì, mới có thể khiến Trần Đỉnh và Đường Quốc Phi đều bị thương, chỉ có mình yên ổn ngồi chỗ này.
Trong lòng Trần Đỉnh trầm xuống, còn chưa kịp an ủi Bùi Anh thì Đường Quốc Phi đã tùy tiện nói: "Đau thì có đau, nhưng là đàn ông con trai, chịu khổ một chút thì bõ bèn gì."
Nói xong lại nhịn không được quơ tay phải, kích động nói: "Nhưng lần này chúng ta phối hợp rất tốt, thật là thiên y vô phùng(*), ba đại lão chúng ta khống chế được con quỷ kia, Bùi tiểu thư hỗ trợ mở đường ở phía trước, cứ theo cách phối hợp ăn ý này, chẳng phải là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi sao!"
(*)Thiên y vô phùng: Áo tiên không có vết chỉ thêu, ý chỉ kế hoạch hoàn hảo, không có sơ hở.
Bùi Anh thông minh, sao có thể không nhìn ra Đường Quốc Phi đang dùng phương thức này an ủi mình cơ chứ, nàng cười rộ lên, gật đầu phụ họa: "Cậu nói rất đúng."
Trần Đỉnh thấy thế thì khẽ thở nhẹ ra, ánh mắt ôn nhu nhìn Bùi Anh.
Vô cùng hy vọng thời gian có thể vĩnh viễn dừng ở đây, không cần phải chơi trò chơi khủng bố lặp đi lặp lại, thế thì tốt biết bao.
Hắn không dám tưởng tượng nếu có một ngày Bùi Anh xảy ra chuyện, hắn sẽ như thế nào.
Đường Quốc Phi không thể động đậy, chợt quay đầu hỏi Bùi Anh nói: "Bùi tiểu thư, em có thể nhờ chị giúp một chút không?"
Nói xong thì còn hơi xấu hổ.
Nói thực ra, Bùi tiểu thư là cô gái có khí chất độc đáo nhất mà hắn gặp qua, không liên quan đến tình cảm nam nữ, đơn giản là phản ứng của một người bình thường nhìn thấy người có khí chất khác biệt.
Bùi Anh cười gật đầu.
Đường Quốc Phi nói mật khẩu điện thoại cho Bùi Anh, sau đó lại giải thích: "Đây là lần đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ, đến bây giờ em còn chưa nhìn thấy cửa hàng đạo cụ trông như thế nào đâu."
Trừ khi tân nhân hoàn thành trò chơi đạt được điểm thưởng, mới có thể giải khóa cửa hàng đạo cụ.
Bùi Anh hiểu được tâm trạng lúc này của Đường Quốc Phi, cũng dựa theo lời Đường Quốc Phi mở khóa điện thoại.
Hạ Nhạc Thiên tính thầm trong bụng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, hẳn là mình sẽ có 102 điểm, có thể mua Hoa Tươi gia tăng độ hảo cảm, giúp Đường Quốc Phi an toàn vượt qua trò chơi đầu tiên.
Bùi Anh cười cười nhấn vào app trò chơi, ngay sau đó giao diện nhảy ra một hàng chữ: [Trò chơi cưỡng chế đổi mới xong ——]
Phía dưới có vài mục nhỏ giải thích về phiên bản đổi mới lần này.
Bùi Anh sửng sốt, vội vàng bấm vào trang chủ, sau khi nhìn thấy nội dung thì kinh ngạc nhìn chằm chằm điện thoại, thật lâu cũng chưa hoàn hồn.
Đường Quốc Phi không rõ nguyên nhân, có chút bất an hỏi: "Bùi tiểu thư, sao vậy? Chẳng lẽ em vẫn chưa nhận được điểm khen thưởng trò chơi sao?"
Nói tới đây, hắn sốt ruột ngồi dậy, lại bị đau đớn ép cho nằm lại giường, liên tục hút khí.
Hạ Nhạc Thiên trấn an Đường Quốc Phi, "Khả năng này rất thấp, bởi vì trò chơi sẽ không xuất hiện Bug như vậy."
Nói tới đây, cậu chợt nhớ tới Thích Lệ Phi, trong lòng đột nhiên có chút chột dạ.
Hình như...... Trò chơi vẫn luôn có Bug.
Tỷ như mình, trên người cũng có một thiết gian lận thật lớn.
Đường Quốc Phi nhìn thấy vẻ mặt chột dạ của Hạ Nhạc Thiên, lập tức càng thêm bất an.
Bùi Anh lúc này mới lấy lại tinh thần, khô khốc giải thích: "Trò chơi cập nhật phiên bản mới, hơn nữa......"
Nói đoạn, Bùi Anh lại nhìn Hạ Nhạc Thiên, tựa hồ muốn nói lại thôi.
Mọi người sửng sốt.
Trần Đỉnh nôn nóng: "Để anh."
Bùi Anh lập tức đưa điện thoại qua, mà Hạ Nhạc Thiên mơ hồ ý thức được biểu tình của Bùi Anh có chút không thích hợp, nhanh chóng cầm điện thoại vào trò chơi.
[Trò chơi cưỡng chế đổi mới xong ——]
[1] Trò Chơi Tử Vong sáng tạo đến nay, đã có 500 người chơi thuận lợi sống sót qua năm lần trò chơi, vì vậy Trò Chơi Tử Vong mở ra Thi Đấu Xếp Hạng.
[2] Trò chơi xuất hiện Bảng Xếp Hạng, trình tự xếp hạng dựa vào điểm Sinh Tồn, cộng thêm số lần tham gia trò chơi để tiến hành tổng hợp chấm điểm xếp hạng, trong đó bao gồm Thi Đấu Xếp Hạng.
[3] Thi Đấu Xếp Hạng có thể tổ đội năm người, tân nhân cũng có thể tham dự.
[4] Thi Đấu Xếp Hạng không bắt buộc thời gian tham gia, khi đội trưởng bắt đầu tổ đội tiến hành Thi Đấu Xếp Hạng, nếu không đủ năm người sẽ sắp xếp ngẫu nhiên.
[5] Thi Đấu Xếp Hạng mở trong ba tháng, người chơi đứng đầu bảng xếp hạng sẽ phán định thông quan trò chơi, cũng đạt được một cơ hội ước nguyện, người chơi xếp hạng thứ hai và thứ ba sẽ đạt được khen thưởng nhỏ.
[6] Trong lúc Thi Đấu Xếp Hạng tiến hành, cấm người chơi ở thế giới Hiện Thực tàn sát lẫn nhau để thăng cấp, người vi phạm bị trò chơi xóa bỏ!
Hạ Nhạc Thiên lập tức có chút vi diệu, thời gian đổi mới lần này thật sự có chút trùng hợp.
Nhưng nhìn phần thuyết minh đầu tiên, cậu lại phủ định suy đoán của mình, trò chơi xuất hiện đổi mới có lẽ không liên quan đến mình không.
Đây có thể chỉ là trùng hợp.
Đột nhiên, Trần Đỉnh bên kia phát tiếng kinh hô, vội vàng nói: "Hạ Nhạc Thiên, cậu mau xem tên người đứng đầu Bảng Xếp Hạng."
Hạ Nhạc Thiên nghe vậy, lập tức mở Bảng Xếp Hạng trong trò chơi, trong lòng lộp bộp một chút.
Người đứng đầu Bảng Xếp Hạng có ID là [Da Da Hạ].
Cậu đứng top 1 á?!!
Đường Quốc Phi không kìm được lòng hiếu kỳ, nằm một bên vội vàng hỏi: "Ai? Người đứng đầu thì sao vậy? Sao sắc mặt mọi người kỳ quái như vậy?"
Trần Đỉnh không để ý tới Đường Quốc Phi, ngẩng đầu nhìn qua Hạ Nhạc Thiên, "Cậu xem rồi chứ?"
Hạ Nhạc Thiên nặng nề ừ một tiếng.
Trên mặt Trần Đỉnh hiện rõ sự phức tạp và lo lắng, "Cậu mau nhìn xem có biện pháp nào che giấu ID người chơi không."
Nếu Trò Chơi Tử Vong chỉ là một game online bình thường, người chơi trở thành top 1 Bảng Xếp Hạng đều đại biểu cho vinh quang, sẽ bị vô số người chơi hâm mộ.
Bởi vì, người chơi xếp hạng đệ nhất đại diện cho tài phú và thực lực.
Nhưng mà, trò chơi này sẽ chết người.
Trở thành người chơi xếp hạng nhất, tất nhiên sẽ bị vô số người chơi theo dõi, thậm chí sẽ có một ít người chơi bởi vì sống sót mà bí quá hoá liều, làm ra một ít chuyện xúc phạm tới Hạ Nhạc Thiên.
Cho dù trò chơi đã xác minh cấm người chơi không được tập kích lẫn nhau trong thời gian Thi Đấu Xếp Hạng.
Nhưng đây là trò chơi chết người, vĩnh viễn không được coi thường bất kỳ một ai, có đôi khi lòng người còn nguy hiểm hơn lệ quỷ.
Hạ Nhạc Thiên dĩ nhiên biết được Trần Đỉnh lo lắng điều gì, nhưng sau khi tìm kiếm thì cậu phát hiện không thể che giấu được ID trên Bảng Xếp Hạng.
Nhưng Hạ Nhạc Thiên lại tìm được cách che đi thông tin cá nhân, lập tức ẩn đi toàn bộ tin tức liên quan.
Tuy rằng không có tác dụng gì lớn, nhưng có còn hơn không.
Trần Đỉnh bên này cũng hỗ trợ tìm, đồng thời hỏi Hạ Nhạc Thiên, "Cậu tìm được chưa?"
Hạ Nhạc Thiên nói: "Không cần tìm nữa, bên tôi không phát hiện được, xem ra trò chơi cũng không muốn người chơi che giấu ID."
Trần Đỉnh lo lắng nói: "Nhưng như vậy đối với cậu rất bất lợi, nếu có người một hai phải tìm ra cậu ——"
Hạ Nhạc Thiên nói: "Không sao, trong lúc Thi Đấu Xếp Hạng thì người chơi không thể tàn sát lẫn nhau"
Quan trọng nhất là, muốn giết chết cậu cũng không dễ dàng như vậy.
Tuy Trần Đỉnh biết năng lực Hạ Nhạc Thiên mạnh hơn nhiều so với người bình thường, nhưng cũng không cho rằng Hạ Nhạc Thiên có thể chống lại nguy hiểm vây quanh bốn phía.
Hắn cảm thấy Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ chuyện này quá mức đơn giản.
Tuy người chơi không thể giết chết lẫn nhau, nhưng trò chơi cũng không có cấm bọn họ thương tổn người chơi khác.
Nếu có kẻ điên nào đó, cố ý chặt đứt tay của một người chơi khác, không cho người đó dự thi......
Người này tất nhiên không thể tham gia Trò Chơi Tử Vong trong mỗi tháng, đến lúc đó sẽ bị trò chơi phán định vi phạm quy tắc.
Cách chui lỗ hổng trò chơi thật sự rất nhiều.
Hơn nữa, chỉ cần có thể đạt được hạng đầu trong Bảng Thi Đấu Xếp Hạng, sẽ được trò chơi phán định thông quan.
Những lời này có thể khiến vô số người chơi điên cuồng.
Càng đừng nói có thể đạt được một cơ hội ước nguyện, khen thưởng như vậy cũng đủ làm vô số người chơi biến thành sinh vật còn tàn nhẫn đáng sợ hơn cả lệ quỷ.
Trần Đỉnh và Bùi Anh liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được lo lắng trong mắt đối phương.
Vậy phải làm sao bây giờ...
***
Editor: Đăng chương mới chúc mọi người đêm giáng sinh vui vẻ.
Merry Christmas (๑╹◡╹๑)ノ♬