Bạo Chúa Nhà Thái Tử Phi Lại Lên Cơn Ghen

Chương 7




Địa lao, Vân Châu Nhi cho người mở cửa nhà lao Vân Lâm Li ra, nhìn thấy tình trạng thảm hại của nàng, đáy lòng Vân Châu Nhi cứng lại, khổ sợ tiếng lên ôm lấy nàng: "Li nhi, muội sao lại thành cái bộ dạng như thế này? Trên người chắc hẳn có rất nhiều vết thương? Tỷ có mang theo đan hoàn, mau uống vào đi, đan hoàn này trị nội thương rất tốt!"

Nói xong Vân Châu Nhi liền từ trong người lấy ra một cái hộp tinh xảo, đem đan hoàn đưa cho Vân Lâm Li.

"Tỷ Tỷ.." Vừa cất tiếng, Vân Lâm Li nhận ra mình đã lỡ lời, nàng nhìn nha dịch cách đó không xa, liền sửa lại lời nói: "Thái Tử Phi, tiểu nhân không có việc gì, không cần uống thuốc, đan hoàn cực kỳ quý, Thái Tử Phi vẫn nên giữ cho mình dùng đi!"

"Li nhi, muội sao lại như vậy, ta giữ đan hoàn này cho mình làm gì? Muội mau uống vào đi, nếu muộn không mau hồi phục, người làm tỷ tỷ như ra làm sao an tâm được?"

Vân Lâm Li nhìn nước mắt lăn trên mặt Vân Châu Nhi, nàng mỉm cười lau nước mắt trên mặt Vân Châu Nhi: "Được, muội uống.."

Vân Châu Nhi nhìn Vân Lâm Li uống đan hoàn hoàn rồi mới an tâm.

"Thái Tử Phi, nơi này, người không nên ở lâu. Người vẫn nên trở về đi! Tiểu nhân sẽ không sao đâu!"

Vân Lâm Li không muốn Vân Châu Nhi ở lại chỗ này lâu, nàng sợ bị hỏi vì sao lại ám sát Thái Tử. Nàng tuyệt đối sẽ không đem nguyên do ám sát Thái Tử nói cho tỷ tỷ.

Đáy lòng nàng đối với tỷ tỷ Vân Châu Nhi rất là áy náy, do nàng không đủ cẩn thận, không ám sát Thái Tử thành công, làm liên luỵ đến tỷ tỷ!

"Li nhi, ta không thể đi, ta muốn muội nói cho biết, vì sao muội phải ám sát Thái Tử điện hạ?"

Đúng là càng sợ cái gì nó càng tới, Vân Châu Nhi quả nhiên đến hỏi nàng nguyên do ám sát Thái Tử.

Vân Châu Nhi thấp giọng hỏi xong, ánh mắt chăm chú nhìn nàng, mong chờ biểu tình của nàng.

Vân Lâm Li trả lời: "Thái Tử Phi, ta đã nói rồi, là dó lúc ấy đêm đã khuya và tối, ta nhìn nhầm Thái Tử là thích khách, cho nên mới ra tay với Thái Tử!"

Đáy mắt Vân Châu Nhi tràn ngập sự thất vọng: "Li nhi, ngay cả ta muội cũng không chịu nói thật sao? Muội cảm thấy những lời này có thể làm Thái Tử tin sao?"

Vân Lâm Li ngẩn đầu nhìn Vân Châu Nhi, sắc mặt bình tĩnh: "Là Thái Tử kêu người đến hỏi ta?"

"Đúng vậy, Li nhi, muội có biết, nếu muội không chịu nói cho ta nguyên do thật sự, chỉ sợ Đại Hưng Quốc đối với Li Quốc chúng ta từ giờ sẽ có khúc mắc, tình hình ở biên giới sẽ càng thêm nghiêm trọng. Ca ca vừa mới kế thừa vương vị, còn chưa được vững vàng. Nếu Đại Hưng Quốc có ý định xâm chiếm Li Quốc chúng ta, chiến tranh sẽ liền nổi dậy, những người vô tội sẽ mất mạng, muội có từng nghĩ tới chưa?"

Vân Châu Nhi tận tình khuyên bảo, thật sự hy vọng Vân Lâm Li có thể tự mình nói ra chân tướng.

Nhưng Vân Lâm Li nàng có thể nói sao?

Nếu nàng nói ra nguyên do, chỉ sợ Đại Hưng Quốc sẽ lập tức phái binh tấn công Li Quốc. Một đất nước nhỏ như Li Quốc, sao có thể trở thành đối thủ của Đại Hưng Quốc.

Vân Lâm Li chỉ thấy hối hận, vì cái gì mà lại thất bại?

Nếu không lỡ tay, sẽ không có người nghi ngờ nàng ám sát Lý Bắc Mục.

Nếu không thất bại, Đại Hưng Quốc sẽ không có lý do ức hiếp Li Quốc.

Lý Bắc Mục là Thái Tử của Đại Hưng Quốc, là đại vương tương lai. Đại Hưng Quốc có nền tảng vững mạnh, đất đai rộng lớn, dân số dồi dào, binh hùng tướng mạnh. Những nước láng giềng xung quang luôn thay đổi thủ đoạn để xu nịnh, chỉ sợ sẽ bị Đại Hưng Quốc tấn công, thâu tóm.

"Thái Tử Phi, tuy rằng lý do ta nói thật khó có thể tin, cũng thật hoang đường, nhưng chính ta thật sự nhìn lầm, đem Thái Tử trở thành thích khách. Đêm đó, Thái Tử mặc một thân màu đen, khoác thêm áo choàng màu đen, ta thật không nhĩn thấy rõ ràng!"