Bảo Bối, Yêu Lại Từ Đầu Được Không?

Chương 7: Buông tha cho tôi, về bên cô ta đi




"Hạ Như Nguyệt!"

"Có chuyện gì?"

"Tại sao lại đẩy cô ấy"

"Cậu nghĩ tôi hèn hạ đến thế à"

"Cô ấy nằng nặng đòi tới chúc mừng cậu tốt nghiệp mà không ngờ cậu lại như vậy"

"Nghĩ gì thì nghĩ, mau tránh đường tôi không rảnh để tiếp hai người"

"Cậu sao vậy, từ sau khi thay tim xong não hỏng luôn rồi à"

"Có não cậu hỏng ý, cậu đừng tưởng tôi không biết. Tim mà tôi được thay đã bị vợ sắp cưới của cậu giở trò, may mắn là có một bệnh nhân chết não đã đăng ký hiến tạng, chứ không giờ mộ tôi cũng xanh cỏ rồi"

"Cô ấy không cố ý đâu"

Hạ Như Nguyệt cảm thấy thật nực cười. Cô ta muốn thay trái tim đó để khiến cô biến mất khỏi thế giới này, vậy mà từ miệng hắn lại thốt ra một câu cô ấy không cố ý đâu, cô ta không cố ý đã khiến cô suýt chết trên bàn phẫu thuật, cô ta mà cố ý nữa thì để cô bị hạ táng luôn ngày đó sao.

Hắn cố đuổi theo cô chỉ vì hỏi tại sao cô lại đẩy ngã người tình của hắn sao. Đúng thật là nực cười. Hạ Như Nguyệt, mau tỉnh lại đi, người mà cô yêu giờ đã thay đổi rồi.

"Nguyễn tổng , tôi coi trọng gọi cậu một tiếng Nguyễn Tổng. Làm ơn đưa vợ sắp cưới của cậu đi xa cho khuất mắt tôi. Cậu đã chọn yêu cô ta thì làm ơn buông tha cho tôi, tôi quá mệt mỏi rồi. Vì cậu tôi đánh mất chính mình, vì cậu tôi đánh mất một trái tim, đánh mất Hạ thị. Cậu có từng vì tôi mà làm được cái gì không. Đừng đeo bám tôi nữa"

"Cậu"

Vậy là trong ngày mà cô xuất sắc nhất, lại gặp phải một chuyện không vui như vậy. Đang lúc tức đến điên ngời thì Tùng Dương xuất hiện. Anh ấy như vị cứu tinh cứu cô khỏi tình huống khó xử này. Nếu như không phải là không còn tin vào tình yêu nữa thì chắc chắn cô sẽ yêu, một người xuất sắc như vậy, một người quan tâm cô đến vậy.



Còn về phần Nguyễn Mạnh Chiến, hắn yêu cô là thật, nhưng là người mà cô cả đời này đều không muốn dây dưa nữa.

....

Kí ức về ngày tốt nghiệp cũng từng ngày đi xa. Hiện tại đã gần sát tới đám cưới của Phạm Thuận, cô và Tô Tần cũng đã chuẩn bị tươm tất để trở thành phù dâu.

Hôn lễ của Phạm thị và Bạch thị sẽ được tổ chức ở một nhà hàng xa hoa bên cạnh đảo, buổi chiều tối du khách sẽ được lên du thuyền ra giữa biển đông, ngắm mặt trời lặn và mọc vào sáng hôm sau. Có thể thấy quy mô của đám cưới này rất lớn. Tất cả những nhà kinh doanh nổi tiếng máu mặt trong giới đều xuất hiện, đương nhiên là không thể thiếu người đó và cả nhân tình bé nhỏ của hắn nữa.

"Như Nguyệt cậu ổn không, tớ đã không muốn mời bọn họ nhưng mà Bạch thị lại có hợp đồng rất lớn với Mạnh Ninh."

"Không sao đâu mà, cậu cứ yên tâm làm cô dâu xinh đẹp nhất đi"

"Tối nay là tiệc độc thân của tớ, hai cậu phải cùng chuẩn bị hết giúp tớ nha"

"Đã rõ thưa tam tiểu thư"

"hì"

"Dù tương lai có xảy ra chuyện gì hãy luôn phải yêu lấy bản thân nhé"

"Tớ biết rồi, gả vào Băng thị có Hàn Đức mà, ai có thể bắt nạt tớ"

"Mong cậu sẽ luôn giữ được sự lạc quan này"- Trịnh Tô Tần động viên Phạm Thuận, rồi quay sang nhìn Hạ Như Nguyệt như ánh mắt ẩn ý điều gì đó. Nhưng chuyện tương lai dù thế nào cũng không ai biết trước được. Điều mỗi chúng ta cần làm là trân trọng những khoảnh khắc của hiện tại.

Tại Nguyễn gia, cô ả Như Hoa đang lên giọng với người giúp việc trong nhà thấy Nguyễn Mạnh Chiến trở về liền bật chế độ xà nẹo xà nẹo trông thấy ghét. Người giúp việc cũng như tài xế riêng trong nhà đều ghét cô ta, còn chưa có một danh phận rõ ràng mà đã tự mình lên giọng như gia chủ trông thật ngứa mắt.

"Thành Công lên phòng tắm rửa rồi xuống ăn cơm luôn với anh chị"- Cậu vừa đi làm về đã phải chứng kiến cảnh này trông thật ngứa mắt. Dù là em trai nhưng Công lại luôn ủng hộ và bảo vệ cho Hạ Như Nguyệt . Cậu ta rất ghét Nguyễn Như Hoa vì cậu đã biết sự thật nhưng vẫn chưa tìm thấy những bằng chứng xác thực hơn. Tương lai chắc chắn sẽ tìm được, chỉ mong anh trai cậu sẽ biết hối lỗi mà quay đầu.