Bảo Bối Thật Mê Người

Chương 28: Ban công - Hứa Huân




Bầu trời trong xanh không một gợn mây.

Sáng sớm, không khí tươi mát sạch sẽ, cảm giác chỉ cần hít căng lồng ngực là tràn đầy năng lượng để bắt đầu ngày mới.

Mẹ Lâm đang loay hoay ở vườn hoa trong sân nhà, tay cầm kéo tỉ mỉ lựa chọn từng bông hoa đẹp nhất để bày trong phòng khách.

Đương lúc đắn đo không biết chọn màu nào, chợt thoáng thấy Lâm Tuyết không biết đã đứng ở ban công trên lầu từ lúc nào, người ghé trên lan can nhìn xuống phía này, bà cất giọng hỏi:

- "A Tuyết, con thấy hồng hay vàng thì được hơn?"

Hôm nay là ngày trường cho mượn để làm điểm thi, Lâm Tuyết danh chính ngôn thuận được nghỉ vậy mà lại bất ngờ dậy sớm. Cô hơi rướn người ra phía trước, nhìn xuống đáp:

- "Ưm~ đều đẹp mẹ ạ". Mới sáng sớm vừa thức dậy nên giọng cô còn ngái ngủ, nũng nịu lại mềm mại.

- "Haizzz, con chọn giúp mẹ đi, khó chọn quá". Mẹ Lâm nâng niu từng cánh hoa còn đọng sương sớm, nhíu mày khó xử.

- "Aaa...vậy....màu hồng đi mẹ, phối...phối với bình hoa kia sẽ hợp hơn đấy".

Mẹ Lâm nhìn nhìn, lập tức gật gù đồng ý: "À...con nói phải, màu này, còn màu này nữa...". Hỏi ý Lâm Tuyết xong, bà lại tiếp tục tập trung vào công cuộc cắt tỉa hoa lá của mình.

Vườn trong khuôn viên nhà Lâm Tuyết được người định kỳ đến chăm sóc, hoa cỏ tươi đẹp thay phiên khoe sắc quanh năm. Lúc này đang trong mùa hoa nở rộ, từng đợt hương thơm theo gió lan toả khắp nơi, đứng trên ban công tầng hai cũng có thể thoang thoảng ngửi được.

Lâm Tuyết ép chặt người mình trên lan can, mắt hướng về phía mẹ Lâm nhưng hoàn toàn không có tiêu cự, lưng uốn thành một đường cong đẹp đẽ để hẫy mông về đằng sau từng nhịp theo tiết tấu.

- "Thúc thúc, sướng quá nha". Cô cắn răng, cúi đầu thì thầm với người đang vùi đầu thở từng đợt khí nóng vào thân dưới trần trụi của mình.

Hứa Huân nếm được mùi ngon, lại nghe được khích lệ thì tay càng bấu chặt lấy mông quả đào 🍑 , ngón cái tách mở hai cánh mông sang hai bên để lưỡi thuận tiện rê lên xuống trước miệng huyệt.

Lưỡi thuần thục chui vào trong, cửa huyệt vừa chật chội lại hút chặt hắn đến đòi mạng. Lâm Tuyết người lên xuống nhấp nhô, xem lưỡi hắn như côn thịt mà chuyển động, miệng không tiếc lời khen ngợi:

- "Aaa...sướng lắm, thúc thúc thật tuyệt...". Thiếu nữ hai má hồng hào, ánh mắt mông lung, vô thức rên rĩ không ngừng.

Tay Hứa Huân mò ra đằng trước, luồn vào trong áo xoa nắn nhũ thịt đang bị đè ép đáng thương trên lan can. Ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp chặt đầu vú đang cương cứng, Lâm Tuyết vừa đau vừa tê dại, cả người sướng đến xoắn hết lại.

Mẹ Lâm lúc này nếu nhìn lên, không khó trông thấy trên áo trước ngực con gái hằn lên hình thù hai bàn tay kỳ lạ cùng vẻ mặt xuân ý lan tràn của cô.

Tiếc là bà vẫn tập trung chọn hoa tỉa cành, không hề hay biết, cũng không thể nào ngờ tới một màn hương diễm sống động ngay phía trên.

Hứa Huân uống đủ, nhanh chóng để gậy thịt vào thế chỗ. Từ phía sau đẩy tới, côn thịt khó khăn tìm đường chui từ từ vào mật đạo, dù đã chuẩn bị khúc dạo đầu kỹ lưỡng, lối vào vẫn không khỏi quá chật hẹp so với kích cỡ của hắn.

Thật không hiểu được, đã làm nhiều lần như vậy rồi, sao vẫn chặt đến chết người như thế. Hắn chính là trầm mê loại khoái cảm khít chặt này đến không thoát ra được.

Hắn xoay mặt Lâm Tuyết về phía sau, mút lấy hai cánh môi ép cô đáp lại. Tiểu cô nương bị bắt lưỡi hôn, đón hùa nuốt vào lưỡi hắn nhưng đầu vẫn lắc nguầy nguậy kháng cự, sợ mẹ Lâm bất chợt xoay người lại bắt gặp.

Không phải chơi thế này càng kích thích hơn sao?

Hông hắn tăng tốc ra vào, mỗi lần rút ra là một đợt mật dịch theo đó trào ra, lại bị đẩy vào sau đó, liên tục làm chỗ giao nhau lầy lội không chịu nổi.

Lâm Tuyết tay khó khăn chống đỡ trên thành ban công, chân mềm nhũn trượt dần trượt dần sắp không trụ nổi nữa, Hứa Huân lập tức tiếp được, xoay người cô lại đối mặt với hắn, gậy thịt đổi chỗ tiến vào từ đằng trước, lại một đợt khoái cảm mới ập đến.

Hắn khuỵu gối nhưng vẫn đủ lực để cô dạng chân ghé vào trên đùi mình, Lâm Tuyết hai khuỷu tay chống trên lan can đằng sau lưng, mượn lực chủ động nhún người hút vào nhả ra côn thịt.

Tư thế này chỉ cần cúi xuống là nhìn rõ được huyệt động nuốt nhả côn thịt như thế nào, Lâm Tuyết cúi xuống trông thấy một cái, mắc cỡ tới mức mặt ửng đỏ như táo chín, Hứa Huân còn cười ha ha cắn cắn gò má non mịn của cô.

Nhũ thịt theo chuyển động lên xuống cũng lắc lư liên hồi như hai giọt nước, Hứa Huân chui đầu vào trong áo, há miệng ngậm lấy thưởng thức đến ngon lành.

Trên ban công buổi sớm mai, có gió nhẹ đưa hương hoa bay tới hoà quyện với hương thơm say lòng toả ra từ trên người thiếu nữ, có vài tia nắng ấm áp bao phủ lấy hai bóng hình đang quấn quít, nóng bỏng xen lẫn với yên bình vậy mà lại hợp nhau đến lạ.

Mẹ Lâm chọn lựa hoa cả buổi cũng xong, xoay người định đi vào nhà thì thấy con gái vẫn còn đứng chỗ cũ, chỉ là đổi tư thế xoay lưng về phía bà, người cũng lắc lư một cách kì quái thì lên tiếng:

- "Con đang làm gì thế? Đi nhanh xuống ăn sáng nhé Tuyết, gọi cả Hứa thúc của con nữa".

Lâm Tuyết lúc này vừa cao trào, tiểu huyệt co rút mạnh mẽ một hồi, làm gì có tâm tư nghe hỏi trả lời với mẹ.

Hứa Huân thấy cô gái nhỏ xụi lơ sắp trượt ập người về phía trước, nhanh tay giữ lấy eo cô còn véo một cái. Đầu hắn vẫn đang ở bên trong áo hôn hôn bụng nhỏ đáng yêu, thấy cô im lặng thì lầm rầm lên tiếng: "Mẹ gọi kìa em, chúng ta đang làm gì thế?".

Nói xong đưa lưỡi trêu chọc lỗ rốn liếm tới lui, bên dưới cũng không ngại chút nào mà càng tăng tốc chống đẩy mạnh bạo hơn, hai bộ phận va vào nhau kết hợp cả tiếng nước bạch bạch một trận.

- "Ânnn...". Lâm Tuyết cả người run rẩy, hoàn hồn xoay đầu lại nhìn xuống mẹ Lâm ở dưới, đáp thật nhanh: "Vâng ạ, con đang tập...thể dục, xong con gọi tiểu thúc rồi xuống ngay!"

Nói xong phải siết chặt bụng nhỏ chống chịu thế tấn công ồ ạt của tiểu thúc nhà mình, cũng không dư thời gian quan sát được biểu tình mẹ Lâm như thế nào.

Mẹ Lâm thì hỏi thế thôi chứ cũng không có nghi ngờ gì, bà còn bận vào nhanh để cắm hoa nữa đấy.

- "Tập thể dục?". Hứa Huân lúc nay đã chui đầu ra ngoài, buông tha cho bụng nhỏ đáng thương.

Hắn kéo người về lại trong phòng, đi tới phòng tắm, vừa mở vòi sen vừa đè cô lên vách: "Vậy chúng ta lại tập một lần nữa ở đây nhé".

- "A~~~Đừng...đừng mà..."

Huyệt nhỏ lần nữa vui sướng được lấp đầy.

—————————————————————

1. Thích thì ⭐️ không thích thì cũng ⭐️ Chương nào cũng chục nghìn lượt đọc hoặc hơn mà sao ít 🌟 ủng hộ quá mn ơi, không lẽ viết H văn thì không được thương iu sao :(

2. Nhà bên mở bài "Love Story", bài hát một thời thanh xuân lâu rồi mới được nghe lại, tới đoạn "on the balcony of summer air~~~" tự dưng nổi hứng viết ra chap này 🌼 🌿

~Tịch An~