Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 357: Rất chột dạ




Translator: Nguyetmai

Nhưng mà, cho dù Hà Lượng không khai ra chuyện cô ta là chủ mưu thì vẫn có rất nhiều người giữ vững thái độ nghi ngờ cô ta.

Bọn họ không tin chuyện Hoàng Yên Nhiên không hề biết một chút gì.

Trong khi đó, Hoàng Yên Nhiên vô cùng lo lắng đến mức cả đêm không thể chợp mắt.

Khi đến đoàn làm phim, trạng thái tinh thần của cô ta cũng không tốt lắm, lúc diễn phim nếu không mất trung thì cũng quên lời thoại.

Đến cả kiến thức cơ bản đơn giản nhất mà cô ta cũng quên hết, Bành Tư Thành tức giận đến mức ném kịch bản nhiều lần: "Hoàng Yên Nhiên, cô đang làm gì thế? Lấy tinh thần chuyên nghiệp của cô ra đây! Không quay được thì cút đi cho tôi!"

Hoàng Yên Nhiên vất vả rời khỏi đoàn làm phim, quản lí của cô ta báo cô ta phải quay về Công ty Giải trí Vân Hải một chuyến.

Trong văn phòng Tổng Giám đốc của Công ty Giải trí Vân Hải, đây là lần đầu tiên Hoàng Yên Nhiên vào phòng làm việc của Hoắc Vân Thâm.

Ngoại trừ buổi họp hàng năm và các lễ trao giải, dường như cô ta không có cơ hội gặp mặt riêng Tổng Giám đốc đứng đầu Vân Hải - Hoắc Vân Thâm. Hôm nay bị anh đột ngột gọi tới, trong lòng cô ta thấy vô cùng thấp thỏm.

Cô ta đoán được đại khái, có lẽ là vì chuyện của Hà Lượng nên anh gọi cô ta đến để tra hỏi. Cô ta thầm hạ quyết tâm, cho dù Tổng Giám đốc Hoắc có hỏi cái gì, cô ta cũng sẽ không thừa nhận chúng có liên quan đến mình.

"Tổng Giám đốc Hoắc, anh tìm tôi à?"

Hoàng Yên Nhiên đi vào văn phòng, vô cùng cẩn thận đi đến trước mặt anh.

Hoắc Vân Thâm ngồi trước bàn làm việc hình chiếc quạt lớn, thấy cô ta tiến vào, anh vẫy tay ý bảo cô ta ngồi xuống.

Hoàng Yên Nhiên ngồi xuống chiếc ghế trước mặt anh, hỏi: "Tổng Giám đốc Hoắc, có chuyện gì mà hôm nay anh gọi tôi đến đây vậy?"

"Nói chuyện bình thường thôi."

Hoắc Vân Thâm đóng quyển tài liệu trên tay lại, anh giương đôi mắt đen láy lên nhìn cô ta vài giây.

Hoàng Yên Nhiên bị ánh mắt sắc bén lại tinh tường kia của anh nhìn đến mức cảm thấy chột dạ, không tự chủ được mà cúi đầu xuống, không dám nhìn anh nữa.

Hoắc Vân Thâm mở máy chiếu lên, mở một loạt tài liệu tuyên truyền ra: "Biểu hiện của cô rất tốt, công ty sẽ đưa cô thẳng vào nhóm đối tượng trọng điểm được bồi dưỡng."

Hoàng Yên Nhiên ngẩng đầu lên, cô ta nhìn theo ánh mắt Hoắc Vân Thâm về phía màn hình lớn, lịch sử đóng phim của cô ta đều hiện hết lên trên màn hình.

"Hoàng Yên Nhiên, năm năm trước ra mắt với hình tượng mạnh mẽ, trong năm năm, cô ấy từng tham 36 bộ phim điện ảnh và phim truyền hình, trong đó cô đã từng diễn chính 12 bộ phim truyền hình, 7 bộ phim điện ảnh. Trong Công ty Giải trí Vân Hải, vị trí xếp hạng của cô chỉ đứng sau Kỳ Lệ Á."

"Trong quá trình quay 'Ngọn Nguồn Tội Lỗi', cô có triển vọng sẽ giành được giải thưởng Nữ diễn viên xuất sắc nhất của Lễ trao giải Kim Nhạn hàng năm."

Cô ta không biết đang yên đang lành anh lại gọi cô ta đến xem tài liệu là có ý gì?

Sau khi Hoàng Yên Nhiên xem màn hình lớn, trong lòng cô ta rất bất an, ngón tay giấu dưới gầm bàn đã căng thẳng đến run rẩy.

Tiếng nói ôn hòa của Hoắc Vân Thâm vang lên bên tai cô ta: "Với bộ phim điện ảnh 'Ngọn Nguồn Tội Lỗi' này, cô rất có triển vọng đạt giải thưởng."

Vốn dĩ Hoàng Yên Nhiên cũng cho rằng cô ta có thể lấy được giải thưởng nhờ bộ phim này, nhưng hiện tại, khi cô ta nghe Hoắc Vân Thâm nói với mình chuyện này bằng giọng nói khẳng định như vậy, bỗng nhiên trong lòng cô ta lại thấy không chắc chắn.

Chủ yếu là cô ta chột dạ, rất chột dạ, chột dạ đến mức lưng đổ mồ hôi lạnh.

Hoắc Vân Thâm nhìn có vẻ chỉ như đang nói chuyện công việc, anh lại chiếu một loạt hình ảnh Hà Lượng bị bắt lên.

Nhìn thấy những tấm hình này, Hoàng Yên Nhiên hoàn toàn mất bình tĩnh, cô ta vội vàng giải thích: "Tổng Giám đốc Hoắc, chuyện của Hà Lượng chắc ngài cũng biết hết rồi đúng không? Tôi thật sự không ngờ là anh ta sẽ làm ra nhiều chuyện đáng sợ như vậy, đều tại trước đây tôi đã dùng nhầm người, tôi không ngờ anh ta lại là người như vậy."

Hoắc Vân Thâm không nói gì mà chuyển sang chiếu một video quay lúc Hà Lượng thẳng thắn khai báo ở sở cảnh sát.

Trong video, Hà Lượng bị cạo trọc đầu, mặc áo tù nhân, hai tay đeo gông xiềng, anh ta ngồi trước ghế thẩm vấn, từ từ kể lại những hành động mà anh ta đã làm trong quá khứ.

Cho đến cuối cùng, anh ta kiên định nói: "Toàn bộ mọi chuyện, đều do một mình tôi thực hiện, không liên quan gì đến Hoàng Yên Nhiên."

Cảnh sát thẩm vấn hỏi gã: "Vì sao anh lại làm những chuyện trái lương tâm này vì Hoàng Yên Nhiên?"

Hà Lượng khóc ướt mặt: "Bởi vì… Bởi vì tôi yêu cô ấy."