Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 352: Vạch trần sự thật (2)




Editor: Nguyetmai

Quan Hạo vừa nói vừa ấn công tắc bút laser, tiếp tục chuyển đổi hình ảnh.

Nội dung thứ nhất là bối cảnh xã hội của Cảnh Hi và Giả Thanh.

Thông qua sự so sánh giữa không gian và thời gian, có thể thấy rõ rằng trước khi quay bộ phim "Ngọn Nguồn Tội Lỗi", Cảnh Hi và Giả Thanh vốn dĩ không hề quen biết nhau.

Điều này có thể chứng minh việc Cảnh Hi và Giả Thanh là người yêu cũ của nhau rõ ràng là tin đồn vô căn cứ.

Nội dung thứ hai là lịch sử mua sắm trên mạng và bên ngoài của Cảnh Hi và Giả Thanh, cùng với bản báo cáo kiểm nghiệm đạt tiêu chuẩn an toàn thực phẩm do xưởng bột mì cung cấp.

Thông qua số liệu thống kê có thể đưa ra kết luận rằng hai người họ đều chưa từng mua món đồ nào có chất độc Arsenic trioxide, đồng thời Arsenic cũng không phải do xưởng sản xuất trộn lẫn vào bột mì.

Vậy thì chất Arsenic được trộn lẫn trong bột mì từ đâu mà ra?

Quan Hạo đặt ra câu hỏi. Anh ta rất biết cách nắm bắt tâm lí, dùng cách đặt câu hỏi khiến cho các phóng viên phải tham gia vào việc suy luận.

Anh ta tiếp tục nói: "Mọi người đều biết, Arsenic là một loại nguyên liệu hóa học công nghiệp, cũng là một trong những chất độc được sử dụng lâu đời nhất, thường gọi là thạch tín.

"Chất này thường được dùng để tinh luyện hợp kim Arsenic và chế tạo chất bán dẫn, công nghiệp thủy tinh, công nghiệp da và dùng trong nông nghiệp, nó có tính ứng dụng rộng rãi."

"Trong quá trình thu thập chứng chứ, chúng tôi đã rà soát hết nguồn lưu thông Arsenic khắp Bái Kinh, bao gồm cả giao dịch chợ đen. Ngoại trừ việc dùng trong công nghiệp, chúng tôi đã điều tra được vài một bảng ghi chép giao dịch cá nhân."

Vừa nói xong, phía bên dưới có không ít người bắt đầu xì xào bàn tán, mọi người đều đang đợi anh ta công bố bảng ghi chép giao dịch cá nhân.

Quan Hạo để cho phòng quan hệ công chúng công bố chứng cứ, trên màn chiếu có thể nhìn rõ một nhóm lịch sử giao dịch, phía sau còn kèm theo thời gian và tài khoản ngân hàng.

"Căn cứ theo chứng cứ do phía công an và ngân hàng điều tra được, chúng tôi đã tra ra được chủ nhân của tài khoản ngân hàng này, tên là Hà Lượng, năm nay 32 tuổi, quê ở Nam Xuyên."

Sau khi thân phận của Hà Lượng bị bại lộ, phía bên dưới bàn án xôn xao, cái người tên Hà Lượng này là ai?

Lúc Hoàng Yên Nhiên ở trong chung cư nhìn thấy đoạn video này, bàn tay chợt run rẩy, cà phê bắn cả lên quần áo của cô ta.

Tiêu rồi, không ngờ bọn họ lại tra ra được cả Hà Lượng!

Nếu như bọn họ dựa vào Hà Lượng mà tìm được mình, vậy chẳng phải mình xong đời rồi ư?

Đúng vào lúc Hoàng Yên Nhiên chuẩn bị gọi điện thông báo cho Hà Lượng, thì anh ta tay cầm bữa sáng đang gõ cửa chung cư của cô ta.

Hoàng Yên Nhiên vội vã mở cửa, Hà Lượng nhìn thấy cô ta liền nở nụ cười: "Yên Nhiên, anh mua đồ ăn sáng tới rồi này."

"Hà Lượng, làm sao đây, bọn họ điều tra ra anh rồi!" Hoàng Yên Nhiên lo lắng nói.

"Cái gì?"

Hoàng Yên Nhiên cho anh ta xem truyền hình trực tiếp buổi họp báo của Công ty Giải trí Cảnh Duyệt, phía bên đó đang phân tích thân phận của Hà Lượng, họ đều đã biết anh ta là trợ lí của Hoàng Yên Nhiên.

"Anh mau đi trốn đi! Mau đi đi!"

Hoàng Yên Nhiên muốn đẩy anh ta ra ngoài cửa, để anh ta trốn khỏi Bái Kinh, trốn càng xa càng tốt.

Cô ta hơi hoảng loạn, nhưng Hà Lượng thân là trợ lí, anh ta bình tĩnh hơn cô ta nhiều.

Anh ta nắm vai của Hoàng Yên Nhiên và nói: "Yên Nhiên, càng vào những lúc như thế này, anh càng không thể đi, anh mà đi thì sẽ trở thành kẻ chạy tội."

Lúc làm chuyện xấu, Hoàng Yên Nhiên chỉ mưu tính đến việc báo thù cho thỏa mãn, hoàn toàn không nghĩ đến hậu quả. Bây giờ, cô ta chỉ cảm thấy sự khủng bố đang bủa vây đầu óc: "Nhưng nếu anh mà còn ở đây, bọn họ tra ra được thì cả hai chúng ta đều tiêu đời."

"Yên Nhiên, sẽ không đâu, anh sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu."

Hà Lượng nắm chặt đôi vai của Hoàng Yên Nhiên, nhìn chăm chú vào đôi mắt của cô ta một cách bình tĩnh, an ủi cô ta: "Em phải bình tĩnh lại! Một khi xảy ra chuyện, em chỉ cần nói em chẳng biết gì cả, đổ mọi chuyện lên đầu anh là được rồi, một mình anh sẽ gánh hết."

Hoàng Yên Nhiên bị lời nói của anh ta làm cho cảm động sâu sắc. Nhưng cô ta không hiểu: "Hà Lượng, tại sao vậy?"