Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 300: Chú má lúm đồng tiền oan ức quá có phải không?




Editor: Nguyetmai

Anh Bảo nói tiếp: "Lúc đầu Bảo Bảo cứ tưởng chú má lúm đồng tiền là người đàn ông tốt nhất thế giới, Bảo Bảo còn định tuyển chú ấy làm papi cơ."

"Nhưng bây giờ ấy à... Bảo Bảo cảm thấy, Thụ Diệp Đại Đại cũng không tệ lắm."

"Mặc dù chú ấy hơi nghịch ngợm, thích trêu ghẹo người khác nhưng chú ấy đối xử với bé Hi và với con đều rất tốt."

"Hay là Bảo Bảo cho Thụ Diệp Đại Đại một cơ hội, để chú ấy làm papi của con cũng được."

Thụ Diệp Đại Đại mà Anh Bảo đang nói là chỉ Diệp Tầm.

Hứa Hi Ngôn: "..."

Ặc, con gái, đừng như vậy mà à à à...

Papi không phải là để con tuyển chọn như vậy!!!

Hứa Hi Ngôn suy nghĩ kỹ một chút, nếu như Anh Bảo bắt gặp có phụ nữ trong nhà Hoắc Vân Thâm, như vậy rất có thể chính là bà chị Ba tài nghệ cao siêu Hoắc Tam Nghiên kia?

Cô bé này chắc chắn là hiểu lầm, tưởng Hoắc Tam Nghiên là bạn gái Hoắc Vân Thâm.

Vì hiểu lầm nên vứt bỏ chú má lúm đồng tiền, vậy thì chú má lúm đồng tiền cũng oan uổng quá rồi phải không?

Hứa Hi Ngôn cảm thấy rất cần giải thích một chút: "Cục cưng, mẹ nghĩ chắc con đã hiểu lầm chú má lúm đồng tiền rồi. Chú ấy thật sự là một người đàn ông rất tốt, chú ấy chưa có bạn gái, điểm này mẹ có thể chắc chắn. Còn về Thụ Diệp Đại Đại mà con nói, nên thôi đi thì hơn, bé Hi không thích chú ấy!"

"Chú má lúm đồng tiền thực sự chưa có bạn gái sao? Nhưng con tận mắt nhìn thấy có một dì mà?" Anh Bảo bán tín bán nghi nói.

"Người phụ nữ mà con nói có phải dáng cao cao, đôi mắt to, trông rất xinh đẹp không?"

"Đúng vậy ạ."

"Ha ha, mẹ biết người phụ nữ đó, thật ra dì ấy là chị gái của chú má lúm đồng tiền. Mẹ đã từng gặp dì ấy, con đã nghĩ oan cho chú má lúm đồng tiền rồi con biết không?" Hứa Hi Ngôn cười giải thích.

Để con gái tin tưởng, Hứa Hi Ngôn lấy điện thoại di động ra, mở tấm hình chụp chung lúc chúc thọ ở nhà họ Hoắc lên, chỉ vào Hoắc Tam Nghiên trong hình cho Anh Bảo xem: "Con xem thử, con thấy có phải dì ấy không?"

"Đúng ạ." Anh Bảo gật đầu.

"Vậy thì không sai đâu, dì ấy là chị Ba của chú má lúm đồng tiền, dì này là chị Cả của chú ấy, còn đây là chị Hai của chú ấy. Chú má lúm đồng tiền có tổng cộng ba người chị gái, con hiểu chưa?"

Hứa Hi Ngôn giới thiệu mấy người trên tấm ảnh cho cô bé một lượt.

Cuối cùng Anh Bảo cũng tin, tâm trạng vô cùng khổ sở của cô bé ban nãy nhanh chóng bị đánh tan. Cô bé lại khôi phục vẻ ngây thơ đáng yêu, chỉ vào những người khác trên đó hỏi: "Vậy những người này là ai ạ? Còn người này nữa?"

"Đây là ba của chú má lúm đồng tiền, đây là mẹ của chú ấy. Còn nữa, ông cụ này là ông nội của chú má lúm đồng tiền."

Sau khi Anh Bảo xem xong, kinh ngạc không thôi: "Wow! Nhà chú má lúm đồng tiền đông người quá! Chắc chắn chú ấy rất vui! Có nhiều chị gái chơi cùng với chú ấy đến vậy mà!"

Hứa Hi Ngôn thấy rào cản trong lòng Anh Bảo đã bị xóa bỏ, liền nói: "Thật ra chú má lúm đồng tiền cũng không vui lắm đâu!"

"Vì sao?" Anh Bảo cảm thấy khó hiểu.

"Vì chú má lúm đồng tiền phải ngồi xe lăn, không thể đi được, người ngoài luôn châm chọc chú ấy. Chân chú ấy không ổn, không tìm được bạn gái, ban nãy còn bị cục cưng hiểu nhầm. Vậy thì làm sao chú má lúm đồng tiền vui cho được?"

"Là Bảo Bảo đã trách oan chú má lúm đồng tiền, Bảo Bảo sai rồi!"

Bé con đáng yêu đã ý thức được mình hiểu nhầm chú má lúm đồng tiền, cảm thấy tự trách. Hai ngón tay bé chọc chọc vào nhau, nói: "Bé Hi, chúng ta quay trở lại tìm chú má lúm đồng tiền đi, con hy vọng nhìn thấy chú má lúm đồng tiền vui vẻ!"

"Được."

Cuối cùng Hứa Hi Ngôn cũng thuyết phục được con gái, hiểu lầm đã được xóa bỏ, liền lái xe quay trở lại.

Lần này sau khi dừng xe, Hứa Hi Ngôn không để Anh Bảo xuống xe trước mà gửi cho Hoắc Vân Thâm một tin nhắn, hỏi anh có nhà không.