Bảo Bối Giá Trên Trời

Chương 157: Đừng bao giờ ngu ngốc như vậy!




"Không đâu, mình thấy những mặt khác của anh Hoắc đều rất tốt mà."

Phương Tiểu Tranh như phát điên: "Cậu đừng nói với mình cậu đã thích anh ta rồi đấy."

Hứa Hi Ngôn nghĩ đến Hoắc Vân Thâm, nụ cười trên môi trở nên ngọt ngào hơn: "Biết làm sao được? Nếu như cậu hiểu rõ anh ấy, cậu cũng sẽ không thể kiểm soát được tình cảm mà thích anh ấy. Anh ấy là một người rất tài hoa."

Sau những ngày chung đụng cùng Hoắc Vân Thâm, cô đã hiểu rõ con người anh, nên mới bị tính cách và tài năng hơn người của anh cuốn hút.

Phương Tiểu Tranh đã đoán được nếu Hứa Hi Ngôn và Hoắc Vân Thâm thật sự ở cùng nhau, cuộc sống sau này sẽ tồi tệ thế nào:

"Ngôn Ngôn! Tài hoa không thể mài thành cơm mà ăn được! Cậu đừng bao giờ ngu ngốc như vậy!"

"Mình biết cậu lòng dạ nhân từ, sống có tình cảm, nhưng mà..."

"Cậu kết hôn cùng ai mình cũng không phản đối, nhưng nếu cậu ở bên Hoắc Vân Thâm, mình vẫn khuyên cậu nên suy nghĩ thật kỹ."

Thấy Phương Tiểu Tranh lo lắng căng thẳng như vậy, Hứa Hi Ngôn cười, chiều theo ý cô: "Thôi được rồi, mình đùa cậu thôi. Mình và anh Hoắc không có gì đâu, giữa bọn mình chỉ là quan hệ chủ nợ mà thôi."

"Ừm, thế thì tốt, thế thì tốt!"

Bấy giờ Phương Tiểu Tranh mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó, Phương Tiểu Tranh ngồi ngây ngốc thêm một hồi rồi có việc phải rời đi. Sau khi tiễn Phương Tiểu Tranh đi, Hứa Hi Ngôn liền chạy sang căn 101.

Cô biết Hoắc Vân Thâm đến tìm cô nhất định là vì scandal giữa cô và Mã Hạo Đông.

Cô đã xem nội dung bài báo đó, bài viết vô cùng phiến diện, bức hình được đăng tải chính là hình ảnh sau khi cô bị ngất xỉu ở trường quay, được Mã Hạo Đông bế lên.

Bài viết không nêu rõ nguyên nhân sự việc, chỉ tóm tắt nội dung bằng mấy câu ngắn ngủi cùng một loạt hình ảnh cô được ẵm lên, kết hợp cùng với một tiêu đề giả tạo được thổi phồng lên:

"Mã Hạo Đông bế người mới, nghi vấn hai người có quan hệ tình cảm. (Những hình ảnh đính kèm)"

Sau khi mở cửa căn hộ, Hứa Hi Ngôn nhìn thấy Hoắc Vân Thâm đang ngồi chờ sẵn trong phòng khách. Nghe thấy tiếng động, anh điều khiển xe lăn, quay lại nhìn cô:

"Cảnh Hi, bạn em về rồi à?"

"Đúng thế!" Hứa Hi Ngôn cười đáp lại, đi về phía anh: "Anh vẫn ở đây chờ tôi à?"

Hoắc Vân Thâm gật đầu trả lời: "Xin lỗi, tôi không gây ra phiền phức gì cho em chứ?"

"Không đâu."

Hứa Hi Ngôn đẩy anh vào bên trong rồi ngồi trên ghế sofa. Cô đối diện với anh, chủ động giải thích:

"Chắc anh xem scandal đó rồi phải không?"

"Thật ra giữa tôi và Mã Hạo Đông không phải như những gì anh tưởng tượng đâu, tôi với anh ấy chỉ là bạn bè thôi."

"Tại lúc ở trường quay tôi bị ngã, đúng lúc anh ấy đi qua nên mới tiện thể bế tôi lên như thế."

"Cho nên mới bị người ta cố ý chụp hình rồi phát tán trên mạng."

Hứa Hi Ngôn không muốn gây thêm rắc rối nên đã không giải thích cặn kẽ nguyên nhân thực sự khiến cô bị ngã ở trường quay.

Sau khi nghe cô giải thích, Hoắc Vân Thâm cười mỉm: "Cảnh Hi, lúc nãy tôi đến tìm em không phải là để chất vấn em chuyện này."

"Tại tôi thấy em cả đêm không về nên thấy hơi lo lắng."

"Em không cần giải thích với tôi đâu, tôi tin em mà."

"Bất kể em làm gì, tôi cũng tin tưởng em."

Kể cả là Mã Hạo Đông cũng được, hoặc là người đàn ông tối hôm trước xuất hiện ở nhà cô cũng được, Hoắc Vân Thâm đều không muốn can thiệp đến quyền riêng tư của cô.

Vì thế, dù cô có ở bên ai đi chăng nữa, anh cũng sẽ nhất định im lặng bảo vệ cô, chỉ cần mỗi ngày đều có thể thấy cô là được rồi.

Nghe anh nói như vậy, Hứa Hi Ngôn không kìm được than thở một câu: "Ôi, giá như tôi có một người bạn trai độ lượng và hiểu chuyện như vậy thì tốt."

Hoắc Vân Thâm: "..."

Ý của cô là gì?

Chẳng lẽ sau scandal của cô, bạn trai cô đã có những hành xử không đúng sao?

Trong lúc đang suy nghĩ miên man, điện thoại của Hứa Hi Ngôn reo lên.

Cô cúi đầu nhìn số điện thoại hiển thị trên màn hình, cảm thấy không tiện nghe máy trước mặt Hoắc Vân Thâm nên đã xin lỗi anh rồi chạy ra ban công nghe.

...