Edit by Chang
Hạ Mạt Tâm là một cô gái rất thông minh, cô sẽ không dứt khoát ngả bài với Cố Bắc Thần, chất vấn chuyện đêm nay, hoặc yêu cầu anh đưa ra một lời giải thích hợp lí, cô biết những chuyện đó chỉ những cô gái ngây thơ mới làm thôi.
Cô dùng biện pháp thông minh nhất để nói cho Cố Bắc Thần thật ra cô đã biết hết mọi thứ, nhưng cũng không đến mức làm hai người trở nên xấu hổ, bởi vì cô đã rất mong chờ cái nhà này, cũng vô cùng để ý Cố Bắc Thần.
Cô không biết Cố Bắc Thần có ** không, nhưng cô vẫn nguyện ý cho anh cơ hội.
Cố Bắc Thần cũng không ngu ngốc, anh nghe ra được ngụ ý của Hạ Mạt Tâm, nói: “Hôm nay em đến công viên giải trí?”
“Ừm, lễ kỉ niệm trong công viên giải trí, em phụ trách kế hoạch quảng cáo của bọn họ nên đến đó, kẹo cũng được phát lúc pháo hoa được bắn rất nhiều.”
Cố Bắc Thần nhìn cô, thoáng trầm mặc một lát rồi đi vào phòng bếp, từ phía sau ôm lấy cô: “Hạ Mạt Tâm.”
“Hả?” Hạ Mạt Tâm hơi nghiêng đầu.
Cố Bắc Thần khẽ hôn một cái lên thái dương cô, nói: “Ít nhất anh cũng tự nhận mình không phải là người khốn nạn như vậy, nên em hãy tin tưởng anh, được không?” Anh cũng không có giải thích gì thêm.
Truy cập dtruyen để đọc truyện nhanh và đầy đủ nhất.
Hạ Mạt Tâm đối diện với anh: “Không phải khốn nạn như vậy, vậy chứng mình anh vẫn có lúc đểu cáng nhỉ.”
Cố Bắc Thần khẽ cười nói: “Ừm, dù anh có khốn nạn hơn đi nữa, chẳng phải em đã lừa được anh vào tay rồi à?”
Hạ Mạt Tâm liếc anh một cái: “Đó là anh tự nguyện, em nào có bản lĩnh lừa anh chứ. Anh mới là người lừa em thảm nhất nhất, anh cũng đâu có nói mình là cậu cả nhà họ Cố.”
“Anh thường xuyên xuất hiện trên tạp chí, vậy mà em lại không biết anh.”
“Hắc, ai quy định mỗi ngày em đều phải chú ý tới anh chứ. Em cũng đâu phải mấy thiếu nữ vô tri kia, mỗi ngày thấy soái ca lại bắt đầu mê mẩn không dứt ra được.”
“Em không có à, hửm?” Cố Bắc Thần bắt lấy vòng eo cô, anh biết Hạ Mạt Tâm rất sợ ngứa chỗ này: “Em nói thật cho anh đi, lúc trước là ai chủ động trước?”
“Gì cơ!” Hạ Mạt Tâm bị anh nói cho mặt đỏ như cà chua.
Cố Bắc Thần đột nhiên ấn cô vào tủ lạnh phía sau, ghé sát người hôn lên môi cô. Anh hôn rất mạnh liệt, làm người ta căn bản không chống đỡ được.
“Đừng, làm loạn… Cố Bắc Thần, buông em ra, nước sôi rồi… Ưm…”
Cố Bắc Thần duỗi tay trực tiếp tắt bếp ga, động tác có chút thô lỗ nâng chân cô lên, giọng nói khàn khàn nói: “Không bỏ, anh thích em, anh không buông đấy.”
“A… Cố Bắc Thần!”…
Hai người điên cuồng không kiêng nể gì làm vậy trong phòng bếp, Hạ Mạt Tâm sắp điên mất rồi, trước nay cô cũng không biết làm tình trong phòng bếp sẽ kích thích như vậy.
Nhưng sau cơn kích thích qua đi, sự mệt mỏi vì hít thở không thông lại ập đến.
Cô mơ mơ màng màng bị anh ôm vào phòng, nghe thấy anh đang tắm rửa. Chỉ chốc lát sau, anh mang theo hơi nước trong phòng tắm từ phía sau ôm lấy cô, khẽ hôn một cái: “Đi tắm đi”
“Ừ.…” Hạ Mạt Tâm làm nũng chui vào trong lòng ngực anh: “Đừng mà, em mệt.”
Cố Bắc Thần ôm cô, nhẹ nhàng vỗ về sau lưng cô, nói: “Vật nhỏ, sau này anh về muộn thì đừng chờ anh.”
Hạ Mạt Tâm ngẩng đều lên từ trong lòng ngực anh, nhìn nhìn: “Anh là chồng em, em không đợi anh thì đợi ai.”
Cố Bắc Thần trầm mặc nhìn cô, chỉ duỗi tay sủng nịch sờ sờ đầu cô gái.
“Ngày mai có thời gian không?”
“Có đấy, làm sao vậy?”
Cố Bắc Thần cười cười: “Ngày mai anh có một buổi tụ hợp, đều là mấy người bạn có quan hệ tương đối tốt, anh muốn giới thiệu em cho bọn họ biết.”
Hạ Mạt Tâm nhìn anh thoáng trầm mặc mới nói: “Có được không anh?”
Cố Bắc Thần nhẹ cười: “Có gì mà không được, hửm?”
Hạ Mạt Tâm nghĩ nghĩ một lúc sau mớ gật đầu: “Ừm, được.”